Không Thèm Yêu Sếp

Chương 84


trước sau

QvhekOZ

Không Thèm Yêu Sếp

Diệp Phỉ Nhiên

[Nguyên Phương]

Chương 84

Đời này Lục Tuân chỉ có thể thoát ế cùng tao

Tầm giờ này không bị tắc đường nên chiếc Bentley đen của Lục Tuân đã mau chóng đưa Tiền Duy tới đích, cô thu dọn đồ đạc rồi chuẩn bị xuống xe, nhưng điều khiến cô bất ngờ chính là Lục Tuân cũng xuống xe cùng cô.

“Hả?”

Lục Tuân mặt lạnh lùng, trên mặt không có biểu lộ gì đặc biệt, giọng bình tĩnh: “Tôi cũng chưa ăn cơm, nếu đã đưa cậu tới đây, vậy tôi đi cùng cậu.”

“Vậy được.”

Lục Tuân nói vô cùng tự nhiên, cho đến khi cô đồng ý mới nhận ra có gì đó sai sai? Cô đang đi xem mặt mà, anh đi cùng làm gì? Nhưng Lục Tuân rất tự nhiên đi trước cô, nếu giờ mà đuổi anh về, hiển nhiên cũng không thích hợp.

Được rồi, Tiền Duy nghĩ thầm, dù sao cũng không phải xem mắt thật, muốn cùng ăn thì cứ ăn đi, càng nhiều người thì bầu không khí cũng không đến mức xấu hổ.

Đáng tiếc cô nhầm rồi, Lục Tuân lại biến bữa cơm này thành một buổi phỏng vấn.

“Anh làm nghề xử lí tài chính? Cụ thể là gì? Thời này khái niệm tài chính rất rộng, hôm trước tôi nghe nói mấy tên phi pháp cũng nói mình là chuyên viên tài chính.”

Chu Thanh ngẩn người, lịch sự nói: “Tôi làm việc trong thị trường thứ cấp [1].”

[1] Thị trường thứ cấp : là thị trường trong đó các chứng khoán đã được phát hành trên thị trường sơ cấp được mua đi bán lại (Ai không hiểu thì cứ coi như nó là thị trường chứng khoán là được)

Lục Tuân uống một ngụm trà, chỉ nhướn mắt lên hỏi: “Ơ, anh làm thị trường thứ cấp à, vậy thì rất bận đấy nhỉ, bình thường mỗi ngày phải tham gia năm sáu phiên giao dịch, nửa đêm còn phải chong đèn viết báo cáo điều tra nghiên cứu, sáng sớm còn phải dậy sớm, đi công tác về mệt gần chết còn phải theo dõi biến động giá cổ phiếu, còn phải chịu sự mắng nhiếc của ông chủ, thật không dể dàng.”

Chu Thanh cười khẽ: ” Hiệu suất làm việc của tôi cũng không tệ lắm, hơn nữa tôi là người mỗi ngày nhất định phải ngủ đủ giấc thì mới có thể làm việc như người bình thường, mọi khi cũng hay chú ý tới sức khỏe bản thân, hàng ngày thường đi tập thể hình, sẽ không vì công việc mà làm đảo lộn sinh hoạt hàng ngày. Báo cáo điều tra nghiên cứu của tôi cũng chưa từng có lỗi, dù sao cũng là lương cao từ nước ngoài về, sếp cũng sợ tôi đi ăn máng khác, nên cũng rất khách khí với tôi.”

Lục Tuân mấp máy môi: “Nhưng người làm thị trường thứ cấp, bình thường đi làm bận rộn đến mức nghe điện thoại ù cả tai, lỗ tai anh có ổn không? Cần tôi đề cử vài phương pháp dân gian cho anh không? Bảo vệ thính giác tốt lắm, mấy người làm nghề như anh, giờ đang còn trẻ nên chưa thấy gì, sau này già rồi, tầm khoảng bốn mươi năm mươi sẽ bị nghễnh ngãng, muốn nói chuyện với nhau là phải gào lên.”

“Tôi thường không cho khách hàng số di động cá nhân, bình thường phần lớn cuộc gọi cũng là do trợ lý gọi tới.”

Chẳng biết tại sao, hôm nay Lục Tuân cứ như muốn gây chuyện với Chu Thanh, hai người anh một câu tôi một câu, ngay cả người ngốc như Lưu Thi Vận cũng cảm nhận được mùi khói lửa nổi lên bốn phía, chỉ là ăn một bữa mà hai người đàn ông nói chuyện đầy mùi thuốc súng cứ như đang đàm phán thương vụ làm ăn, lúc thì đánh giá giá trị, lúc lại nói chuyện tầm vĩ mô, Tiền Duy và Lưu Thi Vận buồn bực ngán ngẩm chỉ biết ăn.

Trải qua nửa tiếng khẩu chiến đầy mùi thuốc súng, cuối cùng luật sư Lục Tuân cũng cao hơn một bậc, anh nở nụ cười hài lòng, trao đổi danh thiếp với Chu Thanh và quyết định tạm thời hoà giải, có vẻ như vì chiến thắng giòn giã nên Lục Tuân vô cùng tự nhiên tiện thể cũng muốn thanh toán bữa này luôn.

Chu Thanh nhíu mày: “Bữa này phải là tôi nên mời Tiền Duy, tôi sẽ trả tiền.”

Tiền Duy vội vàng xua tay: “Không không không, nửa đường tôi rời khỏi bữa, thật sự rất xin lỗi anh, phải là tôi mời anh mới đúng.”

Sau cùng Lục Tuân kín đáo đưa thẻ cho nhân viên phục vụ và lấy được bil thanh toán đạt được thắng lợi cuối cùng, anh liếc mắt nhìn Chu Thanh nhẹ như mây trôi, khẽ cười: “Dù sao tôi cũng là sếp của Tiền Duy, thanh toán thay cô ấy cũng là điều bình thường.”

Kết thúc bữa ăn, cuối cùng Tiền Duy chẳng nói được với Chu Thanh mấy câu, mà bữa ăn trở thành sàn đấu võ của hai người đàn ông ganh đua sắc đẹp ganh đua sự nghiệp, không chỉ ganh đua về công việc, mà còn ganh đua về thu nhập, dáng người, thậm chí ngay cả trả tiền cho bữa ăn cũng phải tranh đấu gay gắt.

Lưu Thi Vận chứng kiến toàn bộ quá trình chỉ biết trợn mắt há mồm: “Đúng là có đàn ông thì như chiến trường ấy, chậc chậc, thật không ngờ lòng hư vinh ganh đua và đố kị giữa đàn ông với nhau mạnh như vậy, thật đáng sợ đáng sợ.”

***

Có vẻ như vì sự gia nhập của Lục Tuân và sự kèn cựa cạnh tranh của anh nên sau đêm đó Chu Thanh không còn dám liên lạc với Tiền Duy nữa. . .

Tiền Duy chẳng cảm thấy quá bất ngờ với chuyện này, ngược lại Lục Tuân khá để ý, ngày hôm sau đi làm, anh giả bộ đi tới bên bàn Tiền Duy, hắng giọng hỏi: “Cái anh làm thị trường thứ cấp đêm qua có liên lạc lại với cậu không?”

Lục Tuân là người một khi nhận định ai là đối thủ cạnh tranh, thì nhất sẽ phải khiến người ta ngỏm hẳn thì anh mới an tâm, có vẻ như lần này Chu Thanh có profile du học nước ngoài, tiền lương lại khá cao trong đám đồng trang lứa, đã khơi dậy ham muốn cạnh tranh của anh, bởi vậy sau bữa cơm hôm qua, anh rất để ý tới tình hình gần đây của đối phương.

“Không, không liên lạc lại gì cả.”

Lục Tuân khẽ hừ một tiếng, giọng chế nhạo: “Tôi chẳng thích mấy người làm tài chính, suốt ngày treo marketing và CIAl bên miệng, chém gió còn hay hơn hát, chứ thực chất là có bao nhiêu kỹ năng nghề nghiệp? Nhất là những người làm thị trường thứ cấp, đẩy giá cổ phiếu tăng cao, nói thời cơ người ta mua vào không đúng nên giá cổ phiếu không cao, hoặc nói đây là bọt biển và thị trường không tốt, lật mặt nhanh như lật bánh tráng.” Anh nói xong, thì khẽ giật khóe miệng, nở nụ cười đầy đắc ý, “Tối hôm qua tôi muốn đi cùng, chủ yếu là đứng ra kiểm nghiệm trước cho cậu, người như anh ta, mới làm khó hai ba lần đã bỏ cuộc giữa đường, không thể chấp nhận được.” Anh nói xong, lúc này mới đắc ý bỏ đi.

Tiền Duy nhìn chằm chằm theo bóng lưng Lục Tuân, chỉ cảm thấy tên nhóc này thật sự rất khó hiểu!

Nhưng rất nhanh, cô không còn thời gian đoán mò nữa, sau khi gia nhập vào nhóm xử lý vụ án điện tử cao khoa, các nội dung cần nghiên cứu còn rất nhiều, ngoài ra còn có mấy đơn vị cần cố vấn pháp luật dài kỳ và mấy vụ án vi phạm hợp đồng, Tiền Duy mau chóng nhập tâm vào công việc.

Cho đến giữa trưa, mấy thực tập sinh đến hẹn cô cùng đi ăn cơm, Tiền Duy rốt cục mới buông công việc ra.

“Này, tôi nói cho mọi người nghe, tôi biết một tin kinh thiên động địa đây!”

Mấy cô nàng ăn trưa rồi cùng tán ngẫu, từ chuyện trong giới giải trí đến giới pháp luật, rồi lại quay về văn phòng luật của mình.

“Hình như tối mai Lục par của chúng ta đi xem mắt!”

Tin tức này quả nhiên quá hot, cứ như một hòn đá ném xuống mặt hồ phẳng lặng, những cô nàng còn lại bất ngờ kêu ầm lên, Tiền Duy cũng không nhịn được, cô im lặng cứ ngồi ngây ra đó.

“Không thể nào! Lục par của chúng ta không phải người thanh tâm quả dục đã vạn năm nay không yêu đương gì, trong mắt chỉ có công việc sao? Tôi đã từng tám với bà chị bên phòng hành chính, trước kia có mấy khách hàng là quản lý cấp cao giới thiệu cho anh con gái tổng giám đốc công ty lớn thậm chí cháu gái phó thị trưởng thành phố, còn có người giới thiệu cho anh mấy diễn viên tuyến mười

tám nữa kìa, nhưng Lục par của chúng ta chưa gặp đã từ chối ngay! Anh ấy nói chưa muốn yêu đương! Tại sao đột nhiên lại đòi đi xem mắt!”

“Cắt, trước khác giờ khác, giờ Lục par của chúng ta cũng 28 tuổi rồi, có sự nghiệp có thành tựu, công việc cũng đã vào quỹ đạo, đàn ông mà, càng lớn tuổi sẽ càng muốn có gia đình cũng là điều rất bình thường, cho nên chắc giờ Lục par đang muốn kết hôn đấy!”

“Nói như vậy cũng đúng. . . Mau nói đi, đối phương là ai vậy?”

“Tôi cũng mới nghe lén ở phòng trà nước thôi, mấy người phải giữ bí mật cho tôi đấy, tôi chỉ sợ bị Lục par diệt khẩu! Đối phương quen biết Lục par trước đó rồi, người ta ở nước ngoài đã lâu, hôm nay vừa về nước, Lục par đã hẹn đối phương đi ăn, còn nói rất nhớ cô ấy, tôi còn biết bọn họ hẹn nhau ở đâu đấy, là ở nhà hàng tây Khải Duyệt, là nhà hàng Tây đấy nhé. . .”

Sau đó mấy nàng thực tập lại líu ríu nói gì nữa nhưng Tiền Duy cũng không nghe lọt được, cô lập tức vội vàng kết thúc bữa cơm trưa, chạy vào phòng họp, rồi gọi điện thoại cho Lưu Thi Vận.

“Trong đám bạn học của chúng ta có ai ra nước ngoài? Gần đây sắp về không?”

Lưu Thi Vận như hòa thượng sờ mãi không thấy tóc: “Ai? Hình như làm gì có, cũng chỉ có mỗi Mạc Tử Tâm ở nước ngoài một thời gian dài, nhưng người ta cũng về rồi mà.”

Hai người dò lại một lúc lâu, Tiền Duy cũng không lôi ra được tình địch tiềm ẩn của mình, trò chuyện một lúc, cô mới nhớ ra Lý Sùng Văn: “Đúng rồi, chừng nào thì mày rảnh? Cùng tới bệnh viện thăm Lý Sùng Văn đi!”

“Được, nhưng người ta đã xuất viện rồi, cũng sắp quay lại đi làm rồi.”

“Ơ? Xạ trị mà nhanh thế á?”

“Cậu ta có bị ung thư bao tử đâu! Xạ trị làm gì! Vẫn khỏe lắm!” Lưu Thi Vận thản nhiên nói, “Nhưng thông tin của mày không nhanh nhạy cũng đúng, ai bảo mày nhập viện cả tuần lễ, Lý Sùng Văn người ta cũng chấp nhận tuân theo mệnh trời rồi, kết quả là ngày đó khi bọn tao đi thăm cậu ấy, Lục Tuân rất nghi ngờ, anh hỏi kỹ mọi chuyện vì không tin Lý Sùng Văn còn trẻ như vậy đã bị ung thư dạ dày, liên hệ với mấy chuyên gia trong và ngoài nước tái khám cho Lý Sùng Văn, mới nhận ra là khám nhầm, chỉ bị loét dạ dày viêm mách ngăn thôi, kèm thêm dạ dày chảy máu cường độ thấp, chuyển vào nằm viện mấy ngày, giờ đã xuất viện đi làm ở sở tư pháp rồi. Về phần bệnh viện tư nhân trước đó chẩn đoán sai bệnh, gần đây lại có tin là bị lộ mấy vụ chẩn đoán nhầm, vì chạy theo doanh thu nên bệnh viện này thường hay kết luận rằng bệnh tình của bệnh nhân rất nghiêm trọng, nói quá lên để người bệnh tiếp nhận bước kiểm tra dịch vụ của bệnh viên, còn cung cấp những đơn thuốc nhập khẩu đắt đỏ bảo vệ sức khoẻ cho bệnh nhân. Hiện giờ Lý Sùng Văn đã ủy thác cho Lục Tuân giúp cậu ta xử lý vụ án tranh chấp chữa bệnh, mặt khác cũng không ít bệnh nhân bị hại cũng tìm tới Lục Tuân, chuẩn bị đi khởi tố tập thể.”

“Ơ? ? ?” Tiền Duy khá bất ngờ, mặc dù kịch bản thay đổi như thế, nhưng suy nghĩ kỹ lại, cô cũng cảm thấy trong lòng được an ủi, Lý Sùng Văn là người tốt, tương lai anh sẽ là một thẩm phán, dù anh không thể thay đổi hoàn toàn pháp luật Trung Quốc, chí ít cũng có thể đưa ra những phán quyết đúng đắn, góp một viên gạch tiến bộ cho nền pháp luật nước nhà.

“Tuy nhiên mặc dù trước đó bị chẩn đoán nhầm thành ung thư dạ dày khiến Lý Sùng Văn uể oải sa sút rất lâu, áp lực tâm lý cũng lớn, nhưng mặt khác chuyện này cũng được coi là một kích thích với anh, hiện giờ anh cũng không liều mạng tăng ca nữa, cũng cảm thấy sức khỏe là quan trọng nhất, mặt khác nghe nói anh và một thư ký trong sở luật dạo này đang hẹn hò, dưới sự tưới tiêu của tình yêu cũng mập lên không ít.”

“Ai thế?”

“Chính là cô thư ký đó, mày cũng gặp rồi mà, cái người mà cắt tóc mài bằng trông hiền lành đấy, lúc nghe nói anh ta bị ung thư dạ dày thì khóc đến chết đi sống lại, lúc ấy anh mới biết hóa ra đối phương thầm mến mình đã lâu, trong lúc anh nằm viện thì cô bé ngày nào cũng chăm chỉ vào viện chăm sóc, biết dạ dày anh không tốt nên ngày nào cũng nấu cháo, sau khi biết là chẩn đoán sai, Lý Sùng Văn đã tỏ tình với cô bé đó, hai người cuối cùng cũng yêu nhau.” Lưu Thi Vận khẽ cười, “Cho nên giờ mày muốn đi gặp Lý Sùng Văn, e rằng còn phải hẹn trước, tránh quầy rầy đôi tình nhân hẹn hò.”

Tiền Duy vui mừng đồng thời không nhịn được gào thét thảm thiết: “Vì sao người ta thoát ế hết rồi! Tao vẫn ế bền vững mãi không ngã thế này!” Cô phẫn nộ nói, “Mày biết không? ! Ngay cả Lục Tuân cũng muốn phản bội liên minh độc thân! Tối mai anh ấy sẽ đi xem mắt! Vì sao anh ấy không thể giống như Lý Sùng Văn để ý rằng người bên cạnh đang thích anh ấy! Không nhìn tao một cái sao? ! Tao tăng ca với anh ấy bao lâu nay, anh ấy lại muốn thoát ế một mình, nằm mơ đi!”

Giọng Lưu Thi Vận đầy cảnh giác: “Tiền Duy, mày muốn làm gì hả?”

“Tao biết anh ấy xem mắt ở đâu rồi! Tao sẽ đi phá đám! Tao tuyệt đối sẽ không để anh ấy đạt được mục đích! Đời này Lục Tuân chỉ có thể thoát ế cùng tao, nếu không anh ấy cứ đợi đó mà cô đơn đến già đi!”

“Tiền Duy, hay mày lên Taobao mua mấy thứ đang hot dạo này ấy, bùa hồi tâm chuyển ý rồi thì bùa yêu em một vạn năm, sau đó nhét trong ngăn kéo bàn làm việc của Lục Tuân, tao cảm thấy cách này còn khả thi hơn đấy. . .”

“Cút!”

*****

 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện