Ngu Thanh Thiển dứt lới, duỗi một ngón tay nâng cằm Phong Thần lên, dùng đôi mắt sâu thẳm đánh giá hắn một phen.
Nàng dùng đầu ngón tay vuốt cằm hắn, ý vị sâu xa nhìn hắn hỏi: "Nói, có phải chàng lén lút ăn vụng sau lưng ta không?"
Phong Thần bị hành động đột ngột của nàng khiến cho ngẩn người, phát hiện mình lại bị đùa giỡn, lần này không chỉ là lời nói, mà còn có cả hành động.
Hắn nhẹ nhàng đẩy tay Ngu Thanh Thiển ra, tức giận mà nói: "Nàng chớ nói nhảm."
Từ nhỏ đến lớn, tính tình của hắn vẫn luôn rất lạnh lùng, không thích tiếp xúc thân thể với người khác, lại càng không thích để cho nữ nhân tới gần. Ngu Thanh Thiển là người thứ nhất có thể động tay động chân với hắn.
Lời vừa rồi lời của nàng rất có ẩn ý, chỉ có phu thê mới hay dùng đến từ “ăn vụng” này.
Nữ nhân này thật là càng ngày càng càn quấy.
Ngu Thanh Thiển bĩu môi, nàng biết mình phải một vừa hai phải, nếu không lại dọa cho bệnh mỹ nhân chạy mất, nàng muốn kiếm chỗ mà khóc cũng không có.
"Các chàng tới đây cũng vì hạt của Cửu Thải Ma Liên sao?" Nàng nhẹ nhàng vuốt ve cánh hoa.
Phong Thần gật đầu: "Ừ, hạt của Cửu Thải Ma Liên chẳng những có thể khiến cho Linh Thực ký khế ước trong không gian Linh Thực thăng cấp, mà còn có thể gột rửa linh lực của chúng ta, khiến cho linh lực càng thêm tinh khiết, tương lai lúc lên cấp sẽ giảm một vài chướng ngại."
Trong cơ thể mỗi một Linh Thực Sư đều có một không gian Linh Thực đặc biệt, Linh Thực ký khế ước cũng sẽ trưởng thành ở trong không gian, lúc nào cũng cần Linh Thực Sư rót chất dinh dưỡng vào.
Ngu Thanh Thiển ngồi thẳng dậy, liếc nhìn về phía sáu người đang hôn mê nằm trên mặt đất, không thèm để ý hỏi: "Bọn họ cũng có phần?"
"Bọn họ là đồng đội của ta." Phong Thần trầm ngâm một hôi, sau mới nói tiếp: "Thiển Thiển, ở đây vừa lúc có tám người, chúng ta mỗi người một viên, hai viên dư ra cũng sẽ thuộc về nàng."
Ngu Thanh Thiển khẽ cười một tiếng: "Giết hai gốc yêu thực kia chủ yếu là chàng ra lực, chàng cầm hai viên đó đi."
"Không cần, ta lấy một viên là đủ." Phong Thần nói.
Ngu Thanh Thiển cũng không từ chối: "Vậy được, ta đây liền không khách sáo."
Cha mỹ nam cũng là Linh Thực Sư, hạt của Cửu Thải Ma Liên rất hữu dụng với cha nàng, viên còn lại coi như là quà tặng lúc nàng trở về.
"Nàng muốn hạt sen có thuộc tính gì, chọn trước đi."
Phong Thần không chút chần chừ mà lên tiếng.
Khả năng mà Ngu Thanh Thiển đột nhiên bộc phát vừa nãy rất đặc biệt, có thể bộc lộ ra ở trước mặt hắn, hắn biết điều đó có nghĩa là nàng tin tưởng hắn.
Vì vậy, hắn vẫn như trước không chút do dự để lộ năng lực cắn nuốt của mình. Hắn cũng chưa từng thi triển ở trước mặt đồng đội.
Chín hạt Cửu Thải Ma Liên có chín màu sắc khác nhau đại diện cho chín loại thuộc tính Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, Phong, Băng, Lôi, Ám.
Ngu Thanh Thiển cũng không khách sáo, nàng duỗi tay hái lấy hạt sen màu lam và màu lục: "Hai hạt này đi."
Nàng chính là dị năng thuộc tính Mộc, gốc Linh Thực mà cha mỹ nam ký khế ước chính là một gốc Linh Thực Thủy hệ.
“Bao giờ bọn họ có thể tỉnh?” Phong Thần nhìn những người trên mặt đất hỏi.
"Thời gian uống cạn một chén trà." Ngu Thanh Thiển trả lời.
Cảm nhận được Cửu Thải Ma Liên thân mật dụi lên tay mình, nàng suy nghĩ một hồi, sau đó nhìn Phong Thần hỏi: "Linh vật như Cửu Thải Ma Liên, có thể ký khế ước không?"
"Ta từng đọc một quyển sách cổ, rằng có người ký khế ước với linh vật loại thực vật thành công, về phần Cửu Thải Ma Liên có thể ký khế ước hay không, chỉ có thử mới biết được."
Phong Thần hất tay một cái, bảy hạt sen còn bay vào lòng bàn tay chàng: "Nàng thử dùng tinh thần lực kết nối với nó xem, ta thấy nó rất thích nàng, rất có thể sẽ ký khế ước thành công."
Cửu Thải Ma Liên là linh vật được thai nghén tự nhiên trong thiên địa, có chín loại thuộc tính, còn ẩn giấu năng lực công kích sóng âm đặc biệt kèm theo, nếu như Ngu Thanh Thiển có thể ký khế ước thành công, về sau sẽ có rất nhiều chỗ lợi.