Sau khi anh ta nói xong lại sững sốt một chút.
Mẹ, anh ta không nói còn không sao, sẽ không phải là sau khi anh ta nói xong cái người điên này thật sự sẽ muốn tìm một thợ cắt tóc chứ?Bạch Ngọc Câu đưa tay sờ mái tóc dài của mình một cái: "Tóc của tôi thiên sanh lệ chất, không cần làm tóc.
"Phan Niên: "! "Mẹ nó câu thiên sanh lệ chất là dùng như vậy?"Đừng đi! Đừng đi! Có thể đưa tôi theo không!" Xa xa truyền đến âm thanh của một người đàn ông.
Úc Hàng nhìn lại, chỉ thấy một người đàn ông mặc áo tay ngắn chạy tới.
Sau lưng anh ta còn đeo một cái ba lô, trong ba lô phình ra.
Người tới chính là Diệp Chấn, anh ta vừa chạy đến nhà hàng xóm tìm được không ít thức ăn, lúc này mới run lẩy bẩy đi xuống lầu.
Nhưng mà sau khi anh ta xuống lầu lại không nhìn thấy một con tang thi.
Anh ta còn đang nghi hoặc, liền nghe được âm thanh nổ máy của xe hơi.
Có người!Anh ta lập tức trốn đi, rất sợ đám người này phát hiện ra anh ta sẽ cướp hết thức ăn của anh ta.
Anh ta đứng ở xa xa nhìn, chỉ thấy một khuôn mặt trắng nhỏ ngồi ở ghế lái, ở bên ghế lái phụ là một bộ quần áo màu xanh quen thuộc.
Là quân nhân!Giây phút này anh ta không chút do dự, anh ta nghĩ tang thi ở chỗ này hẳn là đều bị bọn họ diệt trừ, bọn họ chắc là đi tìm người sống sót.
Anh ta cảm thấy, đám lính này rất có tinh thần trách nhiệm,