Chu Hằng cười với chư nữ Ứng Mộng Phạm: - Ta đi một chút sẽ trở lại! .
Thân hình hắn bắn ra, đã nhảy đến trên lôi đài, động tác vươn tay chỉ
Dương Chiêm, khiến sắc mặt của Dương Chiêm lập tức trở nên sâm lạnh.
Trong đám người lập tức vang lên một mảnh ồ lên.
Chu Hằng cũng dám khiêu khích Dương Chiêm? Lá gan của tên này thật đủ lớn !
- Trời, ta đánh đố Chu Hằng có thể chống đỡ mười chiêu , hiện tại hắn chọc giận Dương Chiêm, tuyệt đối là nhất chiêu miểu sát! .
- Dương Chiêm tức giận, chiến lực ít nhất tăng lên gấp mười! .
- Xem ra chiến đấu tuyệt đối nghiêng về một bên! .
Ở trong một mảnh tiếng nghị luận, Dương Chiêm liếc mắt sang mỹ nữ bên
cạnh, mỹ nữ kia lập tức xoay mình vén áo thi lễ, xoay người lại, thân
hình bắn lên lập tức vượt xuống lôi đài. Hai tay hắn chắp đít, cũng
không nhìn Chu Hằng, mà ngửa mặt lên trời nói: - Hiện tại, ta muốn phế
đi tứ chi của ngươi! .
Đạt tới cấp bậc Linh Hải Cảnh, bị năm ngựa xé xác cũng không quan trọng, chỉ cần đan điền không tổn thương, thần thức không hủy, như vậy tinh
huyết bùng cháy có thể hồi phục, dường như chưa bao giờ bị thương.
Bởi vậy, trong Võ Các mặc dù có quy định không thể làm tàn phế, nhưng lời hắn nói cũng không tính là công nhiên đê tiện.
Chu Hằng cười ha ha một tiếng: - Vậy ngươi thử một chút, nhìn lại xem là ngươi phế đi tứ chi của ta, hay là ta đánh cho ngươi về sau thấy ta
liền cun cút mất! .
Một cái cuồng, một cái cuồng hơn!
Chỉ là ngoài miệng cuồng đều không hữu dụng, mấu chốt còn phải xem công phu trên tay.
Dương Chiêm lạnh lùng cười, tiến lên trước một bước, thần huy sau đầu
bắt đầu khởi động, trong quang hoa lưu chuyển dường như một pho thần
minh muốn đi ra, ông. Một đạo khí thế cuốn qua, mọi người bốn phía lôi
đài nổi lên cảm giác vô lực mãnh liệt từ sâu trong nội tâm, ép tới bọn
họ không thở nổi.
Đây là khí thế, vận dụng kết hợp Vực, Thần!
Linh Hải Cảnh hình thành Thần chích, thực ra đã không thể xưng là Linh Hải Cảnh, mà là nửa bước Kết Thai Cảnh.
Chu Hằng đứng thẳng, lộ ra một chút khinh miệt tươi cười.
- Hừ! Dương Chiêm hừ lạnh một tiếng, vươn tay phải ra. Một đạo thiên hà
lập tức từ trên bầu trời rũ thẳng xuống, cuồng hướng mà đi về Chu Hằng.
Ngoại hiệu hắn Thiên Hà Vương, năng lực chiến đấu tự nhiên có liên quan với nước.
Oanh!
Dòng sông như ngân hà rơi thẳng cửu trọng thiên, tấn công hạo hạo đãng đãng đối với Chu Hằng.
- Dương Chiêm quả nhiên thật sự nổi giận! Vừa ra tay chính là Thiên Hà
Lạc, nghe nói hắn từng dùng một chiêu này đồng thời giết chết 7 đầu yêu
thú Linh Hải Cảnh! .
- Linh Hải Cảnh hình thành Thần chích căn bản không thể dùng Linh Hải Cảnh để cân nhắc, chênh lệch quá xa! .
Mọi người đều mở ánh mắt thật to, bình thường không có bao nhiêu cơ hội
có thể nhìn thấy cường giả kết thành Thần chích ra tay. Chẳng những có
thể mở rộng tầm mắt, còn có thể làm cho bọn họ hiểu ra, tăng tiến lĩnh
ngộ ở võ đạo.
Chu Hằng giơ tay phải lên, đánh ra một quyền đối với bầu trời.
Một mảnh sương trắng trào lên, trong nháy mắt toàn bộ thiên hà đọng lại, biến thành một sông băng to lớn. Dường như trên bầu trời, không lưu
động chút nào, cũng không hạ xuống mảy may.
Chu Hằng cười ha ha một tiếng, tay phải đẩy, sông băng to lớn hung hăng
va chạm hướng về Dương Chiêm. Dường như một khúc băng vô cùng lớn, gào
thét tạo nên phong vân.
Vù vù. Kình phong mãnh liệt, hàn khí cuồng quyển.
- Miễn cưỡng còn có chút thực lực! Dương Chiêm khinh thường hừ một
tiếng, tay phải nâng lên, lại một đạo thiên hà lao ra, nghênh đón hướng
về sông băng, thình thịch thình thịch thình thịch, đánh bay vụn băng,
sông băng cùng thiên hà song song mai một.
Cả 2 không phân sàn sàn như nhau!
Tuy rằng song phương cũng chỉ công kích thử, nhưng Dương Chiêm là ai? Có thể đỡ 1 chiêu của hắn, toàn bộ Võ Các cộng hết lại cũng chỉ đếm trên
một bàn tay!
Tay phải Chu Hằng ngưng, ánh sáng vàng mãnh liệt, quát: - Dương Chiêm, cũng ăn ta một quyền! .
Thình thịch thình thịch thình thịch thình thịch!
Niệm động công, cứ như vậy trong nháy mắt, vô số nắm tay màu vàng xuất
hiện trước mặt Dương Chiêm, cuồng oanh loạn tạc đối với hắn.
Một đạo thiên hà xuất hiện lần nữa, chắn trước mặt của Dương Chiêm, tất
cả quyền ảnh màu vàng nhao nhao rơi vào trong nước sông, dường như trâu
đất xuống biển, ngay cả một chút bọt nước đều không thể lật lên.
- Dương Chiêm! .
- Thiên Hà Vương! .
Người xung quanh nhao nhao rống to, trợ uy thay Dương Chiêm. Từ quan hệ
thân cận mà nói, Chu Hằng mới tới, mọi người tự nhiên có tính bài ngoại, từ đáy lòng không muốn để cho Chu Hằng thắng được, nếu không trên mặt
mỗi người đều không ánh sáng.
Dương Chiêm ngạo nghễ mà cười, oanh, vô số dòng nước xiết trào ra, giống như linh xà vây quanh hắn, tiếng nước nổ vang, như sét đánh phía chân
trời. Hắn điểm hướng Chu Hằng, dường như một Đại tướng quân, lập tức
từng đạo dòng nước xiết bắn ra, quay quanh đánh tới Chu Hằng.
- Dừng ở đây đi! Hắn đi nhanh hướng về Chu Hằng, hưu hưu hưu, một đạo
tiếp theo một đạo dòng nước xiết trào ra từ trong cơ thể hắn, hoàn toàn
biến toàn bộ lôi đài thành thế giới cột nước.
Cột nước kích động, ào ào xoạt tất cả đều là thanh âm của thác nước va
chạm, đinh tai nhức óc, cũng... không nghe được thanh âm nào khác.
Chu Hằng đâu?
Ở công kích kinh khủng như thế, cũng đã mình đầy thương tích rồi chứ,
nên biết rằng trong cột nước quán thâu linh lực Dương Chiêm Linh Hải tam trọng thiên đỉnh phong, hơn nữa còn có ý hắn thức dẫn động linh khí
thiên địa, uy lực đã không cách nào dùng Linh Hải Cảnh để cân nhắc .
- Quả nhiên đến đây kết thúc! .
- Chu Hằng dù sao chỉ là Linh Hải nhất trọng thiên, xa xa không hình
thành Thần chích, căn bản không thể chân chính đánh đồng cùng cường giả! .
- Bất quá hắn nắm giữ Vực, chỉ cần cảnh giới đạt tới Linh Hải tam trọng thiên, lập tức có thể hình thành Thần chích! .
- Thật làm cho người ta hâm mộ! .
- Di! Các ngươi xem, dường như có một đạo hào quang màu tím đang chớp động! .
- Không sai, càng ngày càng chói mắt! .
Oanh!
Bên trên lôi đài đột nhiên bốc hơi sương mù màu trắng, càng ngày càng
nhiều, giống như khói báo động xông thẳng tới chân trời, dường như đây
không phải là một cái lôi đài, mà là một cái lò nấu rượu, đang nấu nước
sôi.
Một đoàn hào quang màu tím càng ngày càng sáng ngời, theo cột nước không ngừng bốc hơi lên, hiện
ra một cái khu vực chân không - Chu Hằng ngạo
nghễ đứng thẳng, quanh thân có ngọn lửa màu tím, hoàn toàn bức lui cột
nước.
Tử diễm, thiên hà, chia đều toàn bộ không gian lôi đài. Tạo thành nước
lửa không dung đối lập, rồi lại quỷ dị tạo thành cân bằng.
Tê!
Mọi người đều khiếp sợ trong lòng không hiểu, tròng mắt đều trừng đi ra.
Mọi người đều biết Chu Hằng rất lợi hại, Linh Hải nhất trọng thiên nắm
giữ Vực, có thể nói đệ nhất nhân từ trước tới nay! Nhưng dù sao không có đạt tới Linh Hải tam trọng thiên đỉnh phong, không thể hình thành Thần
chích, đây là nhược điểm trí mạng!
Vực chỉ là khiến công kích trở nên vô khổng bất nhập, cũng không thể
tăng lên lực lượng công kích, nhưng hình thành Thần chích không giống
nhau. Thần thức dẫn động linh khí thiên địa, tăng lên lực lượng vô hạn,
cho nên Kết Thai Cảnh mới có danh xưng là nửa bước tiên nhân!
Cảnh giới Chu Hằng không bằng Dương Chiêm, càng không hình thành Thần
chích, dựa vào cái gì có thể địa vị ngang cùng Dương Chiêm?
- Ha ha ha! Coi như có chút thực lực! Thần sắc Dương Chiêm vẫn như cũ kiêu căng
- Chu Hằng, ngươi biết ta chỉ dùng vài phần lực lượng? .
- Không có hứng thú biết! Chu Hằng lạnh nhạt nói. Vô số đạo nắm tay màu vàng đã đánh tới Dương Chiêm.
- Hừ! Ánh mắt Dương Chiêm sắc lạnh, ở trước người tạo thành một linh lực chắn, thình thịch thình thịch thình thịch, cái chắn này rất nhanh bị nổ nát, nhưng rất nhanh có đạo linh lực thứ hai hình thành cái chắn.
Vực chống lại võ giả cấp thấp hơn. Đó là đại sát khí siêu cấp, một niệm
dưới giết người vô hình, nhưng Vực chống lại Vực, giống thế chống lại
thế, xét đến cùng phải xem trình tự lực lượng của đối phương.
- Chu Hằng. Ngươi có tư cách để ta xuất năm thành lực lượng! Dương Chiêm ngạo nghễ nói, tay phải giơ lên cao. Vô số đạo cột nước đổ lại đây, ở
trong tay của hắn không ngừng ngưng thật, hóa thành một thanh thủy kiếm.
Hắn lao về phía Chu Hằng, thủy kiếm đẩy ra, một ảo ảnh linh xà ngọc bích trồi lên, phát ra không tiếng hí lên trời, cho dù bốn phía lôi đài có
trận pháp cách xa nhau, nhưng vẫn như cũ khiến sắc mặt vô số người trắng bệch.
Chu Hằng thét dài một tiếng, nắm tay ngưng, nghênh đón đối với Dương
Chiêm, một đóa hoa sen tám màu lặng yên nở rộ, trong xinh đẹp lộ ra vô
tận nguy hiểm.
Hai người đều nắm giữ Vực, ý niệm trong đầu vận chuyển, lại vô số nắm
tay màu vàng cùng cột nước lặng yên xuất hiện ở quanh thân đối phương,
mỗi một khắc đều đang tiến hành chiến đấu kịch liệt.
Oanh!
Thủy kiếm với hoa sen tám màu va chạm, lực lượng kinh khủng dao động như thủy triều đánh thẳng vào cái chắn bốn phía lôi đài, khiến người ta lo
lắng có thể oanh phá trận pháp thổi quét bốn phương tám hướng hay không.
Thật lâu, những lực lượng này dao động mới chấm dứt, hiện ra Chu Hằng cùng Dương Chiêm, cách xa nhau mười trượng.
Khóe miệng Chu Hằng gợi lên một chút tươi cười: - Xem ra, ngươi còn phải lấy thêm vài phần thực lực! .
Trào phúng, trào phúng trắng trợn a!
Trên mặt của Dương Chiêm hiện lên giận dữ, nhưng rất nhanh lộ ra tươi
cười: - Chu Hằng, ngươi quả thật bất phàm, khiến ta đều động vài phần
lòng yêu tài! Ta sẽ cho ngươi một cái cơ hội, nhận sai, ta có thể bỏ qua chuyện xưa! .
Cái gì, Thiên Hà Vương không ngờ lui một bước!
Mọi người đều vô cùng kinh ngạc, thế giới võ giả thực tế nhất, chỉ có
dùng thực lực mới có thể được tôn trọng, nên muốn người khác thương hại
ngươi, vậy thì thật quá ngây thơ! Ý vị này, Dương Chiêm nhận thức thực
lực Chu Hằng!
- Đi! Chu Hằng gật gật đầu, hai tay ôm ở trước ngực - Ngươi nhận đi, ta chờ! .
Tê!
Mọi người đều trợn mắt, tên này thật không biết làm người, không ngờ
trái lại tát ngược Dương Chiêm một cái! Nguyên vốn có thể hòa bình thu
tràng, hiện tại không đánh cho vỡ đầu chảy máu tuyệt không dừng tay .
- Chu Hằng, ngươi tự mình chuốc lấy cực khổ! Dương Chiêm cuối cùng biến
sắc, oanh, thần huy sau đầu hắn lưu chuyển kịch liệt, tạo thành một đại
xà màu xanh ngọc xoay quanh, uy thế kinh khủng trình tăng lên cấp luỹ
thừa.
Hắn vận dụng Thần chích!
Thực ra hắn gọi Cự Mãng Vương!
Tuy rằng còn không có chân chính thành hình, nhưng cho dù là bán thành
phẩm đều có uy thế vô thượng, hội tụ linh khí thiên địa, đẩy lực lượng
của hắn lên vô hạn.
10 thành chiến lực!
Hắn quát lên một tiếng lớn, lại đánh tới Chu Hằng.
Dốc hết sức phá vạn pháp!
Khi lực lượng mạnh mẽ đến mức tận cùng, hoàn toàn có thể xem nhẹ hết thảy, chỉ cần nghiền ép!
Oanh!
Dương Chiêm cuồng mãnh cuốn tới, trường xà lè lưỡi, bổ nhào tới Chu Hằng.
Chu Hằng trợn mắt, phát động khí thế Thiên long, Hỏa Long Bào Hao màu tím lên không!
Ầm ầm!
Thanh chấn vạn dặm!