Ùm....
Một tiếng chớp rạch xuống từ không trung, mọi người trong Hoàng thành dáo dác ngước mắt nhìn lên trời:
- Quái thật rõ ràng là không có mây tại sao lại có sấm chớp!
Một vị trung niên nam tử bán rau rì rầm mắng, trời càng ngày càng kì lạ!
- Mặc kệ a chúng ta chỉ buôn bán thôi, lo chi chuyện kì quái này!
.........
Lam Yên các.
Vân Lam cười khẽ cuối cùng nàng cũng đột phá Thiên huyền tuy chỉ là nhất giai hạ phẩm nhưng lần đột phá này xứng đáng a. Đúng lúc này Nghiên Y tiến vào trên tay là chậu đồng đựng đầy nước, theo sau là 4 nha hoàn khác các nàng xách thùng gỗ chứa nước nóng, hơi nước lượn lờ bốc lên.
- Tiểu thư mau chuẩn bị chúng ta phải tiến cung dự yến!
- Được!
Sột soạt..nàng cởi bỏ y phục tiến vào dục bồn ( thùng tắm) ngâm mình trong nước nóng đầy cánh hoa hồng, hơi nước làm mặt nàng đỏ lên trông vô cùng diễm lệ, Nghiên Y chà lau lưng của nàng rồi cười rộ lên:
- Ây nha vừa rồi muội thấy trời giáng tia sét có phải tiểu thư tấn chức rồi không?
- Ân đúng là ta đã tấn chức, Nghiên Y muội phải chú tâm tu luyện a thiên phú của muội rất tốt, ta tin rằng không bao lâu nữa muội sẽ vượt xa ta!
- Tiểu thư đùa muội, người nha phải nói là nghịch thiên muội có thúc ngựa chạy theo cũng không kịp!
Ha ha ha tiếng cười thanh thúy bật ra từ miệng nàng, nha đầu này vừa cơ trí vừa giảo hoạt hơn cả Dao nhi nữa có cơ hội liền trêu nàng!
Sau khi tắm xong, Nghiên Y liền cầm lược gỗ chảy tóc cho nàng, Nghiên Y thuần thục búi cho nàng kiểu tóc phi tinh cắm thêm một cây trâm bạch ngọc, phần cánh hoa mẫu đơn có pha thêm màu đỏ hồng càng tôn thêm vẻ xinh đẹp của Vân Lam, nàng một thân bạch y theo thiết kế mà nàng đưa cho Tuyệt sắc phường làm kiểu dáng càng thêm thoát tục:
- Tiểu thư người thật xinh đẹp!
Nghiên Y thốt lên quả thật tiểu thư thật tuyệt sắc a.
- Ngươi nha lại trêu đùa ta, không còn sớm nữa đi thôi.
Vân Lam ra đến đại môn liền thấy Tuyết Dao dựa vào thành xe ngựa mà nhàm chán ngáp, Dao nhi một thân lam y phiêu mị tóc búi trêu vân cắm một kim trâm hoa mai, vừa thấy nàng liền chạy đến kêu ca.
- Tỷ a nhanh nhanh muội sắp chán chết rồi.
- Được lên xe ngựa thôi!
- Lam nhi Dao nhi cẩn thận vào cung phải...v v...
Mẫu thân cùng nãi nãi tiến lên dặn dò cho đến khi gia gia và Dao nhi hét lên " Sắp trễ rồi a" thì hai cỗ xe ngựa mới bắt đầu chạy về hướng hoàng cung. Gia gia nàng Vân Diên là cựu tướng quân nên được hoàng thượng mời dự thọ yến.
Ba khắc sau xe ngựa dừng ở cửa cung, cánh cửa sơn đỏ rực cùng tường thành cao ngất thể hiện sự uy nghiêm của đế vương, tỷ muội nàng ra khỏi xe ngựa liền có hai ma ma tiến đến hành lễ:
- Nhị vị tiểu thư mời theo nô tì.
- Làm phiền hai ma ma dẫn đường!
Vân Lam cười nhẹ nho nhã có lễ đáp lại làm hai ma ma kia vô cùng hài lòng. Gia gia cùng phụ thân là trọng thần nên được công công đưa đến gặp hoàng thượng. Dao nhi hứng thú nhìn quanh lâu lâu lại kéo Kim ma ma hỏi đông hỏi tây, cử chỉ đáng yêu không thể trách được. Qua hành lang cửu khúc liền đến một hành cung cửa thiếp vàng, cung Vĩnh Thọ lúc này vang lên tiếng
nói cười của hoàng thượng.
- Nữ nhi Vân tướng quân Vân tiểu thư đến!
- Thần nữ tham kiến hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế, thái hậu thiên tuế thiên thiên tuế, hoàng hậu thiên tuế thiên thiên tuế!
- Bình thân!
Giọng nói trầm thấp uy nghiêm của hoàng thượng vang lên.
- Tạ chủ long ân.
Hai nàng đứng lên liền lui về bên phải đứng cùng các vị tiểu thư khác, một ánh mắt như dao găm nhìn về phía Vân Lam, nàng nâng mắt nhìn lại là Xảo Như, ả một thân hồng y rực lửa tựa như một con phượng hoàng kiêu ngạo.
- Nếu các vị tiểu thư đã đến đông đủ thì khai yến.
Thái hậu giơ tay lên, sau một hồi chúc thọ cùng dâng lễ của các đại thần, Xảo Như liền cười mỉa hướng nàng một các ánh mắt oán độc liền bước ra khỏi bàn tiệc.
- Tiểu nữ xin hiến vũ góp vui cho Thái hậu.
- Chuẩn!
- Xin Thái hậu ân chuẩn Vân đại tiểu thư đàn cho tiểu nữ, nghe danh Vân đại tiểu thư cầm kì thư họa đều tinh thông nay mong Vân đại tiểu thư thỏa mãn tiểu nữ!
- Thì ra là vị tỷ tỷ thiếu giáo dưỡng hôm nọ.
Dao nhi cười giảo hoạt thanh âm không lớn không nhỏ nói, Xảo Như tức đến run người, mọi người nghe được đều che miệng cười trộm đám tiểu thư nhà khác đều hả hê thường ngày luôn bị ả khinh bỉ giờ đây thấy ả bị trêu tức liền vui vẻ.Vân Lam cười rộ lên đứng dậy hướng Thái hậu.
- Vân Lam tài sơ học thiển nếu có bêu xấu mong Thái hậu cùng mọi người đừng chê trách!
- Được người đâu ban cầm.
Thái hậu phất tay với hạ nhân bên người một lúc sau trên tay người đó đâng lên một chiếc cầm bạch ngọc khắc nôit một con chu tước màu xanh biếc, đám tiểu tbư thổn thức đây là Chu tước cầm mà năm xưa thất truyền một chiếc cầm cổ vô giá nay Thái hậu liền ban cho Vân tiểu thư thật hâm mộ a. Xảo Như cắn răng đây là cổ cầm mà nàng luôn ai ước hôm nay lại để Vân Lam được lợi, tức chết ả mà!
Xảo Như thay ra một thân vũ y hồng sắc vòng eo nhỏ nhắn như ẩn như hiện trên tay kéo một đoạn hồng trù, Vân Lam đặt cầm lên đùi gãi nhẹ, rồi cất tiếng hát:
" Nước chảy về đâu, hoa lại trôi về đâu, nơi đây hoa vẫn nở nước vẫn chảy xuôi, nhưng người xưa về đâu cảnh còn người đâu mất........."
Xảo Như tức đến điên người ả thật lấy đá đập chân mình mà, cố gắng phô bày ra những động tác mê người nhất, nhưng hầu như ai cũng thả hồn theo tiếng nhạc mà xem nhẹ ả cả tứ hoàng tử Lãnh Tiêu Dương cũng không còn nhìn đến ả nữa...