- Nhị vị cô nương có thể hay không nhường tại hạ một bàn?Hoa Phong hướng hai nữ nhân trước mặt lên tiếng.Hắn sau khi cải biến dung mạo, liền đi thẳng đến tiểu điếm hôm qua.Vốn nghĩ trời vẫn còn rất sớm, võ giả chưa mấy ai ra đường, tiểu điểm hẳn còn chỗ ngồi.Nhưng hắn là không có ngờ tới, mặc dù là sáng sớm, tiểu điếm cũng không còn bàn trống.Tuy nhiên cái bàn đôi mà hắn với Liêu Phương hôm qua ngồi, lúc này chỉ có hai người.Nhưng không biết có phải trùng hợp hay không, hai người ngồi đó là hai nữ nhân bị hắn chọc tức bỏ đi.Hôm qua hắn không chịu nhường bàn, hôm nay lại xin nhường bàn, mặt hắn cũng quá dày đi.- Có thể!Nữ nhân áo trắng lên tiếng, nàng không do dự để Hoa Phong lấy đi một bàn.Nàng không quá bận tâm có người lạ ngồi bàn sát bên, chỉ cần không ngồi chung bàn là được.Có điều nếu nàng biết người mà mình nhường bàn là tên vô sỉ hôm qua, không biết nàng còn có suy nghĩ thông thoáng như vậy không.
Chắc chắn là không rồi.- Đa tạ!Hoa Phong chắp tay cảm kích.
Mắt lóe tia cười trộm.Hắn lúc này đã cải biến dung mạo, bề ngoài thay đổi một trăm phần trăm, cho nên không thể tính là mặt dày.Ngồi xuống bàn, gọi ra vài món, không thèm liếc hai người kia, Hoa Phong rơi ngay vào suy ngẫm.Tình hình của hắn bây giờ nguy hiểm hơn bao giờ hết.Hắn dù đã cải trang thành một người khác, nhưng có qua được mắt Trần Nhiên hay không, không thể nói trước.Thế nhưng toàn thành đã bị phong tỏa, hắn chỉ còn cách duy nhất là đánh cược với số mệnh một phen.Hoa Phong đang rầu rĩ với vấn đề của mình, hai nữ nhân bàn bên cạnh lại đang có vẻ phấn khích với vấn đề của họ.- Sư tỷ ngươi nói xem, ma vực kia có cái gì lợi hại?Nữ nhân áo trắng hướng người đối diện lên tiếng, thần sắc không giấu nổi sự tò mò.- Không những lợi hại mà còn cực kỳ lợi hại!- Ta nghe nói đám ma nhân xâm lấn, chiến lực so với võ giả chúng ta tên nào yếu nhất cũng là lấy một địch năm!Nữ nhân áo hồng cũng là bộ dạng chờ mong.Nàng cũng như sư muội của mình, chưa một lần tới ma vực, những gì nàng biết được, chỉ là nghe qua lời kể của người khác.- Lợi hại như vậy?Nữ nhân áo trắng nghe đến ma nhân đấu võ giả có thể lấy một địch năm, miệng anh đào há to đến không thể khép lại.Tên yếu nhất lấy một địch năm, còn tên mạnh nhất thì địch bao nhiêu đây.- Sư muội muội sợ rồi sao?- Nếu sợ có thể hủy bỏ nhiệm vụ lần này!Trông bộ dạng của sư muội, nữ nhân áo hồng che miệng cười khúc khích.- Hừ! Ta làm sao phải sợ đám man di đó chứ?- Ta muốn thử xem bọn họ như nào mạnh!Nữ nhân áo trắng tức giận phản bác, lời nói khá là mạnh miệng.- Nói ngươi sư muội, chưa gì đã giận rồi!- Nhưng ngươi không biết đám ma nhân không chỉ chiến lực mạnh mẽ!- Chúng còn thường hay tụ tập lại một chỗ, cái này gọi là quân đội!- Một khi tập hợp thành quân đội, chúng không chiến đấu theo cách thông thường, mà đánh theo binh pháp!- Ma nhân một khi tập hợp thành quân đội, sử dụng binh pháp thì chỉ cần một trăm tên, cũng đủ đánh hai ba ngàn võ giả đồng cấp! Hết sức đáng sợ.- Đó là nguyên nhân vì sao ma nhân số lượng tuy ít, nhưng lại có thể đối chọi với chúng ta vô số năm!Nữ nhân áo hồng thu hồi nét cười, nghiêm túc giải thích.- Binh pháp của bọn họ lợi hại như vậy, chắc hẳn cũng giống như trận hình của đạo tu!- Tại sao đám đạo tu cũng tham gia ngăn chặn ma nhân, nhưng lại không hóa giải được binh pháp?Nữ nhân áo trắng sau khi nghe xong tức giận liền tiêu tán, thay vào đó là một hồi nghi hoặc.Theo nàng đạo tu chiến đấu cũng thường hay bày bố trận hình.Trận hình một khi bày bố, chiến lực của mỗi cá nhân liền được đề thăng rất lớn.Binh pháp của quân đội ma nhân, cũng giúp bọn họ lấy một địch mấy chục, thì có khác gì trận hình.Cho nên theo nàng nghĩ, đám đạo tu kia chắc hẳn phải hóa giải được binh pháp mới phải, bởi vì hai tứ khác tên gọi nhưng lại rất giống nhau.Người có thể bày bố trận hình liền bày bố được binh pháp, mà đã bày được phải phá được.- Sư muội, muội nghĩ đi đâu vậy?- Nếu đạo tu có thể phá giải binh pháp, bọn họ đâu có một năm chết mấy vạn tu sĩ vào tay ma nhân!- Cái binh pháp của ma nhân là gì ta không rõ lắm, nhưng khó đối phó hơn trận hình của đạo tu rất nhiều!Nữ nhân áo hồng kiên trì giải thích, tuy nhiên càng nói nàng càng là chờ mong đánh một trận cùng ma nhân.- Hơi tùy tiện một chút!- Nhưng ta có thể xen vào câu chuyện của hai vị không?Nữ nhân áo trắng tiếp tục muốn đưa ra ý kiến, Hoa Phong liền đột nhiên lên tiếng cắt ngang cuộc trò chuyện của hai người.Hắn nãy giờ ngồi một bên, nghe hai người bàn luận về ma vực, liền im lặng lắng nghe, hắn muốn biết nhiều hơn một chút về cái nơi nguy hiểm này, bởi vì hắn cũng là sắp đi đến đó.Thế nhưng bất ngờ nghe nữ nhân áo hồng nhắc đến binh pháp, hắp không kìm nổi nghi hoặc cho nên muốn xen vào bọn họ câu chuyện.Bị người xen ngang nhưng hai nữ nhân không hề tỏ vẻ tức giận, nhìn nhau một cái sau đó hướng Hoa Phong gật đầu, ra điều có thể nói chuyện.- Ta sắp tới cũng đi ma vực thực hiện nhiệm vụ!- Chỉ nghe tông môn giới thiệu sơ qua, chứ chưa hiểu rõ lắm về nơi sắp đến!- Vừa hay nghe hai vị đây bàn luận ta liền được mở mang kiến thức, nhưng cũng có chút thắc mắc!Hoa Phong lên tiếng giải đáp nguyên nhân bản thân xen vào chuyện người khác.- Hóa ra công tử đây cũng là đi ma vực làm nhiệm vụ!- Tỷ muội chúng ta cũng nhận nhiệm vụ tông môn đi ma vực!- Tuy nhiên chúng ta chưa từng đến đó một lần, những gì vừa nói đều nghe người khác kể lại!- Cho nên vấn đề công thắc mắc e rằng không thể giải đáp!Hoa Phong chưa đặt vấn đề, đã bị nữ nhân áo hồng khéo léo từ chối trả lời.Hai tỷ muội của nàng nghe hắn nói cũng đi ma vực, nhưng mà không những không tin tưởng? còn sinh lòng chán ghét.Trong suy nghĩ của mình, hai người cho rằng đối phương vì đánh chủ ý bọn họ, mà nói hưu nói vượn.Cái kiểu trùng hợp đến khó tin như thế này, gặp nhiều liền quen, hiển nhiên tên này cũng không ngoại lệ.Bọn họ sở dĩ đồng ý cùng Hoa Phong trò chuyện, là do nghĩ rằng hắn đã từng đi qua ma vực, có thể nói cho bọn họ biết nhiều hơn về nơi đó.
Nhưng không ngờ hóa ra là một tên háo sắc....Trong lúc Hoa Phong bị cho là tên háo sắc, thì tại phủ thành chủ, đang có