Không Thèm Yêu Sếp
Diệp Phỉ Nhiên
[Nguyên Phương]
Chương 2
Lục Tuân này, kiếp trước tôi gây thù chuốc oán với cậu đúng không ?
Với vụ án hỗ trợ bào chữa Lục Tuân giao cho cô, Tiền Duy chỉ mở ra xem qua loa vài trang, vụ án này lại còn dính đến hôn nhân và gia đình, mặc dù không liên quan nhiều đến phân chia tài sản, nhưng những người trong cuộc cứ liên tục kể khổ, lại chen vào rất nhiều tình cảm cá nhân, khiến luật sư tốn khá nhiều thời gian để tìm kiếm cũng như lọc ra những thông tin quan trọng, Tiền Duy nhìn lên quyển lịch một lúc, quyết định cứ để vụ án này sang bên trước đã, chờ năm sau xếp lịch hẹn với đương sự sau vậy.
“Cậu chưa định đi à?”
Vì quá bận rộn nên Tiền Duy quên luôn những chuyện khác ngoài công việc, cho đến hết giờ làm hôm nay khi Lục Tuân xuất hiện trước mặt cô, cô mới nhận ra tối nay có buổi họp lớp đại học.
Tiền Duy mau chóng xếp lại hồ sơ: “Đi chứ đi chứ! Lục Tuân cậu chờ tôi mấy phút nhé! Chúng ta đi chung xe cho tiện!”
Lục Tuân từ chối cho ý kiến, nhưng quả thực anh đã bước chậm lại, cuối cùng cô cũng theo kịp anh vào thang máy.
Chiếc Bentley màu đen của anh có không gian khá rộng rãi thoải mái, Tiền Duy không khỏi cảm khái có tiền thật tốt. Mặc dù là kẻ thù của anh, nhưng cô cũng chẳng thể phủ nhận, con người Lục Tuân làm gì cũng rất xuất sắc, khả năng kiếm tiền cũng xuất chúng như gương mặt kia của anh vậy. Giàu có, anh tuấn, tài hoa, hơn nữa lại còn thâm tình, đã nhiều năm trôi qua vẫn một lòng một dạ với Mạc Tử Tâm.
“Tập tài liệu vụ án hôm trước tôi đưa cậu đã đọc chưa?”
Ngay khi Tiền Duy đang trầm tư nghĩ cách gợi chuyện để nói cùng anh thì Lục Tuân đã lên tiếng mở miệng trước. Giọng anh khiến người ta cảm thấy hơi lạnh người, lại có ý như gần như xa, mỗi lần đều sẽ khiến người nghe không nhận ra cảm xúc của mình.
Chẳng hiểu vì sao bản năng mách bảo Tiền Duy, nếu như cô thành thật thừa nhận chưa đọc, anh nhất định sẽ tức giận, sau vài giây cân nhắc thiệt hơn cô đành phải nói dối: “Tôi mới đọc qua qua thôi!”
Lục Tuân im lặng một lúc rồi mới nói tiếp: “Cậu đọc rồi thì có gì muốn nói với tôi không?”
Để lấy lòng sếp lớn, Tiền Duy cắn răng, quyết định bán luôn linh hồn của mình: “Mặc dù là một vụ án hỗ trợ bào chữa, nhưng tôi biết nhất định là sếp đã phải suy nghĩ cân nhắc lắm mới giao vụ án này cho tôi. Tôi tin là vụ án này sẽ mang lại cho tôi những trải nghiệm và cách nhìn mới lạ, cũng mang lại lợi ích không nhỏ cho những vụ án sắp tới trong tương lai, tôi nhất định sẽ xử lý vụ này thật tốt để không phụ lòng mong mỏi của sếp !”
“Hóa ra cậu chưa đọc.” Đáng tiếc anh lại nói trúng tim đen chọc thủng lời nói dối của cô, “Họp lớp xong thì về tiếp tục tăng ca, đọc hết đống tài liệu ấy cho tôi.”
“…” Lục Tuân này, kiếp trước tôi gây thù chuốc oán với cậu đúng không ?!
***
Khi Tiền Duy và Lục Tuân tới nơi thì mọi người đang nói chuyện rất sôi nổi.
“Làm nữ luật sư quả thực không dễ dàng mà, mỗi lần xem mắt thì hận không thể cam đoan với đối phương, tương lai nếu có ly hôn, tôi tuyệt đối sẽ không khiến người ta ra về tay trắng một xu cũng không còn.”
“Làm phán quan cũng vất vả mà, ngộ nhỡ cậu phán quyết không đúng lý hợp tình, thì người ta lại kéo nhau tới sở tư pháp căng biển biểu tình ! Áp lực cũng lớn lắm, lại còn bị dồn ép vì tiền lương tăng theo cấp bậc trong biên chế nhà nước, luật sư các cậu ai ai cũng có Q5 hết rồi, còn chúng tôi vẫn đang lái QQ kia kìa.”
Mọi người vừa thấy vị khách quý Lục Tuân bước vào, thì mau chóng mời chào nhường chỗ cho anh, giống hệt như lúc ở trường đại học, bất luận Lục Tuân xuất hiện ở đâu thì anh cũng trở thành tiêu điểm được người người vây xung quanh.
“Lục Tuân đến rồi!”
“Lần này sao cậu vẫn đến một mình thế? Đời sống vật chất đã xây dựng xong xuôi hết rồi, lúc nào mới xây dựng nốt đời sống tinh thần để thoát ế đây?”
“Sắp rồi.”
Đám người xì xào bàn tán, mặc dù Lục Tuân nói ít nhưng mọi người đều biết, anh nói “sắp rồi” thì thật sự là sắp rồi.
Tiền Duy kinh ngạc ngẩng đầu nhìn thoáng qua Lục Tuân, anh sắp thoát ế lúc nào? Anh có đối tượng tiềm ẩn lúc nào ? Bình thường ngày nào cũng ở văn phòng tăng ca tiện thể bóc lột chèn ép cô, chuyện này khó tin như việc anh sẽ nuôi mèo vậy.[1]
[1] Bật mí luôn là anh nhà dị ứng lông mèo, ý chị là không thể tin nổi anh sắp có ny.
Không thể sánh được với Lục Tuân, Tiền Duy chẳng phải là tiêu điểm của mọi người, cô mau chóng tìm Lưu Thi Vận, rồi ngồi xuống đối diện cô nàng.
Lưu Thi Vận nhìn thoáng qua Lục Tuân đang được đám đông vây quanh giọng đầy ẩn ý: “Ngay từ đầu tao đã nghi nghi rồi, tự dưng năm nay Lục Tuân lại tham gia họp lớp là cớ làm sao.” Cô thần thần bí bí thấp giọng, “Mày biết tin gì chưa? Hôm nay Mạc Tử Tâm cũng tới đấy.”
Tiền Duy kinh ngạc: “Cậu ta về nước rồi à?”
“Về thì sao chứ, hơn nữa lần này là muốn về hẳn để phát triển.” Lưu Thi Vận mở miệng cười một tiếng, “Tao nói rồi mà, Lục Tuân là một người thâm tình. Mấy năm nay cậu ta chẳng tham gia buổi họp lớp nào, nhưng lại sẵn sàng phá lệ vì người mình thích. Mày không nghe thấy à? Vừa rồi chẳng phải cậu ta vừa nói sẽ sắp thoát ế đó sao ?”
Tiền Duy bỗng nhiên tỉnh ngộ đồng thời nghi nghi hỏi lại: “Nhưng Mạc Tử Tâm có bạn trai rồi mà, sau khi chia tay với Tiền Xuyên ra nước ngoài du học, tao nghe Tiền Xuyên nói sau đó cô ta có quen một anh chàng người mỹ, cũng sắp kết hôn rồi.”
“Cắt. Mày có thể đào góc tường nhà Lục Tuân thì không cho phép cậu ta đào góc tường nhà người khác à?”
“Mày nói xem, nếu lần này tao giúp Lục Tuân đào góc tường nhà tình địch thì cậu ta có bỏ qua cho tao vụ ngày xưa không?”
Lưu Thi Vận nháy mắt: “Đương nhiên rồi, đàn ông mà, tình yêu và sự nghiệp đều viên mãn thì làm gì có thời gian rảnh để tra tấn mày, Lục Tuân giờ là kiểu lâu quá không yêu đương tình thú nên mới biến thái như thế. Không tin mày nghe tao phân tích này…”
Kết quả là Lưu Thi Vận mới phân tích được một nửa liền im bặt, cô đưa mắt nhìn ra cửa, kích động đứng lên.
“Mạc Tử Tâm đến rồi!”
Tiền Duy bất giác quay đầu lại liền nhìn thấy Mạc Tử Tâm, cô nàng đang đứng ngoài cửa, được các bạn học nhiệt tình hoan nghênh chào hỏi. Mạc Tử Tâm vô cùng xinh đẹp, không chỉ là sinh viên giỏi mà cầm kỳ thư họa cũng đều tinh thông, một người thuộc đẳng cấp nữ thần. Giờ thì ở nước ngoài khá lâu nên cách ăn mặc và gu thời trang của cô cũng theo phong cách phương tây sang trọng và đầy khí chất.
Nhưng nữ thần cũng không tán ngẫu nhiều với bạn cũ, cô đi xuyên qua đám người, tới thẳng chỗ Tiền Duy.
“Tiền Duy, đã lâu không gặp.”
Tiền Duy theo bản năng đứng lên: “Em dâu! Đã lâu không gặp!” Nói xong cô bỗng lúng túng, “Thật ngại quá, tôi cứ quen mồm như ngày xưa…cậu đừng để ý!” Cô nhìn xung quanh một lượt, liền phát hiện Lục Tuân vẫn ngồi bên đó, không thấy có động tĩnh gì cả, chỉ im lặng nhìn về phía này.
Cái tên ôn thần này, rõ ràng là vì Mạc Tử Tâm tới nên mới tham gia họp lớp, cuối cùng đến lúc cô ấy tới rồi thì cậu ta lại chơi cosplay thiếu niên ngại ngùng à?
“Nghe nói cậu muốn về nước phát triển, vậy bạn trai cậu đâu? Có theo cậu tới Trung Quốc phát triển không?” Tiền Duy chỉ đành tiếp tục tán ngẫu.
Mạc Tử Tâm vén mấy lọn tóc rối, cố ý không nhìn về phía Lục Tuân mà mỉm cười: “Tôi hiện đang độc thân.”
Có hi vọng rồi người anh em! Tiền Duy nhìn về phía Lục Tuân liều mạng nháy mắt ra hiệu, nhưng anh lại cứ đực mặt ra nhìn cô.
Tiền Duy chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, cái tên ngốc Lục Tuân này, hóa ra cũng có lúc cậu lo lắng đến mức không biết làm gì sao? Được rồi! Đã đến lúc lấy công chuộc tội của cô rồi!
Nhưng Mạc Tử Tâm lại nhanh chóng chuyển chủ đề: “Tôi định sau khi về nước sẽ làm luật sư, Tiền Duy, chia sẻ chút kinh nghiệm của cậu đi, để làm luật sư tốt, tôi phải chuẩn bị đọc những tài liệu gì trước .”
Ha ha, coi như cô có nói lảng sang chuyện khác cũng không thắng được tôi đâu!
Tiền Duy cười cười: “Để sinh viên dốt như tôi chia sẻ kinh nghiệm khẳng định không bằng nhờ học bá của chúng ta tới nói thì hơn, Lục Tuân hiện đang là sếp của tôi, cậu ta đã lên hàng Partner rồi, kinh nghiệm của cậu ta mới có tính tham khảo. Lục Tuân, không bằng cậu nói thử cảm nhận khi làm luật sư của mình đi? Có cần chuẩn bị gì không?”
Bản thân cô đã có tâm hỗ trợ nối cầu dắt mối như thế mà Lục Tuân lại chẳng chịu lên cầu.
“Muốn làm luật sư cũng được thôi, nhưng cậu phải có một cái đầu thật lạnh.” giọng anh bình thản, chẳng chút hào hứng lắm, anh nhìn thoáng qua Mạc Tử Tâm, “Trông cậu cũng không nhiều tóc, nên chỉ cần chuẩn bị một chai thuốc chống rụng tóc là được rồi.”
Lục Tuân, cậu ế lâu thế cũng đáng đời!
Trong buổi họp lớp, Tiền Duy luôn cố gắng hết sức muốn tạo cơ hội cho anh và Mạc Tử Tâm, nhưng với tên chẳng biết gì là lãng mạn như Lục Tuân thì mọi thứ cô làm đều phí công cả.
Cũng không lâu sau, Lục Tuân nghe điện thoại của khách rồi cầm lấy áo khoác định đi.
“Đi thôi.”
Tiền Duy đang cùng mấy người bạn học tám chuyện sôi nổi, liền trợn mắt há mồm với anh đứng trước mặt mình: “Lục Tuân, cậu muốn về thì về đi , báo cáo với tôi làm gì? Cậu là sếp của tôi, chứ tôi đâu phải là sếp của cậu!”
“Cậu cũng biết tôi là sếp của cậu à?” Lục Tuân nhìn Tiền Duy, “Tôi sẽ đưa cậu đi luôn.”
“Vì sao ?! Lát nữa tôi cũng không có việc bận, nên muốn nói chuyện với các bạn một lúc nữa.”
” Nếu đi bây giờ tôi có thể tiện đường đưa cậu đi luôn.”
“Tôi về văn phòng, tiện đường đưa cậu về đó luôn.”
Tiền Duy mờ mịt: “Tôi về văn phòng làm gì?”
“Cậu quên rồi à?” Lục Tuân mỉm cười, “Tăng ca.”
“…”
Trên đường đi, Lục Tuân và Tiền Duy không ai nói gì, cho đến lúc về gần tới văn phòng, cô rốt cục cũng không nhịn nổi nữa: “Lục Tuân, khi nào thì tôi không cần tăng ca nữa?”
Lục Tuân im lặng không nói, ngay khi Tiền Duy cho rằng anh sẽ không trả lời thì anh mở miệng: “Chờ đến khi tôi có bạn gái.”
“Nói thật nhé, có phải cậu vẫn ghi hận vụ tôi khiến cậu mất người yêu thời đại học không?”
“Ờ.”
Đây chính là tư thù cá nhân …
“Chúng ta có thể…” Tiền Duy cẩn thận từng li từng tí tìm từ nói, “Bắt tay hòa giải? Sau đó cùng nhau phát tài?”
“Thế nên cậu định bù đắp cho tôi thế nào đây?” Lục Tuân vẫn lạnh lùng như thường, nhưng giọng nói đã có chút cảm xúc ẩn ý nào đó, nhưng Tiền Duy còn chưa kịp nhận ra thì chút tình ý ấy tựa như làn khói xanh nhanh chóng tan biến.
Đối với câu hỏi của anh, Tiền Duy chỉ đành á khẩu không trả lời được, cô thầm nghĩ, chuyện đó quá khó với cô, cô quả thực không có cách nào để đền bù cho Lục Tuân, làm sao có thể bù lại những năm tháng thanh xuân cô đơn của anh, làm sao có thể bù lại nỗi đau khổ nhiều năm qua, coi như hiện giờ Mạc Tử Tâm là người độc thân, thì với kinh nghiệm non xanh mấy năm qua của Lục Tuân, thì anh chẳng có chút kỹ năng tán gái nào, cũng chưa chắc sẽ khiến giai nhân cảm động nhớ về chuyện xưa rồi chấp nhận anh …
Cuộc trò chuyện đành phải kết thúc tại đó, cuối cùng cô quyết định ngậm miệng, và cứ thế, Lục Tuân cái tên ác bá bóc lột ấy quả thực đã đưa cô về văn phòng tăng ca, đương nhiên, anh bóc lột Tiền Duy thì cũng bóc lột bản thân luôn, cô tăng ca, anh cũng vào phòng riêng bắt đầu xử lý email công việc.
Tiền Duy nhìn thoáng qua đồng hồ, vừa oán hận nhìn vào căn phòng sáng đèn của Lục Tuân, vừa hờn dỗi nghĩ tăng ca thì tăng ca, nhưng tôi chẳng thèm nghe lời cậu đấy, tôi không thèm nghiên cứu vụ án hỗ trợ bào chữa đó, tôi nghiên cứu vụ án tranh chấp y học của tôi!
Cứ thế cô bị Lục Tuân giám sát ép tăng ca vài ngày sau đó, cũng may đã đến cửa ải cuối năm, Lục Tuân cùng tổ trọng án theo vụ phá sản ra nước ngoài công tác, Tiền Duy thì bận rộn xử lý hết những vụ án của năm cũ, nhưng không biết tại sao gần đây đầu óc cứ như người trên mây, thua mấy vụ kiện rồi, ra ngoài thì cứ như dẫm phải cứt chó.
Nửa tiếng trước cô còn nhận được tin xấu từ bà hoàng bát quái Lưu Thi Vận. Mấy ngày trước Mạc Tử Tâm từ độc thân đã chuyển sang có bạn trai nhanh như hỏa tiễn, hơn nữa bọn họ còn sắp cưới luôn! Tiền Duy quả thực không dám tưởng tượng vẻ mặt Lục Tuân sẽ thế nào khi biết được chuyện này, lại không dám nghĩ tới chuyện sau khi anh đi công tác về, nhớ tới thù mới hận cũ sẽ dùng cách gì để dày vò cô nữa đây, tương lai sắp tới quả thực là một thảm cảnh.
***
Hôm ấy cô đi gặp một vị khách ở ngoại thành, đang chuẩn bị chờ xe để về văn phòng, quay đầu liền nhìn thấy mấy chữ “An Lan sơn trang” ở phía đối diện. Tiền Duy nhớ tới mấy em thực tập sinh từng nói ngôi miếu ấy rất thiêng, cô nhìn đồng hồ, vẫn còn sớm nên quyết định vào miếu cầu nguyện để đổi vận.
Mặc dù chỉ là ngôi miếu nhỏ, nhưng chắc hẳn vì lời đồn lan xa nên khá nhiều người tới thăm, người đứng chờ vào cầu nguyện đang xếp một hàng dài.
Mặc dù trong lòng cô không tin vào quỷ thần cho lắm, nhưng để cõi lòng thanh thản , cô vẫn nghiêm túc quỳ xuống thầm cầu nguyện.
“Thần linh ơi, hãy cho con thật nhiều vụ án để con được phát tài!”
“Không không không, trước hết hãy để chuyện cũ theo gió bay, Lục Tuân và con có thể bắt tay làm hòa!”
“Thôi, không được không được, trước hết hãy để Lục Tuân và Mạc Tử Tâm nối lại tình xưa, để Mạc Tử Tâm mau chóng kết hôn cùng Lục Tuân đi!”
Tiền Duy cứ quỳ ở đó lải nhải một lúc lâu, con người vốn có lòng tham không đáy, hết một nguyện vọng lại xin thêm một nguyện vọng nữa, cô cúi gằm mặt xuống đất nửa tiếng, những người xếp hàng sau lưng đã bắt đầu mất kiên nhẫn.
“Cô gái à, cô mau lên đi! Ngôi miếu này mặc dù rất thiêng, nhưng cũng chỉ có thể xin một nguyện vọng thôi.”
“Vậy hãy để con quay lại tuổi mười chín một lần nữa trước khi đắc tội với Lục Tuân đi! Chỉ một nguyện vọng này thôi!” Tiền Duy chắp tay trước ngực, mười phần thành kính.
Khi ấy Tiền Duy không ngờ rằng, bản thân chỉ thuận miệng cầu xin vậy thôi, nhưng chuyện đó lại trở thành sự thật.
Cô quả thật đã quay về năm mười chín tuổi, đáng tiếc bằng cách khiến người ta không thích cho lắm.
Ngay khi Tiền Duy vừa bước ra cửa miếu, điện thoại bỗng rung chuông báo có tin nhắn mới, cô cúi đầu nhìn màn hình, người gửi là Lục Tuân, sao cô có thể bỏ qua được, liền vội vàng lôi di động ra vừa đi vừa đọc, cuối cùng vì không nhìn đường phía trước nên một chân bước hụt. Khi Tiền Duy còn chưa kịp phản ứng lại thì cô đã ngã rầm xuống một chiếc hố sâu trên con đường đang thi công dở.
Trước khi cô hoàn toàn mất đi ý thức, trong đầu chỉ lóe lên ba suy nghĩ.
Thứ nhất, tuyệt đối không được vừa đi vừa nghịch điện thoại! Thật sự sẽ chết!
Thứ hai, con mẹ nó, không biết đội làm đường nào đây? Thi công mà không biết đặt biển cảnh báo cho người đi đường à? ? Căn cứ bộ ‘Luật về tổn hại’ của Tort [2], sửa đường đào hố hoặc lắp đặt các công trình ngầm dưới mặt đất ở những nơi công cộng mà không có biển báo cảnh báo nguy hiểm rõ ràng dẫn đến gây thiệt hại cho người khác, thì đội thi công sẽ phải chịu trách nhiệm về tội bất cẩn ! ! ! Mấy người không có chút kiến thức nào về pháp luật và đạo đức xã hội sao? ! ! !
[2]“Tort Law”- thiệt hại cá nhân do bất cẩn của người khác gọi tắt là luật bất cẩn.
Thứ ba, trọng sinh chỉ là chuyện tôi nói đùa thôi, tôi không muốn chết thật đâu !!!
*****
[Phư] : Bộ này sẽ cố gắng tuần 01 chương nhé , xin thông báo ngay từ đầu là có set pass nên mọi người chú ý giúp tớ nhé ! Tớ sẽ share pass theo đúng quy định của nhà, nếu không muốn các bạn có thể đọc convert trên tangthuvien nhé!