Kiếm Đạo Độc Tôn

Chương 1497: Thời không kiếm pháp, tử vong thiết cát


trước sau

Tuy nhiên, Lực Lượng Áo Nghĩa so với Thời Gian Áo Nghĩa cùng Không Gian Áo Nghĩa chỉ có hơn chứ không kém, nhưng đòi hỏi là giai đoạn đầu tiên phải lĩnh ngộ cho thật tốt. Sau khi đạt được tinh túy của Địa Giới Sát Quyền, nó đã khiến cho Diệp Trần giảm bớt được rất nhiều tích lũy ban đầu, trực tiếp đem Lực Lượng Áo Nghĩa đẩy lên tới bảy thành cảnh giới. Hiện tại, hắn thi triển cùng một loại kiếm pháp nhưng uy năng đã tăng vọt so với trước kia rất nhiều, từng chiêu từng thức đều không cần vận dụng đến thực lực cực hạn của bản thân nữa.

Và sau đó không lâu, Lực Lượng Áo Nghĩa tiếp tục được đẩy lên tới chín thành cảnh giới, lúc này những lý giải về nó trong đầu Diệp Trần cũng đã triệt để khô kiệt đi. Bất luận một môn áo nghĩa nào cũng đều có chín thành cảnh giới, đó chính là Cấm khu. Như thế, thực tế mà nói, Lực Lượng Áo Nghĩa sau khi đạt đến chín thành cảnh giới thì mới được gọi là chân lý thật sự của nó, những thứ khác như trước vẫn chỉ là vẻ bên ngoài mà thôi.

Để tu luyện thành công Lực Lượng Áo Nghĩa thì võ giả cần phải thật sự lĩnh ngộ được nó, hoàn toàn không có bất kỳ con đường tắt nào có thể vượt qua. Việc này không giống với Tâm Kiếm, cho nên Diệp Trần lập tức đình chỉ lĩnh ngộ lực lượng áo nghĩa mà không tu luyện đến viên mãn nữa.

Bất quá chín thành cảnh giới Lực Lượng Áo Nghĩa đã làm cho Diệp Trần rất thỏa mãn, nhưng càng làm cho hắn kinh hỉ hơn chính là, Lực Lượng Áo Nghĩa xuất hiện đã khiến cho Thời Gian Áo Nghĩa và Không Gian Áo Nghĩa được thuận lợi phát triển theo. Trước mắt, Thời Gian Áo Nghĩa còn rất thấp, tiến bộ cũng rất chậm chạp, nhưng cũng có được hai thành cảnh giới rồi.

Tuy rằng Lực Lượng Áo Nghĩa mạnh hơn so với Thời Gian Áo Nghĩa, thế nhưng nếu xét về độ khó lĩnh ngộ thì Thời Gian Áo Nghĩa lại khó lĩnh ngộ hơn nhiều. Việc này có một số nguyên nhân chủ yếu, thứ nhất, sau khi lĩnh ngộ Không Gian Áo Nghĩa, muốn lĩnh ngộ thêm Thời Gian Áo Nghĩa thì độ khó hội sẽ bạo tăng gấp 10 lần, trong đó, Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, Quang Ám thậm chí cả Âm Dương đều khác biệt nhau. Không Gian Áo Nghĩa cùng Thời Gian Áo Nghĩa một khi phối hợp với nhau, dù là không sáng tạo ra được một dạng võ học như Thời Không Áo Nghĩa thì cũng sẽ trở nên thập phần biến thái, thậm chí hội sẽ sinh ra biến hóa không thể tưởng được.

Hắn cũng rất rõ ràng, thời không cũng giống như một cái khung của thế giới nên lại càng dễ sinh ra phản ứng dây chuyền khủng bố hơn. Trong khi Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ, Quang Ám cùng với Âm Dương lại cần có một sự dung hợp nhất định thì mới có thể bộc phát ra lực lượng không kém cỏi thời không.

Về phần Lực Lượng Áo Nghĩa, nó là một thứ đơn lẻ, nhưng cũng không hẳn là đơn độc. Nói nó “đơn lẻ” là bởi vì nó không dung hợp cùng các áo nghĩa. Cho nên, trong trường hợp một đối một thì nó sẽ mạnh nhất, thế nhưng so với Thời Không Áo Nghĩa, Ngũ Hành áo nghĩa, Âm Dương áo nghĩa thì lại kém hơn không ít. Còn nói nó “không đơn độc” là do Lực Lượng Áo Nghĩa có thể vận dụng đến bất luận phương diện gì. Thậm chí có thể dung hợp cùng Thời Không Áo Nghĩa nữa, ví dụ như Tam Giới Sát Quyền đã ẩn chứa Âm Dương áo nghĩa cùng Lực Lượng Áo Nghĩa.

Muốn trở thành Chân Thần là không hề dễ dàng như vậy, dù chỉ trở thành Bán Thần thôi thì đã khó như lên trời rồi, đó là chưa nói, ít nhất phải đem hiểu biết của mình đẩy lên đến cực hạn thì may ra.

Thời Gian Áo Nghĩa đạt tới hai thành cảnh giới đã giúp cho uy lực của Siếp Na Huy Hoàng bạo tăng, cơ hồ đã gia tăng lên ngàn vạn lần, một kiếm chém ra mang theo kiếm ảnh trùng điệp như một chiếc võng và đầy tư vị tử vong. Kiếm quang bao phủ cả thời không và thiết cắt hết thảy vạn vật, nếu như nói trước kia là tương đồng với thiết cắt thời không, thì như vậy hiện tại đã là thiết cắt thời không thật sự rồi, uy lực không kém cỏi Ngũ Hành Kiếm Pháp chút nào, chỉ thua kém đôi chút so với tuyệt chiêu Ngũ Hành Trảm bên trong Ngũ Hành Kiếm Pháp mà thôi.

Nghe tựa hồ có chút khoa trương, nhưng dù sao Thời Gian Áo Nghĩa mới chỉ đạt hai thành cảnh giới mà thôi, trong khi Ngũ Hành Kiếm Pháp lại ẩn chứa năm loại viên mãn áo nghĩa, nhưng cũng phải biết rõ rằng, Thời Không Áo Nghĩa thập phần minh bạch và trong sáng, bình sinh đã có thể đền bù thiếu hụt lẫn nhau, từ đó dẫn phát ra phản ứng dây chuyền vô cùng khủng bố. Còn Ngũ Hành Kiếm Pháp thì nhìn như ẩn chứa năm loại viên mãn áo nghĩa, nhưng Diệp Trần căn bản không có biện pháp tại trong thời gian ngắn mà có thể đem uy năng của chúng tiếp tục đẩy lên cấp độ cao hơn. Có thể nói, Siếp Na Huy Hoàng đã đào sâu tiềm lực của Thời Không Áo Nghĩa, còn Ngũ Hành Kiếm Pháp thì gần kề chỉ mới tiếp cận được lớp bên ngoài của Ngũ Hành áo nghĩa mà thôi, cả hai không thể đánh đồng được.

Đây cũng là vì sao Thời gian áo nghĩa lại khó lĩnh như thế.

Bất quá trước mắt, Siếp Na Huy Hoàng đã không còn thích hợp với tên gọi Siếp Na Huy Hoàng nữa rồi, sau khi tăng thêm Thời Gian Áo Nghĩa, kiếm pháp đã có được thuộc tính thiết cắt hết thảy vạn vật, vì vậy Diệp Trần gọi nó là Tử Vong Thiết Cát.

Luận về sự huyền ảo, Tử Vong Thiết Cát không thể bì kịp chiêu Thịnh Suy Hữu Thì của Ngũ Hành Kiếm Pháp, còn luận về lực phá hoại thì Tử Vong Thiết Cát cũng không sánh kịp Ngũ Hành trảm, bất quá chỗ đáng sợ của Tử Vong Thiết Cát nằm ở chỗ, địch nhân rất khó né tránh được nó, cơ hồ phong sát bất luận đường đào thoát nào của địch, ngay cả thời không ở trước mặt Tử Vong Thiết Cát thì cũng chỉ như một khối bơ mềm
khá lớn mà thôi, mà kẻ địch thì vô luận như thế nào đều ở vào giữa không trung, trừ phi cảnh giới của hắn viễn siêu Diệp Trần thì may ra mới có thể thoát được.

Lực Lượng Áo Nghĩa đã đạt đến chín thành cảnh giới, việc tu luyện kế tiếp chính là dành cho Nhân Giới Sát Quyền.

Nhân Giới Sát Quyền huyền hảo ở khả năng biến hóa, mục đích của biến hóa chính là để cho địch nhân không biết phải xử lý tình huống như thế nào, có lẽ có chút trùng hợp cùng Tử Vong Thiết Cát, thế nhưng, nếu như gặp phải địch nhân đạt thành tựu cao tại Thời Không Áo Nghĩa, thậm chí cao hơn Diệp Trần, như vậy Tử Vong Thiết Cát đã không còn chút tính áp đảo nào nữa, thời điểm này chính là lúc vai trò của biến hóa sẽ phát huy.

Biến hóa cực hạn trên lý luận chính là quy tắc cực hạn, điều mà Diệp Trần cần phải làm là tiếp cận cho được cái cực hạn này, về phần có thể siêu việt cực hạn thì Diệp Trần tựu cũng không thực sự muốn, bởi vì chỉ có những Truyền Kỳ Chí Tôn mới có thể làm được sự tình này. Nếu như hắn cũng có thể làm được thì đâu cần phải ở Tam Giới Sơn tiếp nhận Tam Giới Chí Tôn truyền thừa nữa.

Đỉnh núi Tam Giới chợt nổi lên cuồng phong.

Vù vuuuuuuuuu!

Cầm trong tay Phi Thiên kiếm, Diệp Trần bỗng nhiên đâm ra một kiếm.

Lập tức trên tảng đá lớn ở phía đối diện bị thủng đi bảy vạn bảy ngàn lỗ kiếm.

Muốn biến hóa được tinh xảo, việc đầu tiên phải có đầy đủ tốc độ.

Căn cứ vào việc tìm hiểu tinh túy của Nhân Giới Sát Quyền, Diệp Trần đặt ra cho mình ba mục tiêu.

Mục tiêu thứ nhất là lập tức đâm ra được mười vạn cái lỗ kiếm.

Mục tiêu thứ hai là lập tức đâm ra 30 vạn cái lỗ kiếm.

Mục tiêu thứ ba là lập tức đâm ra một trăm vạn cái lỗ kiếm.

Kỳ thật vẫn còn một mục tiêu cuối cùng, đó chính là trong nháy mắt có thể đâm ra vô tận lỗ kiếm, bất quá mục tiêu đó đã là siêu việt quy tắc rồi, hắn không thể nào có thể làm được ở thời điểm trước mắt.

Đừng nhìn tốc độ di chuyển của Diệp Trần đã đạt đến tốc độ ánh sáng, tốc độ vung kiếm cũng nhanh như tốc độ ánh sáng, nhưng tần suất huy kiếm quá nhanh cũng sẽ làm cho kiếm lực nhanh chóng suy yếu trên phạm vi lớn, trong nháy mắt chém ra bảy vạn bảy ngàn kiếm, cái này không phải là điều mà người bình thường có thể làm được.

Nhân Giới Sát Quyền tinh túy ở chỗ, phải làm như thế nào để cho thân thể của mình càng nhẹ nhõm hơn để có thể chém ra càng nhiều quyền pháp hay kiếm pháp hơn nữa.

Tám vạn cái.

Tám vạn 5000 cái.

Chín vạn cái.

Mười vạn.

Không biết đã trải qua bao lâu, Diệp Trần rốt cục đã hoàn thành được mục tiêu thứ nhất, một kiếm chém ra, tạo thành mười vạn cái lỗ kiếm rậm rạp chằng chịt tại phía trên tảng đá lớn.

Làm được một bước này vẫn chưa được gọi là xong, trái lại, chỉ mới là bắt đầu mà thôi.

Lại trải qua thời gian không biết bao lâu, Diệp Trần tiếp tục chém ra một kiếm, như trước vẫn chỉ có thể đâm ra mười vạn kiếm, thế nhưng mười vạn cái lỗ kiếm này lại có thể tạo thành một bức đồ án phức tạp, trông nó giống như một đóa hoa nở rộ vậy, nếu xem xét kỹ lưỡng sẽ nhận ra cái đóa hoa này không ngừng nở rộ, cũng không ngừng héo rũ, một vòng tuần hoàn vĩnh viễn không chừng mực, có lúc lại giống như những rung động trong hồ nước, không ngừng khuếch tán...

Lúc Diệp Trần bắt đầu hướng đến mục tiêu thứ hai xuất phát, đã lập tức đâm ra một kiếm và tạo thành được hai mươi mốt vạn kiếm, đây chính là thành quả đạt được từ việc tạo thành đồ án phức tạp của một kiếm trước đó.

Rất thuận lợi, mục tiêu thứ hai cũng đã được hoàn thành.

Diệp Trần bắt đầu khắc chữ trên tảng đá lớn, toàn bộ những chữ này đều do sử dụng kiếm mà tạo thành.

Khắc lại ra rất nhiều chữ, nhưng tất cả điều không làm Diệp Trần vừa ý, cuối cùng, Diệp Trần lựa chọn khắc chữ "Kiếm".

Nguyên một đám chữ “kiếm” xuất hiện, phía trên những chũ “kiếm” này hệt như có kiếm khí đang xông thẳng lên trời vậy, những Sinh Tử Cảnh kiếm khách bình thường nếu chứng kiến những chữ “kiếm” này, Kiếm đạo cảnh giới của họ tất nhiên sẽ tăng vọt lên một cấp độ cao hơn, bởi vì trong từng chữ “kiếm” kia đều có ẩn chứa quá nhiều cảm ngộ Kiếm đạo.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện