Tại môn hạp cốc vắng vẻ, cỏ cây trọc lóc, Hoa Phong đang nhắm mắt nhập thần.Hạp cốc vốn cây cỏ xanh um, nhưng nghe chiếc ấm nói tại Thánh Hằng tinh, không được bỏ sót dù chỉ là cọng cỏ, do đó cây cỏ nơi đây đã bị hắn nhổ sạch.Hạp cốc vốn dĩ có một yêu thú canh chừng, nhưng chỉ là yêu thú cấp hai, cho nên liền bị hắn chém giết.Tất cả cây cỏ lẫn xác yêu thú bị hắn ném hết vào trong ấm, thậm chí tinh sa trong một trăm chiếc nhẫn cũng bị hắn đổ hết vào.
Chỉ chừa lại chiếc nhẫn lớn nhất, cái này là để phòng ngừa vật đi không trở lại.Chiếc ấm như một cái động không đáy, là thứ thích hợp để chứa đựng mấy đồ vặt vảnh.
Về phần tài bảo trân quý, dĩ nhiên phải bỏ vào nhẫn trữ vật.Hoa Phong nhập thần tu luyện, hắn đang cố gắng đem tu vi đột phá.Tại Long Thiên đại hội hắn đã cảm ứng được bình cảnh, nhưng chẳng hiểu vì sao không thể đem tu vi tăng tiến.Vẫn biết không gian đại hội cũng giống như không gian truyền thừa, cả hai đều không có thiên kiếp.Bất quá thiên kiếp là đột phá tu vi đại cảnh giới, còn cái mà hắn đột phá chỉ là tiểu cảnh giới.Tuy nhiên mọi thắc mắc của Hoa Phong nhanh chóng có câu trả lời.ẦmSau một canh giờ nhập thần hắn rốt cuộc phá tan bình cảnh, đem tu vi tiến vào Sơn Hà cảnh nhất trọng thiên trung kỳ.Thế nhưng chưa kịp vui mừng hắn liền bị một đạo thiên lôi bổ cho một cái.- Ai???Hoa Phong mở mắt quát lớn.
Thần sắc không giấu nổi sự kinh hãi.Bị đối phương vô thanh vô tức tập kích,hắn lại không có một chút cảm ứng.Đây rõ ràng là một địch nhân nguy hiểm.- Hả???Có điều địch ý của hắn nhanh chóng tiêu tán, khi hắn phát hiện trên bầu trời xám xịt mây đen.- Thiên kiếp!Hoa Phong líu lưỡi, hắn đột phá một tiểu cảnh giới nhỏ cũng bị thiên kiếp quấy rầy, đây là chuyện gì không thể hiểu nổi.- Tiếp tục đột phá!- Nhanh như vậy?Thần sắc của hắn vốn đang khó hiểu, lại bị một hồi chấn kinh.Tu vi vừa đột phá hắn lại cảm ứng được bình cảnh.Mặc kệ cái gì kỳ lạ, Hoa Phong lập tức khoanh chân, trước đem tu vi cũng cố sau công phá bình cảnh.UỳnhLại thêm một đạo thiên lôi nện xuống.Không quá quan tâm thiên lôi, Hoa Phong lúc này đang tập trung tinh lực để đột phá tu vi.Liên tục củng cố, liên tục đột phá.ẦmMột đạo thiên lôi giáng xuống đem Hoa Phong đập lún sâu vào trong đất, tạo thành một cái hố hình người.ẦmHoa Phong còn chưa kịp hiểu chuyện gì thêm một đạo thiên lôi giáng xuống.ẦmĐạo thiên lôi thứ ba tiếp tục.OanhMột thanh âm nổ lớn vang lên, thiên lôi thứ ba bị một đạo kiếm quang đánh tan.Hoa Phong toàn thân cháy đen nhảy lên mặt đất.Hắn chưa kịp há mồm chửi thì có mười đạo thiên lôi hướng hắn đánh tới.Mười đạo thiên lôi mỗi một đạo thô to như thùng phi, khí tức phát ra như muốn hủy thiên diệt địa.Mười đạo thiên lôi rất nhanh nện xuống.- Cút!!!Hoa Phong nghiến răng quát.Hắn vung kiếm chém mạnh về phía thiên lôi.OanhLại thêm một lần giao kích kinh thiên động địa.Thiên lôi dường như nhận thấy bị khiêu chiến uy nghiêm, từ trên trời lập tức lao xuống một trăm đạo.- Tới đây!!!Hoa Phong hung hăng thách thức.
Hắn ném Long Uyên kiếm vào nhẫn trữ vật, ý đinh dùng thân thể ngạnh kháng thiên lôi.Thiên Địa Quyết được hắn vận dụng một cách tối đa.Một trăm đạo thiên lôi chưa tới nữa đường liền bị phân giải thành linh khí.Đám linh khí này nhanh chóng bị hắn hấp thu sạch sẽ.HôMột trăm đạo thiên lôi bị hóa giải dễ dàng, thiên uy rốt cuộc phẫn nộ.Một đạo tử lôi to như một tòa nhà rất nhanh được hình thành.Tử lôi vừa hiện một luồng khí tức hủy diệt cũng theo đó hàng lâm.Yêu thú thậm chí là võ giả, xung quanh một ngàn dặm bị đạo khí tức này hù cho nằm bẹp lẫn run rẩy.- Thật đáng sợ!!!- Rốt cuộc yêu thú nào đang độ kiếp?Một toán võ giả nhân số khoảng hai mươi người nhìn về phía đang tề tụ mây đen ( kiếp vân ), biểu tình toàn bộ thất kinh.- Thanh thế lớn như vậy, không phải là thần thú độ kiếp chứ?Một nữ nhân hoảng sợ lẩm bẩm.- Đi nhanh nơi này không an toàn!Một nữ nhân khác lên tiếng, ra lệnh cho toàn bộ rút lui.Đáng nói trên tay của nàng đang cầm một thanh kiếm gỗ.Nhưng cũng đáng tiếc kiếm gỗ dường như đã chìm vào ngủ say.
Nếu không nàng không đơn giản bỏ đi như vậy.- Thần thú sao?- Đi!Ở một nơi khác Liêu Phương cũng ra lệnh cho đồng bạn rút lui.
Trong số người có cả Hàn Băng Linh và cả Hoa Nhi.Không chỉ hai nhóm mà rất nhiều nơi khác điều là lựa chọn hướng ngược thiên kiếp mà đi.Thần thú độ kiếp ai dám ở lâu, chỉ sợ khi độ kiếp xong bọn họ sẽ là mục tiêu để nó bổ sung nguyên khí, đối mặt thần thú không một ai không kiêng kị.Mặc dù biết trên người thần thú đều là tài bảo chỉ ngộ không thể cầu.Nhưng đã là thần thú tất cả đều không phải hồng mềm.Đám thiên tài đủ sức chiến cùng thần thú một trận, nhưng đây là huyền môn không gian, nơi mà cục đất cũng là bảo vật thì chẳng ai rảnh rỗi đi phí thời gian đánh nhau với yêu thú.Cũng bởi đây là huyền môn không gian cho nên Hoa Phong mới tránh được không ít phiền phức.Tuy nhiên cũng không phải ai cũng gây cho hắn phiền phức.
Tỷ như đám người Liêu Phương, đặc biệt là nữ nhân cầm kiếm gỗ.Hoa Phong thoát khỏi phiền phức từ võ giả, không có nghĩa hắn được yên thân.Đạo tử lôi kia mang theo sự phẫn nộ cùng cực của thiên uy, ẩn chứa sức mạnh diệt tuyệt thần ma, mang đến cho hắn một sự áp bách cực lớn.- Sợ ngươi sao?- Đồ chó ghẻ!Hoa Phong chửi ầm lên.Thiên lôi dù khủng bố, nhưng càng như thế hắn càng phấn khích.Có điều tử lôi không cần hắn khiêu khích cũng đã giáng xuống.Thiên Địa Quyết được điều động đến cực hạn, Hoa Phong cắn răng ngạnh kháng.ẦmMột âm thanh rúng động đại địa bất giác nổ vang.Dù đã có Thiên Địa Quyết phân giải phần lớn sức mạnh, nhưng Hoa Phong lại thêm một lần bị đánh sâu vào trong lòng đất.Mục tiêu chưa chết, kẻ khiêu khích thiên uy còn đang tồn tại.Từ trên kiếp vân lại phóng đi ra năm đạo tử lôi, sức công phá của mỗi đạo là gấp đôi vừa rồi.Tử lôi vừa hiện, Hoa Phong cũng đã từ dưới đất chui lên.Tóc tai bù xù quần áo rách rưới, da thịt cháy đen khét lẹt, nhiều chỗ còn thấy cả xương trăng.Nhưng tất cả những thứ đó dường như không cùng hắn liên quan.- Muốn giết ta, ngươi còn chưa đủ tư cách!Hoa Phong ngửa mặt hướng bầu trời la lớn.Hắn vừa la lên năm đạo tử