Ai cũng không nghĩ tới, chiến đấu lúc trước giằng co như vậy, nhưng kết thúc lại đột ngột như thế!
Một kiếm chém ba đế, cường đại đến thái quá!
Ba người đó cũng không phải là Nguyệt Minh Đế bình thường, mà đều là Nguyệt Minh Đế 10 vầng trăng vượt qua cực hạn, có tiếng thiên tài. Hơn nữa, giết bốn người này chẳng những sẽ chọc giận thế lực sau lưng bọn họ, còn chọc ra nhân vật càng thêm cường đại ở sau lưng bọn họ.
Tiểu tử này làm việc thật sự là bất chấp hậu quả, tuy rằng giết đến sảng khoái, nhưng cũng chọc tới cho mình phiền toái bằng trời.
Hàn Sương công tử là ai? Đó nhưng là thiên tài chân chính, ở trong Nhật Diệu Vương đều có danh xưng vô địch, ở toàn bộ 49 Tiên Thành đều có chút danh tiếng nhỏ, nghe nói còn từng được một Sáng Thế Vương khen ngợi!
Chu Hằng giết người theo đuổi của hắn, chỉ cần hắn vừa tới khẳng định sẽ trấn giết Chu Hằng. Đó là một vị Nhật Diệu Vương tuyệt đối cường thế, nghe nói còn từng nghịch phạt Nhật Diệu Hoàng!
Chu Hằng lạnh lùng đảo quanh mọi người một vòng, hắn không thích gây chuyện nhưng cũng chưa từng sợ chuyện.
Bị ánh mắt của hắn đảo qua, mọi người đều cúi thấp đầu. Đây là một vị vương giả trong võ, uy áp phát ra khiến bọn họ căn bản không thể nhìn thẳng.
- Trở về đi!
Chu Hằng cùng Liên Tĩnh Hương, con lừa đen trở về tinh thuyền của Liên gia. Tiên giới thời khắc đều có cừu sát phát sinh, tuy rằng lúc này chết bốn thiên tài, nhưng cũng chỉ là thiên tài cấp bậc Nguyệt Minh Đế, lại có thể nhấc lên bọt sóng bao lớn?
Ngược lại Liên Hữu Hạo sau khi biết được Chu Hằng là Nguyệt Minh Đế 10 vầng trăng tặng hắn một ít lễ vật, xem như là đãi ngộ cho hắn tăng lên một cấp bậc, nhưng người cũng không đích thân tới. Dù sao người ta nhưng là Nhật Diệu Vương, sao có thể hạ mình?
Chu Hằng âm thầm lắc đầu. Muốn mời chào nhân tài cũng phải lấy ra thái độ nên có. Đem tư thái bày cao như vậy lại làm sao có thể mời được thiên tài chân chính?
Thiên tài đều là có ngạo khí!
Dù sao hắn cũng không có tính toán nương tựa vào Liên gia, thái độ của Liên Hữu Hạo như thế nào hắn tự nhiên cũng sẽ không để ở trong lòng.
Thế lực nhân cơ hội này phát tài lớn rất nhiều, trong đó tự nhiên cũng bao gồm Thiên Bảo Các. Chu Hằng sau khi thăm dò đến tinh thuyền của bọn họ ở đâu liền đi một chuyến, mua rất nhiều tài liệu, đặc biệt là vị thuốc chủ yếu thiếu hụt để luyện chế Kim Nguyên Đan kia.
Trở lại trên tinh thuyền của Liên gia, Chu Hằng lập tức cho Hỏa Thần Lô bắt đầu luyện đan. Không chỉ là Kim Nguyên Đan, còn có rất nhiều Hồi Xuân Đan.
Hắn muốn tiếp tục nghiên cứu phù văn trong Huyết Hà Thiên Kinh, tự nhiên không tránh khỏi sẽ bị thương. Hồi Xuân Đan có thể khôi phục thương thế, mà không cần tiêu hao tinh huyết bản thân.
Vài ngày sau, hắn đem số tổ hợp phù văn đẩy lên tới 27 cái, nhưng đây cũng là cực hạn trước mắt của hắn. Nếu muốn tiếp tục nữa, như vậy sẽ làm hắn trực tiếp sụp đổ mà chết, căn bản không phải Hồi Xuân Đan có thể trị được.
Bởi vì lần thám hiểm này liên quan đến tiên thuật tối cao, hấp dẫn tới lượng lớn cường giả tuyệt thế. Trên tinh thuyền của Thiên Bảo Các cũng có lượng lớn tài liệu quý báu bán ra, theo người của Thiên Bảo Các nói, nửa tháng sau sẽ còn tiến hành một lần hội đấu giá, sẽ có trân bảo chân chính bán ra!
Thiên Bảo Các phát ra giới thiệu bộ phận vật phẩm đấu giá cho tinh thuyền tới trước thời hạn, nhưng buổi đấu giá cũng không phải là ngươi muốn tham gia là có thể tham gia. Hoặc là có thể dự chi lượng lớn tiền ký quỹ - 2 vạn tiên thạch thượng phẩm! Hoặc là có thể cung cấp vật đấu giá đồng giá thậm chí cao hơn, như vậy mới có tư cách tiến vào.
Chu Hằng tâm động không thôi, nhưng lật pháp khí không gian của mình nhìn xem, tiên thạch khẳng định là không đủ, mà bảo bối đồng giá?
Không phải là không có. Bất kể là hắc kiếm, Bách Quỷ Kiếm lại hoặc là Hỏa Thần Lô đều là chí bảo không thể dùng tiên thạch để đánh giá, nhưng hắn làm sao có thể đem mấy món bảo vật này bán đi chứ?
Như vậy cũng chỉ có kiếm tiền trước!
Chu Hằng hỏi Hỏa Thần Lô:
- Có đan dược giá trị rất cao đối với cường giả Thăng Hoa Cảnh hay không?
- Khẳng định là có! Hỏa Thần Lô lập tức trả lời: - Tuy nhiên, bổn tọa ở trong khoang thuyền kia ngửi một chút, tài liệu ở đó tương đương hữu hạn, nhiều nhất chỉ có thể luyện chế ba loại đan dược của Thăng Hoa Cảnh. Giá trị cao nhất thuộc về Cố Hồn Đan!
- Cố Hồn Đan có tác dụng gì? Chu Hằng tuyệt đối sẽ không không hiểu giả hiểu.
- Võ giả Thăng Hoa Cảnh tu là pháp tướng, thăng hoa chính mình, từ đó sáng thế. Nhưng cái gọi là tướng từ tâm sinh, rất dễ dàng bị ảnh hưởng của tâm ma, từ đó mà sụp đổ một cái là tan vỡ, tu vi vạn năm hóa thành hư không! Cố Hồn Đan có thể củng cố pháp tướng, tăng cường đề kháng đối với tâm ma, có thể nói là một trong những đan dược hữu dụng nhất đối với võ giả Thăng Hoa Cảnh! Hỏa Thần Lô sau một hồi vắt hết óc suy nghĩ, nói ra một phen lời như vậy.
Chu Hằng gật gật đầu, hắn cách Thăng Hoa Cảnh còn kém hai cảnh giới lớn, hiện tại hắn cần suy tính là mau chóng hoàn thành tích lũy 21 vầng trăng, đột phá đến Nhật Diệu Vương!
Một khi tiến vào Nhật Diệu Vương, hắn liền có tư cách tranh đoạt trong di phủ!
- Cần tài liệu gì?
Hỏa Thần Lô báo ra tên tài liệu, Chu Hằng lập tức liền đi mua, nhưng sau khi hắn nghe thấy giá cả của những tài liệu đó lập tức nhăn răng.
Lúc trước hắn tích lũy tài phú xấp xỉ một triệu tiên thạch hạ phẩm, nhưng chút tiên thạch này không ngờ chỉ đủ mua ba phần tài liệu Cố Hồn Đan! Lại suy xét đến đây là đan dược thất phẩm, tỷ lệ thành đan bình thường chỉ có hai phần, ba phần tài liệu Cố Hồn Đan đưa tới trong tay Dược sư thất tinh bình thường khả năng báo phế sẽ càng cao hơn một chút.
Tính như vậy là có thể thấy sự quý giá của tài liệu đan dược thất phẩm.
Một triệu tiên thạch hạ phẩm tốt xấu cũng đáng giá một vạn tiên thạch thượng phẩm, mặc dù không có bao nhiêu người nguyện ý dùng tiên thạch thượng phẩm để đổi tiên thạch hạ phẩm.
Cũng may, Hỏa Thần Lô đại gia cũng không phải là Dược sư bình thường, mà là tồn tại như Dược Tôn!
Chu Hằng mang theo tài liệu trở về, rất nhanh liền đạt được ba viên Cố Hồn Đan. Bởi vì lần này tài liệu quá ít, không thể luyện thêm ra một viên ngoại ngạch.
- Lò à, sau này đan dược bán cho người ngươi luyện kém một chút, đừng luôn là ra hàng cực phẩm để dọa người! Chu Hằng đánh giá Cố Hồn Đan trong tay, không cần nghĩ đây khẳng định là phẩm chất cực phẩm.
- Phì, bổn tọa chỉ biết luyện đan dược cực phẩm, ngươi nếu chê thì đừng tìm bổn tọa! Còn nữa, dị hỏa ngươi nợ bổn tọa lúc nào thì kiếm được? Hỏa Thần Lô rất là không vui nói.
- Được rồi được rồi, cực phẩm thì cực phẩm! Chu Hằng cũng thật sự sợ vị đại gia này không làm
nữa.
Hắn cầm Cố Hồn Đan đi tinh thuyền của Thiên Bảo Các, nói là có đan dược muốn gia nhập bán đấu giá. Rất nhanh liền có một nam trung niên đeo minh bào Dược sư đi tới, rõ ràng là một Dược sư tam tinh!
Nhưng Dược sư tam tinh trên tinh thuyền này hiển nhiên cũng không tính là gì, nam trung niên này thái độ rất là ôn hòa, nói: - Bằng hữu, ngươi muốn bán đấu giá đan dược gì?
- Cố Hồn Đan! Chu Hằng lấy ra một bình thuốc, bên trong chứa ba viên đan dược vừa luyện chế ra kia.
- Cái gì? Cố Hồn Đan? Vị Dược sư kia sợ nhảy dựng, run giọng nói:
- Thật hay giả, đó nhưng là đan dược thất phẩm!
Đan dược thất phẩm, hắn có thể giám định, nhưng nếu muốn luyện chế, đời này phỏng chừng đều không có hy vọng.
Luyện đan cần thiên phú, khả năng cực hạn của hắn chính là Dược sư tứ tinh, mặc hắn cố gắng như thế nào đều vô dụng.
Hắn vội vàng cầm lấy bình thuốc, vô cùng cẩn thận mở nắp bình ngửi một cái, lập tức lộ ra vẻ khiếp sợ.
Cố Hồn Đan, thật sự là Cố Hồn Đan!
Hắn đời này là tuyệt đối không có khả năng luyện chế đan dược thất phẩm, nhưng cũng không cản trở sự cuồng nhiệt của hắn đối với đan dược bậc cao. Loại mùi đó khiến hắn ngủi mãi không chán!
Đổ ra một viên Cố Hồn Đan, hắn nhìn kỹ, ngửi cẩn thận, thưởng thức phán đoán phẩm chất của đan dược.
- Cực... cực phẩm! Một lúc sau, thanh âm của hắn đều run lên.
Cấp bậc đan dược càng thấp, tự nhiên luyện chế ra càng thêm dễ dàng, tỷ lệ ra cực phẩm cũng càng cao. Nhưng đan dược cấp bậc càng cao, độ khó luyện chế cũng tương ứng tăng lên, khả năng đạt được đan dược cực phẩm cũng càng ngày càng nhỏ.
Như đan dược thập phẩm, đừng nói cực phẩm, có thể luyện chế ra chính là may mắn tày trời rồi!
Đan dược thất phẩm đương nhiên không thể so với đan dược thập phẩm, nhưng tỉ lệ luyện chế ra cực phẩm cũng là khó càng thêm khó, quả thật có thể xưng là kỳ tích!
- Ba viên đều là cực phẩm! Sau khi lần lượt xem xét ba viên Cố Hồn Đan, biểu tình của Dược sư kia có thể nói là đặc sắc đến không thể hình dung. Đan dược thất phẩm nhiều nhất chỉ có hai phần (20%) tỉ lệ thành đan, mà muốn đạt được ba viên cực phẩm, như vậy phải luyện chế bao nhiêu lò hả!
- Có tư cách tiến hành bán đấu giá chứ? Chu Hằng cười nói.
- Có! Có! Có! Dược sư kia gật đầu không thôi. Nói đùa à, đan dược thất phẩm tuyệt đối có tư cách tiến vào hội đấu giá lần này, huống chi tất cả đều là cực phẩm! Trong miệng hắn nói xong, ánh mắt lại một mực nhìn chằm chằm vào ba viên Cố Hồn Đan. Đan văn tuyệt đẹp kia, mùi thuốc thấm người kia, đều khiến hắn như mê như say.
Qua một hồi lâu hắn mới phản ứng lại, đã đem Chu Hằng gạt ở một bên, đành phải lưu luyến không rời đem ba viên Cố Hồn Đan thu vào bình thuốc. Nếu như không tiến hành đóng kín bảo tồn, dược hiệu nhưng là sẽ xói mòn rất nhanh.
- Ta viết cho ngươi giấy biên nhận! Dược sư kia lại lấy ra một tấm thẻ đưa cho Chu Hằng: - Đây là thẻ khách quý của hội đấu giá nửa tháng sau, xin cất kỹ, nhất thiết không thể làm mất!
Chu Hằng vừa lòng cười, thu thẻ. Vào tay rất nặng, chất liệu như kim loại lại giống như gỗ, một mặt có khắc đồ án thỏi vàng, mặt khác thì viết ba chữ "Thiên Bảo Các".
Hắn lại thu lấy giấy biên nhận, sau đó rời khỏi Thiên Bảo Các trở lại tinh thuyền của Liên gia.
Nhàn rỗi không có việc gì làm, hắn bắt đầu rút ra phù văn nhỏ thứ hai trong Huyết Hà Thiên Kinh.
Phù văn nhỏ thứ nhất hắn chỉ có thể tạo thành 27 đạo, nếu tiếp tục nữa rất có thể làm hắn sụp đổ mà chết. Nếu phù văn nhỏ này không thể tiếp tục, có thể đổi một cái mà, không cần cứ phải cắm đầu vào ngõ cụt.
Bởi vì có kinh nghiệm của lần đầu tiên, hắn rút ra mảnh vỡ phù văn thuộc phù văn nhỏ thứ hai chỉ mất thời gian 13 ngày.
Hắn bắt đầu thử tổ hợp phù văn. Sau mấy lần bị thương, hắn thành công hoàn thành tổ hợp hai cái phù văn, nhưng hắn lại không phát hiện hai phù văn này có tác dụng gì, không hề có một chút uy lực nào.
Chuyện gì xảy ra?
Phù văn nhỏ thứ nhất nhưng là cực kỳ lợi hại, dưới sự duy trì của lực lượng 10 vầng trăng của Chu Hằng có thể dễ dàng đem nam nhân đuôi bọ cạp hình thần đều diệt. Phù văn nhỏ thứ hai làm sao có thể một chút phản ứng cũng không có?
Ông!
Hai phù văn nhỏ này ở trong cơ thể lưu chuyển một chút, Chu Hằng lập tức cảm ứng được một luồng khí bừng bừng sức sống!
Hắn đầu tiên là ngẩn ra, sau đó lộ ra vẻ mừng rỡ.
Không phải là phù văn nhỏ thứ hai không có hiệu năng, mà nó căn bản không phải là tính công kích mà là tính trị liệu!
Từ giá trị mà nói, phù văn nhỏ thứ hai này càng thêm quý báu!
Tuy rằng tinh huyết của võ giả có thể trị liệu gần như mọi thương thế, điều kiện tiên quyết chỉ cần đem linh lực dị chủng trong cơ thể xua tan, lại hoặc là bị thương cũng không phải là thương đại đạo. Tỷ như tẩu hỏa nhập ma trong quá trình tu luyện, cùng với thương tổn về thần thức, những loại này đều không thuộc phạm trù tinh huyết có thể trị liệu.
Nhưng tinh huyết lại là căn bản của một võ giả, tiêu hao tinh huyết chính là tiêu hao tu vi, nghiêm trọng sẽ khiến cho cảnh giới tụt giảm mạnh!
Nhưng phù văn nhỏ này bản thân lại có hiệu quả chữa trị thương thế, không cần tiêu hao tinh huyết!
Hơn nữa Chu Hằng cảm ứng một chút, hiệu quả của nó rất mạnh. Hiện tại mới hai mảnh vỡ phù văn đã có hiệu quả rất mạnh.
Nếu như là đầy đủ, chẳng phải là chỉ còn một giọt máu đều có thể khởi tử hồi sinh?