Thực ra kẻ vẫn tránh xảy ra xung đột chỉ là Chimera, trí nhớ được truyền thừa vẫn luôn nhắc nhỏ nó tốt nhất là nên cách xa rắn gà một chút, đây cũng là lí do vì sao đòn tấn công đầu tiên của Chimera là nhằm vào tên nhân loại hèn mọn đang chạy tới chứ không phải kẻ có khả năng đe dọa lớn hơn nhiều là rắn gà. Nó chỉ muốn cho tên nhân loại to gan này một bài học, sau đó sẽ vỗ mông bỏ đi.
Nhưng một đòn bất ngờ của rắn gà đã hoàn toàn bóp chết nguyện vọng tốt đẹp của nó. Trong bối rối, nó điều chỉnh thân thể thăng bằng, sau đó ba cái đầu gào thét phun ra một đám dịch a xít về phía rắn gà đã rơi xuống. Cùng lúc đó, rắn gà lại phun ra một ngọn lửa hừng hực về phía Chimera trên không trung.
Dịch a xít khiến lớp da rắn gà bốc lên một đám khói xanh, a xít thẩm thấu qua lớp vẩy ăn mòn thành những lỗ máu hình tròn. Còn ngọn lửa của rắn gà thì đốt sạch đám lông vốn đã không nhiều trên cái bờm sư tử của Chimera.
Triệt để xé rách da mặt, hai con dã thú vừa bắt đầu đã tiến vào trạng thái chiến đấu sống chết, kết quả này vượt xa dự tính của Geriferry.
Cuộc chiến kinh thiên động địa lan khắp cả khe núi, hoa cỏ cây cối trong khe núi trở nên héo rũ bị dịch a xít của Chimera, hoặc hóa thành tro bụi trong ngọn lửa cháy rực của rắn gà, điều này làm cho Nại Hà vừa thò đầu lên khỏi đầm nước lại quay sang nhìn Geriferry, tuy nhiên Geriferry đã dự đoán được tình hình, trước đó hắn đã đào cây hoa thủy tiên bảo bối của Nại Hà lên giấu vào trong hang.
Đương nhiên, Nại Hà không có một chút hứng thú nào với cuộc chiến đấu quyết liệt đang diễn ra, toàn bộ sức chú ý của nàng đều tập trung vào quả trứng rắn gà đã vỡ vụn xung quanh đầm nước. Nàng dùng ngón tay quệt một mảnh màng trứng dính đặc cho vào miệng liếm liếm và lập tức nhíu mày, hiển nhiên mùi vị trứng nướng còn xa mới được ngon miệng như Geriferry đã mô tả.
Thoạt nhìn phương thức tấn công của Chimera chỉ có phun dịch a xít và lao xuống cắn xé, nhưng có quyền khống chế không trung, phương thức tấn công của nó vẫn linh hoạt hơn nhiều so với con rắn gà vốn đã không thể được coi là chim. Mỗi lần rắn gà há mồm phun lửa, nó đều sẽ lập tức cất cao thân thể tránh ra ngoài phạm vi tấn công của ngọn lửa, mà sau khi ngọn lửa biến mất, nó lại lập tức từ trên cao đáp xuống, ba đầu bốn vuốt cùng tấn công, hoặc vồ hoặc cắn, lần nào cũng khiến rắn gà phải mất một vài miếng thịt. Nếu như có đầy đủ thời gian thì nó còn rắc thêm một ít gia vị cho thân thể bị thương của rắn gà, cũng chính là một ít a xít phun ra khi bay lên cao.
Sau vài lượt như thế, hai cánh rắn gà đã hoàn toàn rũ xuống, điều này khiến nó chỉ có thể dùng hai chân để đỡ lấy thân thể khổng lồ, độ linh hoạt của rắn gà ngày càng giảm xuống. Sau mấy lần phun lửa liên tục không có kết quả, nó chỉ có thể chổng mông lên thật cao, không ngừng quất cái đuôi rắn để tạo thành một chút đe dọa cho con Chimera thỉnh thoảng lại lao xuống.
Càng đánh càng mạnh, Chimera đã quên béng lời cảnh cáo trong trí nhớ được truyền thừa từ lâu. Lại một lần nữa lao xuống, nó không cắn xé thân thể đã thủng lỗ chỗ của rắn gà mà phun một đám xít đậm đặc lên cái đuôi rắn gà. Lại là một đám khói xanh bóc lên, sau đó lớp vẩy trên đuôi rắn gà bắt đầu bong ra. Bị a xít đậm đặc ăn mòn, những mạch máu nhỏ li ti trên đuôi nó bắt đầu đứt ra khiến rắn gà không thể không ngẩng đầu lên lần nữa, dùng ngọn lửa càng lúc càng yếu của nó để đối phó Chimera.
Trốn ở dưới nước chỉ thò đầu lên, nhìn đến đây, Geriferry không khỏi âm thầm sốt ruột. Nếu như rắn gà chỉ có sức mạnh ở mức này thì việc nó bị Chimera vờn chết chỉ là vấn đề thời gian, nhưng đây tuyệt đối không phải kết quả Geriferry muốn nhìn thấy. Kết quả lý tưởng nhất trong lòng hắn chính là hai con dã thú cùng chết, còn bây giờ kẻ phải chết chỉ là một mình rắn gà, Chimera chỉ bị một vài vết thương không hề đáng kể. Đối với Geriferry, đây tuyệt đối không phải hiện tượng tốt, điều này có nghĩa sau khi đối phó rắn gà xong, Chimera còn có thừa sức mạnh để khiến hắn bị ăn mòn thành một bộ xương, sau đó lại xé nát bộ xương này.
Nghĩ tới đây, Geriferry lập tức tính đến chuyện tìm cơ hội thoát khỏi khe núi này, nhưng Nại Hà sống chết cũng không đi. Nàng vẫn nhớ Geriferry đã hứa, đợi hai con dã thú đánh nhau xong, Geriferry sẽ nướng cánh gà cho nàng.
Nại Hà không đi, Geriferry tự nhiên cũng sẽ không đi. Nếu như phải bỏ Nại Hà lại thì hắn đã không chờ tới bây giờ. Hắn lấy cây thương gỗ đã giấu bên bờ đầm nước từ trước ra, bất đắc dĩ thoáng nhìn Nại Hà, hắn đang chuẩn bị liều mạng.
Chimera lại lao xuống một lần nữa, chịu đựng ngọn lửa đã trở nên yếu ớt của rắn gà, ba cái mồm dữ tợn đồng thời cắn lên trên cổ rắn gà. Cái đuôi vốn đã rũ xuống của rắn gà đột nhiên vung lên quấn lấy Chimera còn chưa kịp bay lên cao, hai con dã thú quay cuồng cắn xé trên mặt đất. Trong trường hợp cận chiến, rõ ràng kẻ có thêm hai chân và hai cái mồm là Chimera sẽ có lợi hơn rất rất nhiều. Tuy nhiên sự thật lại không phải như vậy, mặc dù trên thân rắn gà đầy rẫy vết thương, nhưng lớp vẩy cứng của nó đủ để cho phần lớn những đòn cắn xé của Chimera trở thành vô ích, còn ngọn lửa nó phun ra ở cự li gần lại khiến Chimera với thuộc tính có khuynh hướng lạnh khá là sợ hãi.
Cho nên sau khi vùng vẫy thoát được khỏi cái đuôi của rắn gà, Chimera lập tức bay lên cao. Trên người nó đã có một mảng lớn bị cháy đen, dâu còn có vẻ oai phong hùng dũng lúc trước. Điều này làm cho Chimera rất giận dữ, nó bay lên cao, gầm lên vài tiếng, sau đó nhanh chóng đánh tới rắn gà dưới đất, lần này nó phải triệt để giải quyết rắn gà.
Còn rắn gà thì cuộn đuôi vùng vẫy đứng lên, cái cổ máu thịt lẫn lộn, hai mắt nhắm lại, thoạt nhìn quả thật nó đã thở ra nhiều hơn hít vào.
Trong nháy mắt Chimera lao xuống tấn công rắn gà, Nại Hà đột nhiên giữ chắc Geriferry vừa bò lên khỏi mặt nước, chuẩn bị thừa cơ đánh lén Chimera lại.
Trong mắt Nại Hà, khi rắn gà nhắm mắt lại, mấy sợi lông vũ vẫn