Chư Nhất Hành mắt vẫn còn lim dim buồn ngủ: “Cái gì vậy?”
Viên Miêu đứng dậy: “Đồng hồ báo thức của tôi.” Cô bật đèn, nhấc chăn bông lên, dứt khoát xuống giường.
“Viên Miêu, cô cố ý?”
Viên Miêu nói rất vô tội: “Chư tổng, tôi muốn đi làm, ngày hôm qua tôi đã đi làm muộn.”
Chư Nhất Hành ngồi dậy, Viên Miêu quay đầu đi, mặc dù anh ta chỉ để lộ nửa thân trên.
“Cô đừng giả vờ làm một dáng vẻ của nhân viên chuyên nghiệp.”
“Tôi không dám nói chuyên nghiệp, chỉ là đó là công việc của tôi, tôi không thể không làm.”
Chư Nhất Hành gật đầu một cái: “Được, vậy tôi nói cho cô biết, bắt đầu từ bây giờ, việc dọn dẹp phòng làm việc, không cần cô làm.”
Viên Miêu không nghĩ tới mọi chuyện sẽ thành ra như thế này: “Vậy tôi sẽ làm cái gì?”
Chư Nhất Hành nằm xuống, tắt đèn, kéo chăn bông lên: “Ngủ.”
Với sự ồn ào này, Viên Miêu cũng không có hứng thú gì để đi ngủ.
Cô đứng như vậy, crồi nằm xuống một lúc, cô đứng dậy đi ra ngoài, anh ta lại kéo chăn ra: “Tôi nói như vậy không tốt, có phải không?”
“Tôi muốn đi xuống làm bữa sáng.”
“Chưa tới năm giờ, làm bữa sáng? Viên Miêu, đừng giả vờ làm ra vẻ cho tới bây giờ tôi không biết bộ dạng của cô, trước kia cô đã bao giờ rời khỏi giường trước tám giờ chưa?”
Quả thật không có.
Khi cô còn làm Đại tiểu thư của Viên gia, cô chưa bao giờ dậy lúc tám giờ.
Cha mẹ cô không thể cưng chiều cô được, vì vậy họ mua một ngôi nhà cạnh trường học, cơ bản là đi xuống dưới tầng chính là trường học.
Cho nên, mặc dù dậy lúc tám giờ, nhưng cho tới bây giờ cũng không có đi muộn.
Sau khi quen Chư Nhất Hành, được một thời gian dài, Chư Nhất Hành cũng không biết.
Chư Nhất Hành biết bí mật này là lúc lên học đại học, bọn họ đều học đại học Giang thành, Chư Nhất Hành ở trong khuôn viên của trường.
Khi Viên Miêu là sinh viên năm nhất, cũng không có tỏ tình Chư Nhất Hành.
Vì để thường xuyên ở trước mặt Chư Nhất Hành, mặc dù cô chưa từng chịu khổ, cũng lựa chọn ở trong khuôn viên của trường.
Nhân tiện, cô học tài chính, cũng là bởi vì Chư Nhất Hành.
Nói cách khách, quan hệ giữa hai người là tiền bối.
Nhưng Viên Miêu chính là Viên Miêu.
Bản sắc vốn sẽ không đổi.
Trước kia những ngày học cấp ba, kiểm tra chuyên cần rất nghiêm ngặt, Lôi Diệp chăm nhắc nhở, ngược lại cũng không có đến muộn.
Lên đại học, cũng không có ai quản lý, vì vậy, tiết học đầu tiên của buổi sáng là mục tiêu, đã giúp Viên Miêu trở lại thói quen ban đầu.
Có một môn học tự chọn, khóa trên cùng khóa dưới học chung với nhau.
Viên Miêu đã hoàn toàn chọn khóa học đó, cô phát hiện ra Chư Nhất Hành cũng chọn khóa học đó, chọn xong mới biết, tiết đầu tiên sẽ vào mỗi buổi sáng thứ ba.
Vì vậy, mặc dù có ý nghĩ sẽ thân thiết với Chư Nhất Hành, nhưng ở trên lớp này cô cũng không đi học để nghe giảng.
Hết lần này tới lần khách bị giáo viên nói tên, Viên Miêu đã thiếu hai lần, khi đến lần thứ ba này lúc điểm danh, Chư Nhất Hành trực tiếp đứng lên: “Thưa thầy.”
“Em là Viên Miêu? Viên Miêu là con trai sao?”
Chư Nhất Hành có chút đỏ mặt: “Cô ấy là bạn gái của em, em sẽ đi gọi cô ấy.”
Toàn lớp rộ lên.
Chư Nhất Hành đẹp trai và nổi bật, lại rất xuất chúng, có rất nhiều nữ sinh thích anh ta, không nghĩ tới, anh ta đã có người mình thích.
Bên kia Viên Miêu đang ngủ, tiếng bíp bíp liên tục vang lên khiến cho cô rất khó chịu, vừa mở cửa ra nhìn một cái, nhanh chóng xoay người bật dậy, cũng không để ý đến việc tắm và rửa mặt, mặc quần áo liền đi ra cửa, chạy nhanh đến phòng học: “Báo cáo, thưa thầy, em tới trễ, em là Viên Miêu, là bạn gái của Chư Nhất Hành.”
Thầy giáo nhìn giầy của cô, mọi người cũng nhìn giày của cô, cô mới phát hiện, đang lúc vội vàng, cô không đi cùng một đôi giày.
Mặt cô đỏ bừng.
Thầy giáo rất nghiêm túc: “Vì em có một người bạn trai tốt, lần này cũng không tính em đi muộn.” Lại nhìn Chư Nhất Hành: “Em, sau này thúc giục em ấy cho thật tốt, cô gái thông minh như vậy, không nên đi muộn.”
Viên Miêu đi tới bên cạnh Chư Nhất Hành, dưới ánh nhìn của mọi người.
Anh ngồi vào trong một chút, để lại chỗ ngồi cho cô.
Trong suốt giờ học, trái tim và tâm hồn của cô không ngừng nhìn vào những câu nói cô đã quen thuộc: “Oa, Viên Miêu, cậu là bạn gái của Chư Nhất Hành lúc nào vậy? Anh ấy ở trong lớp nói cậu là bạn gái của anh ấy.” Nghe thấy câu nói cuối cùng, trong lòng của cô rất