Được biết cách đây hơn 5 năm, đội cảnh sát phòng chống buôn lậu vũ khí quốc gia cũng đã từng bắt được một nhóm đối tượng buôn lậu vũ khí với quy mô lớn nhưng chưa hoàn toàn triệt phá được đường dây rộng lớn này...! và đây cũng là thông tin cuối cùng của bản tin sáng nay, những thông tin khác sẽ được cập nhật vào bản tin sáng mai, xin cảm ơn và hẹn gặp lại quý vị khán giả.
Giọng nói của nữ biên tập viên nhỏ dần rồi tắt hẳn, cuối cùng là anh thanh nhè nhẹ của bản nhạc được phát ra ngay sau đó.
- Ôi trời quá khủng khiếp rồi, tội phạm bây giờ quá mức tinh vi rồi mà cảnh sát bên mình cũng thật giỏi, mấy năm trước cũng bắt được một vụ, nay lại thêm một vụ, không biết bao giờ mới triệt phá được hoàn toàn đường dây này.
Tiếng bác tài xế đã ngoài trung niên luyên thuyên nói chuyện sau khi bản tin kết thúc.
Mai Hân ngồi trên xe, cả cơ thể như bị điểm huyệt bất động, hai tay nắm chặt lại thành nắm đấm.
Cô ngẩn người nhớ lại những lời nữ biên tập viên vừa nói.
Vậy là đêm qua Long Đại và ông trùm bên nước ngoài đã bất ngờ tiến hành giao dịch.
Theo như lời nữ biên tập viên thì cảnh sát vẫn kịp thời hành động và bắt giữ được rất nhiều người.
Thế nhưng một thông tin mà nữ biên tập viên đó nói khiến lòng cô nỗi lên một trận kinh hãi.
Đêm qua có một ông trùm vũ khí đã chống cự lại phía cảnh sát và bị bắn chết, suy nghĩ ông trùm đó là Long Đại chợt xoẹt qua đầu cô.
- Mọi chuyện thật sự kết thúc rồi sao?
Cô lẩm bẩm trong vô thức, tay run run lấy điện thoại gọi cho Long Đại.
Hồi chuông dài cứ vang lên mà chẳng có ai nhấc máy.
Đặt điện thoại xuống cô không biết cảm xúc lúc này của mình là gì nữa.
Là vui mừng? Là hưng phấn? Là nhẹ nhõm? Không phải.
Nỗi lo lắng cứ dâng lên trong lòng, không hiểu sao cô lại sợ, cô sợ ông trùm đã chết đó không phải Long Đại.
Cô sợ Long Đại và Mã Phi đã trốn thoát, giống như năm đó họ nhẫn tâm bắn Tuấn Phong mà tẩu thoát.
Cô sợ lần này cảnh sát vẫn không thành công, cô sợ mọi chuyện lại phải tiếp tục.
- Cô gì ơi, tới nơi rồi.
Tiếng bác tài xế vang lên kéo cô thoát ra mớ suy nghĩ của mình.
Cô trả tiền rồi xuống xe đi vào công ty, địa điểm diễn ra họp báo là ở công ty của cô.
Vì giờ còn rất sớm nên người hâm mộ vẫn chưa đến, chỉ có vài phóng viên đến sớm để đợi cô.
Thấy cô xuống xe họ liền chạy tới bao vây lấy cô.
- Cô Mai Hân, được biết buổi họp báo này được tổ chức để thông báo một tin quan trọng, có thể tiết lộ trước một chút với chúng tôi không?
- Sau những tin đồn thất thiệt về cô, cô có phải muốn nhân buổi họp báo này mà đính chính tin đồn trở lại đường đua showbiz không?
- Sắp tới cô có tham gia dự án phim nào nữa không?
- Mặc dù đã lấy lại được trong sạch nhưng cô có nghĩ người hâm mộ sẽ còn chấp nhận mình không?
Đứng trước vô số câu hỏi kém duyên của phóng viên cô quyết định sẽ không trả lời.
Dù sao ngày hôm nay cô muốn thông báo giải nghệ, không nhất nhiết phải nặn ra mấy nụ cười gượng ép để trả lời mấy câu hỏi như thế nữa.
Cô im lặng vội vã đi vào phía công ty, nhóm phóng viên phía sau cố đuổi theo nhưng bị bảo vệ chặn lại vì vẫn chưa tới giờ tổ chức họp báo nên họ chưa được vào.
- Mai Hân, em đến rồi.
Tố Châu đã ở công ty từ sớm để đợi cô.
Thấy cô từ cửa đi vào Tố Châu liền vội vàng đi tới.
- Sao mới hơn một tháng không gặp mà em lại gầy như thế?
Tố Châu giữ cánh tay cô ngó nghiêng đủ chỗ.
Khuôn mặt hiện rõ sự vui mừng.
- Gần đây ăn uống không tốt lắm nên sụt vài cân.
Không quan trọng lắm.
Chị dạo này khỏe không?
Cô cùng Tố Châu đi đến ghế sofa ngồi xuống.
- Chị đương nhiên là khỏe chỉ là làm