Hôm nay là ngày tân phi Thành Viên Viên nhập cung.
Trong cung nàng ấy vào ở đã tràn đầy lễ vật chúc mừng.
Mặc dù trong đó có nhiều người không thật sự hoan nghênh nàng ta, bản lĩnh bên ngoài vẫn nên làm đủ.
Vốn dĩ Quý Liên Tích cũng không đặt chuyện này trong lòng, cho đến khi Thành Viên Viên đến bái phỏng nàng.
Quý Liên Tích có hơi ngạc nhiên, tiểu cô nương mới đến vậy mà hiểu được lễ nghi, còn cố ý đến thỉnh an mình.
Nhân dịp này, Quý Liên Tích quyết định tìm hiểu nàng ta một chút.
"Bái kiến Quý liên viện." Thành Viên Viên ở ngoài cửa hành lễ với Quý Liên Tích, cho đến khi Quý Liên Tích kêu nàng ta đi lên trước cũng không ngẩng lên.
Nàng mời Thành Viên Viên ngồi xuống, sau đó Quý Liên Tích bảo Nguyệt nhi lấy một lễ vật gặp mặt, muốn đưa cho Thành Viên Viên, nàng nở nụ cười thân thiện, nói: "Nói ra thật hổ thẹn, lời chúc của ta gửi đến muộn, này không phải kính ý, xin Thành phụng nghi nhận lấy."
Nàng cho Nguyệt nhi mở lễ vật ra, bên trong là một vòng cổ hoa lệ, mặt trên khắc bảo thạch vô cùng mỹ lệ.
Đây là lễ vật thái tử tặng Quý Liên Tích khi nàng còn đắc sủng, nghĩ lúc đó hắn nói chỉ có mình mới xứng với chiếc vòng cổ này, mặc dù mình không thích lắm những thứ đắt như này, nhưng vẫn vì nhỏ tuổi, tin vào những lời hoa mỹ hào nhoáng của hắn, mà giờ phút này lại có thể trở thành công cụ để nàng thử, tuy mất đi nhưng cũng không thấy tiếc.
Nguyệt nhi ở bên cạnh nghe Quý Liên Tích nói, đáy lòng không khỏi lạnh mấy đợt, không hổ là lăn lộn nhiều năm trong cung.
Lời của nương nương toàn là bẩy rập, một khi không để ý lập tức rơi vào ngay.
Không nghĩ đến Thành Viên Viên cũng không đưa mắt nhìn chiếc vòng cổ lần nào, thẹn thùng cười nói: "Quý lương viện thật sự là quý nhân quên chuyện, ngài đã sớm đưa lễ vật có giá trị cho thiếp rồi."
Nguyệt nhi yên lặng tán dương nàng ta trong lòng.
Thật ra nương nương đã sớm cho người đưa lễ vật, giả vờ quên một mặt là muốn đem sức hấp dẫn của vật chất ra thử đối phương, về phương diện khác là muốn kiểm tra độ nhạy cảm của nàng ta.
Chưa nói đến sợi dây chuyền, thân phận của Thành phụng nghi rõ ràng không xứng với nó, nhưng nếu tính cách tham lam vật chất chút, đã sớm bất chấp tất cả mà nhận rồi!
Quý Liên Tích mỉm cười, đưa mắt bảo Nguyệt nhi thu hồi đồ lại.
"Hôm nay thiếp thân đến, là để trả lễ." Nàng ta vừa nói, vừa bảo thị nữ lấy lễ vật đến.
Quý Liên Tích bảo Tuyết nhi nhận lấy, mở ra trước mặt nàng, bên trong lòng một chiếc vòng tay ngọc bích tinh xảo, không xa xỉ nhưng tao nhã rất có phong vị.
"Xin Quý lương viện lượng thứ cho thân phận thiếp thân thấp hèn, không thể trả lễ xứng với Quý lương viện, xin còi vòng ngọc này như tâm ý nhỏ bé tôn kính của thiếp."
Quý Liên Tích hơi gật đầu, bảo Tuyết nhi thu lễ vật lại.
Thành Viên Viên cũng không ngu ngốc, nàng ta biết nếu lễ vật tặng lần này cao quý là áp bức thân phận của đối phương, tặng rẻ quá lại rõ ràng xem thường đối phương.
Còn vòng ngọc này cũng không tệ.
Thậm chí còn phù hợp với cá tính của Quý Liên Tích.
Nếu Thành Viên Viên thật sự nghĩ tới điểm này rồi thì quả thật không đơn giản.
Thế là Quý Liên Tích lại nói: "Thành phụng nghi khách khí rồi, một đứa nhỏ hiểu chuyện như ngươi thật hiếm gặp.
Chắc nương nương cũn nói thế đúng không?"
Nguyệt nhi lén nhìn về phía Quý Liên Tích, nương nương lại dựng bẩy rập.
Thành viên viên cũng không trả lời ngay, nàng ta chậm rãi nói: "Quý lương viên quá đề cao rồi, thiếp thân chỉ làm những gì nên làm, còn Hà lương viên, chú nữa thiếp thân sẽ đến bái phỏng sao."
Thông minh!
Nguyệt nhi lại không khỏi tán dương.
Hà nương nương và Quý nương nương đều là lương viên, bất luận là vì sao, đều phải nói đối phương là suy tính hàng đầu của mình.
Quý Liên Tích nghe vậy, cười cười, giọng điệu ôn hòa hơn nhiều: " Thuyền xa đi đến cung, chắc ngươi cũng mệt rồi..."
Nguyệt nhi lẽ thở một hơi, xem ra khảo nghiệm của nương nương rốt cuộc cũng kết thúc, không khí giả dối cuối cùng cũng dừng lại.
Chỉ là Nguyệt nhi vừa buông lỏng tâm tình nghe thấy Quý Liên Tích nói tiếp câu sau, lập tức trở nên nhảy dựng.
"Mấy ngày trước Lý lương đệ đến viện ta, mang theo một ít điểm tâm.
Nguyệt nhi, đi lấy cho Thành phụng nghi nếm thử."
Nguyệt nhi đáp một tiếng, đi vào trong phòng.
"..." Lý lương đệ đâu có đến? Hai người làm gì có điểm tâm Lý lương đệ tặng nha!
Nghĩ chắc nương nương còn muốn kiểm tra Thành phụng nghi, tuy lần này đoán không ra tâm tư của nương nương, nhưng nàng ấy thân là thị nữ chân thành nên phối hợp diễn với nàng.
Cho nên đành phải mang điểm tâm nàng ấy đã mua trên phố ra.
"Xin mời Thành phụng nghi dùng." Nàng ấy cung kính nói.
Thành Viên Viên nhìn thoáng qua, vẻ bình tĩnh trên mặt không thay đổi: "Đa tạ Quý lương viên có lòng, chỉ là thiếp thân không hảo đồ ngọt, xin thứ lỗi."
Nguyệt nhi nghe nói vậy, yên lặng nhìn Quý Liên Tích, chờ bước tiếp theo là gì đồng thời cũng tò tò không biết nương nương sẽ có phản ứng gì, chỉ thấy biểu cảm của nàng không thay đổi nhiều, chỉ nói: "Chẳng lẽ điểm tâm này không hợp khẩu vị của Thành phụng nghi? Nguyệt nhi, cái ta thường ăn còn không? Đi lấy đi."
Nguyệt nhi lại đi vào cầm hộp khác ra, ánh mắt của Quý Liên Tích sâu khó dò, cười nói: "Mời dùng, có lẽ này tương đối hợp khẩu vị của Thành phụng nghi."
Thành Viên Viên yên lặng một lúc, sau đó mới nói: "Quý lương viên thật có lòng với thiếp về thể xác lẫn tinh thần.
Nhưng mà thiếp thân còn phải đi thỉnh an nương nương khác, không thích hợp ở lâu.
Hôm khác sẽ đến thỉnh an nương nương."
"Sắc trời còn sớm, ngồi chút nữa không sao đâu." Quý Liên Tích giữ nàng ta ở lâu hơn một chút.
"Thiếp thụ sủng nhược kinh, chỉ là thiếp thân cần phải nắm bắt thời gian.
Xin Quý lương viện cho phép thiếp thân cáo lui."
"Được rồi, ngươi đi trước đi."
Chờ Thành Viên Viên đi, Nguyệt nhi và Tuyết nhi mới thở phào một hơi.
Bầu không khí kia thật sự làm hai người căng thẳng từng dây thần kinh.
"Sao vậy, thở dài to như thế?" Quý Liên Tích cười hỏi.
"Đây là thở phào nhẹ nhõm.
Nương nương, cọc cuối cùng kia, rốt cuộc người đã tính toán gì?" Tuyết nhi vội hỏi.
Quý Liên Tích chỉ bốc lên một phần điểm tâm: "Sao? Ngươi nói cái này sao?"
Thấy Tuyết nhi Nguyệt nhi gật đầu, Quý Liên Tích nói: "Ta đoán nàng trước khi đến đây đã ở chỗ Lý lương đệ, đặc biệt là trong giai đoạn phi thường này, Lý lương đệ nhất định sẽ không bỏ qua cơ hội để có