- Tiểu thư tra được rồi!
Tiếng một nha hoàn hấp tấp chạy vào viện, theo sau đó là một giọng nữ réo rắc vọng ra:
- Sao tra được ả là ai?
Một nữ nhân băng kín mặt cùng tay chân nhìn như xác ướp ả ta không ai khác chính là Xảo Như nữ nhân "may mắn" được dùng phấn ngứa đặc chế của Vân Lam.
- Dạ ả là nữ nhi của phủ Đại tướng quân, lâu ngày ở Trúc Thanh am, vừa trở về hôm trước- Vân Lam!
- Hừ nỗi nhục ngày hôm nay ta sẽ đòi lại!
Xảo Như oán độc siết chặt nắm tay ả vung một quyền lên, không khí chợt vặn vẹo đồng loạt các bình sứ trắng bị nén thành bột phấn rơi lả tả trong không khí!
Lam Yên các........
Vân Lam nằm dài trên tháp mềm trong lương đình nhìn ra sân nơi Nghiên Y cùng Lạc Nhi đang tu luyện không thể không nói hai người này thiên phú cực kì tốt chỉ vài ngày mà đã bước vào Xích huyền chi cảnh, cứ tốc độ này thì không lâu nữa hai người sẽ thành cường giả!
- Tỷ tỷ ăn lê nha!
Dao nhi đưa qua cho nàng một miếng lê ướp lạnh, cả ngày cứ ở trong phủ nàng sắp chán chết rồi a.
- Dao nhi muội đừng xị mặt ra nữa ta thật không muốn ăn đào rồi!
- Ách tỷ tỷ sao người lại so mặt muội với đào.
Thôi rồi tỷ tỷ của nàng lại nổi hứng trêu người, trong Phi Tinh cung ai cũng đều bị tỷ đùa quay một vòng rất khổ sở a, nay về phủ tỷ lại kéo nàng trêu đùa, không được phải lôi Ám Thiên đến để hắn làm bia đỡ đạn a.
- Ám Thiên đi Thiên Bắc lấy tin rồi muội mau bỏ ý nghĩ kéo hắn đến đi!
Vân Lam cười khẽ Dao nhi thật khả ái!
- Nhị vị tiểu thư lão gia cho gọi người qua!
- Ân ta đã biết phiền Hạ ma ma dẫn đường!
Vân phủ nàng đã đi vài vòng liền nhớ rõ từng ngóc ngách, sỡ dĩ phải khách khí với ma ma này vì bà ta từ khi bước vào liền mang ánh nhìn khinh bỉ nhìn hai tỷ muội nàng, Vân Lam nàng cũng không phải người dễ trêu, cái gọi là biết người biết ta trăm trận trăm thắng nàng phi thường rõ ràng, nàng muốn xem ma ma này có ý đồ gì! Dám đánh chủ ý lên người nàng thì bà ta tự cầu phúc đi!
Tuy sát khí lượn lờ trong mắt nhưng một người từng sống nguy hiểm mà lớn lên như nàng chút che giấu này vẫn không để ai nhìn ra.
- Tiểu thư!
Nghiên Y cùng Lạc Nhi từ khi ma
ma kia vào cửa liền thu lại kiếm thân thủ nhanh nhẹn liền đến bên cạnh hai tiểu thư nhà mình mà đứng, Hạ ma ma cũng không nhìn ra được gì!
Sảnh đường.......
- Phụ thân!
Hai tỷ muội nàng nhún nhẹ người hành lễ với Vân Chỉ.
- Lam nhi, Dao nhi mau đứng lên, đây là Tào công công, hôm nay công công có chỉ của hoàng thượng mà đến phủ ta!
Vân Chỉ thâm ý giải thích cho hai nàng, ông cũng không thích vị Tào công công này cho lắm, ông trung thành với hoàng thượng lại là đại tướng sa trường nên mắt nhìn người luôn rất chuẩn, Tào công công này đúng hơn là người của hoàng hậu a
Vân Lam nhíu mi khi hai nàng tiến vào liền có một ánh mắt bất thiện phóng tới nhìn không phải là của Tào công công hay sao? Trách hai nàng thất lễ? Hừ muốn nàng hành lễ với tên ẻo lả kia nằm mơ!
- Thì ra là Tào công công tiểu nữ gặp qua ngài!
Vân Lam không mặn không nhạt lên tiếng nhưng thân mình vẫn bất động ngồi trên ghế không có ý tứ hành lễ với hắn.Tào công công hừ nhẹ mở ra thánh chỉ rồi lanh lảnh đứng lên đọc:
- Phụng thiên thừa vận hoàng đế chiếu viết ngày mai là thọ thần của Thái hậu lệnh các thiên kim tiểu thư vào cung góp vui, khâm thử!
Tào công công đọc xong kéo kéo khóe miệng nhìn nàng cùng người trong sảnh phủ phục quỳ dưới đất, thật ra nói đúng hơn là ngồi, vạt váy đã che khuất đôi chân ngọc của nàng làm hắn không thể biết hành động này của nàng nếu không hắn sẽ tức đến lệch sống mũi a, Tào công công đi rồi Hạ ma ma cũng không nán lại, nếu không bà ta sẽ chết chắc, hừ dám khinh bỉ nàng không thể tha được!
- Thì ra là cung yến trong truyền thuyết a!
Vân Lam nhếch môi, màn cung yến thường thấy trong tiểu thuyết xuyên không cẩu huyết đấy thôi! Nàng không sợ trời không sợ đất huống chi chỉ là một cung yến nho nhỏ! Có rắc rối nào nàng chưa gặp phải nữa!