Nàng không có nghe lầm, vừa rồi hắc y nhân kia nói nàng là mục tiêu của bọn họ, nói như vậy, chính là Lăng Thiên muốn giết nàng!
Chỉ là trừ bỏ sự tình lần trước ở Ngự Hoa Viên (mn có còn nhớ khúc nữ 9 đốt đồ của lục hoàng tử này với tứ công chúa ở Ngự Hoa Viên khi hai người đó bắt nạt nữ 9 á), nàng cũng không cùng với Lăng Thiên có quá nhiều tiếp xúc, huống chi, ba năm trước đây, đó mới là lúc Lăng Thiên hận nàng nhất khi nàng cứu người hắn muốn giết, nhưng mà lúc ấy, hắn đâu có giết nàng, hiện tại lại đi giết nàng, lại là vì cái gì?
Lăng Thiên trầm mặc một hồi lâu, cười nói: “Lãnh Nguyệt Tâm, ngươi có biết nương của ta là người như thế nào không?”
Lãnh Nguyệt Tâm nghe vậy, không nói gì.
Có quỷ mới biết nương của hắn là người nào!
Trong nháy mắt tiếp theo, Lạc Ảnh mặt mày lạnh lùng, như là phát hiện cái gì không thích hợp, đem Lãnh Nguyệt Tâm kéo về phía sau, lạnh lùng nói ra: “Bán ma.”
Nghe được Lạc Ảnh phun ra hai chữ này, Đông Phương Ẩn vẫn luôn không nói gì có chút kinh ngạc, ánh mắt nhìn Lăng Thiên cũng gia tăng một ít.
Bán ma?
Cái chủng tộc mà mọi người trong thiên hạ đều chán ghét kia sao?
Lãnh Nguyệt Tâm có chút kinh ngạc, như thế nào nàng cũng không nghĩ tới nương của Lăng Thiên cư nhiên lại là bán ma.
Lăng Thiên lạnh nhạt nhìn Lạc Ảnh nói: “Ngươi làm sao mà biết được?”
Lạc Ảnh nghe vậy, nhăn nhăn mày, nói: “Ta đã từng đi qua địa phương là nơi cư trú của bán ma nhất tộc, vừa rồi trong nháy mắt, khí tức của ngươi cùng với khí tức của người bán ma nơi đó giống nhau, nếu ta đoán không nhầm, những người phía sau ngươi đều là người mà nương ngươi mang từ nơi đó ra?”
Lúc trước bán Ma tộc đã bắt muội muội của công tử, bởi vì nơi đó địa hình quỷ dị, những người khác đi đều không có biện pháp cứu tiểu thư trở về, cuối cùng công tử liền mang theo hắn đi.
Ở thời điểm nhìn thấy những bán ma đó, hắn cũng từng tiếc thương cho bọn họ, hảo hảo ma không làm, một hai phải cùng với con người hoặc là yêu ở bên nhau, không được ma tộc tiếp nhận,