xiaoyang520
Tất cả chương truyện xuất hiện ở những nơi khác ngoài truyenwiki1.com @xiaoyang520 đều là REPOST KHÔNG CÓ SỰ CHO PHÉP.
.
Khi Hoằng Quang nói như vậy, hắn thật sự bỏ tay xuống, cười tủm tỉm nhìn sang, một bộ dạng lưu manh đùa giỡn, không có ý tốt nâng thắt lưng lên một chút, nhếch khóe miệng, kéo dài âm, nửa đùa nửa thật làm nũng nói: "Thầy Minh, giúp tớ đi mà~"
—— Rõ ràng trên mặt đỏ bừng vì du͙ƈ vọиɠ, nhưng lại hứng thú, đôi mắt sáng ngời hơn bình thường, còn liếm môi, cố ý làm ra dáng vẻ hạ lưu xấu xa, vô tình để lộ những chiếc răng nanh thường được giấu kĩ, không biết nên nói là khiêu gợi hay là ngây thơ.
Mặt Minh Thần đỏ bừng.
Não bộ đều là hình ảnh Ngũ Lăng* quần là áo lượt pha trò tranh luận, lúc thì "xuân phong đắc ý*(1)", lúc thì "ngọc thụ lâm phong*(2)". Nửa năm nay Hoằng Quang đều ở trường học, không đến công trường, làn da so với trước kia trắng hơn không ít, bớt đi dáng vẻ quê mùa, dần dần trở thành công tử xứng với gia tài nhà mình... Không biết có phải là do tình nhân trong mắt hóa Tây Thi hay không, mà Minh Thần chỉ cảm thấy hắn quá đẹp trai, vượt qua sức chịu đựng của trái tim, bị nhìn chằm chằm như vậy, tim cũng muốn nổ tung luôn rồi.
(*Ngũ Lăng: một phép ẩn dụ cho một anh hùng trẻ tuổi.)
(*: chỉ sự thành công trong sự nghiệp, sự mỹ mãn trong tình yêu, hôn nhân; nói chung tất cả mọi lĩnh vực mà đạt được thành công thì vẫn có thể sử dụng "xuân phong đắc ý" để hình dung.)
(*:'Cây ngọc đón gió', ý chỉ người con trai có cốt cách tao nhã như cây ngọc, hiên ngang đứng trước gió để lộ phong thái tiêu sái.)
Hoằng Quang cố tình vươn tay ra so đo với bàn tay cậu: "A, tay của thầy Minh thật nhỏ nha, chẳng trách bảo cậu bắt bóng nửa ngày cũng không bắt được, phải hai tay thì mới có thể cầm, đáng yêu quá đi."
Hai tai Minh Thần đỏ rực.
Nghĩ thầm thẳng nam bây giờ sao lại như vậy chứ!
Một chữ cũng không nói được.
Ngược lại Hoằng Quang thấy cậu không nói lời nào, sợ chính mình nói gì đó quá đáng, một tay nắm lấy cổ tay cậu lắc lắc: "Tớ đùa thôi, thầy Minh đừng giận.Thần Thần? Nếu cậu mất hứng thì đừng lộng nữa..."
Số lần Hoằng Quang gọi "Thần Thần" rất ít. Về cơ bản chỉ khi nào liên tục giải sai đề hay không tập trung bị Minh Thần ký đầu mới gọi thế để cầu xin sự khoan hồng.
Minh Thần biết Hoằng Quang thật sự hoảng, cậu có chút dở khóc dở cười: "Tớ không mất hứng... Cậu, cái người này làm sao thế nhỉ... Thân trên với thân dưới