Edit: Naughtycat
Tô Thanh Y một mình ngồi trong sân sa sút nửa canh giờ, sau đó vì loại nhu cầu sinh lý là đói bụng làm Tô Thanh Y buộc phải tỉnh lại.
Tần Tử Thực để lại cho nàng một khoản tiền lớn, nàng đi ra ngoài mua đồ ăn nhân tiện thuê một người giúp việc ở chợ, sau đó thì trở về nhà, chờ người giúp việc làm xong đồ ăn, nàng ăn uống no say rồi thì trở về phòng của mình, mở ra bắt đầu tu luyện tiếp.
Chủ nhân của thân thể này là ngũ linh căn, mỗi loại linh khí đều có thể hấp thụ một ít, hơn nữa kinh mạch lại không thuần khiết, trước đó “Tô Thanh Y” cưỡng ép tu luyện bản lậu thật ra chính là công pháp dẫn khí nhập thể bình thường, kết quả là một bên không ngừng dẫn linh khí vào, một bên bị tạp chất trong kinh mạch chặn lại gắt gao, hai bên chống lại nhau làm kinh mạch căng quá mà vỡ.
Bản chính của là dẫn một lượng nhỏ linh khí vào cơ thể, sau đó khống chết thần hồn để luyện hóa linh khí, ngưng tụ linh khí thành một lượng nhỏ như cây kim ở trong kinh mạch, từng chút từng chút đào xới trên kinh mạch, khơi thông tạp chất ứ trong kinh mạch. Quá trình này gọi là “Thác mạch”[1], toàn bộ quá trình vô cùng chậm vô cùng thống khổ, nhưng chờ sau khi nàng triệt để mở rộng kinh mạch thì có thể trực tiếp Trúc Cơ, sau đó để linh lực vận chuyển trong cơ thể, tiến vào bước tiếp theo là “Tố căn”[2]. Quá trình Tố căn là lợi dụng linh lực hợp năm linh căn thành một thể, biến thành đơn linh căn, sau khi làm xong hai bước này thì thể chất phế vật cũng lập tức biến thành thiên tài.
[1] Thác mạch: Mở rộng kinh mạch.
[2] Tố căn: Cải tổ linh căn.
Từ trình độ ngưng kết thần hồn mà nói, thần hồn của Tô Thanh Y tương đương với Đại Thừa kỳ, cho nên trình độ khống chế linh lực cũng hơn xa so với người bình thường. Chẳng những nàng có thể ngưng tụ linh lực thành hình cây kim mà thậm chí nàng còn có thể ngưng tụ linh lực thành hình cái cuốc, từng chút từng chút đào những tạp chất kia ở trong kinh mạch của nàng. Nhưng mỗi lần đào đều là đau đớn vô cùng, điều này khiến người có con đường tu hành luôn luôn thuận buồm xuôi gió như nàng có chút khó kiên trì.
Nhưng mà mỗi lần nàng muốn từ bỏ, nàng lại hồi tưởng về cái đêm của mười năm trước ấy, khi nàng vừa mở mắt đã nhìn thấy cả người mình toàn máu. Xunh quanh đều là đệ tử của Tinh Vân môn, còn có người của thập đại môn phái nữa, hô to tên của nàng, gọi nàng là đại ma đầu.
Nhiễm Diễm, ngươi giết cha giết mẹ, giết sư phụ giết bạn tốt, chẳng lẽ ngươi không thấy áy náy sao!
Giết cha giết mẹ, giết sư phụ giết bạn tốt.
Khi đó nàng mới biết được, cha mẹ nàng, sư phụ nàng, đám người Quân Nhan, Nghiên Thanh bạn tốt của nàng, đều đã chết hết rồi.
Nàng không biết ai giết, tất cả mọi người đều nói là nàng giết, nhưng mà... Sao có thể như thế được?
Nàng bị người người đuổi giết, dưới chân là biển máu núi xác, cuối cùng bị đồ đệ và đệ đệ của chính mình phản bội mà chết, thi thể còn bị thiên đao vạn quả. Những thứ đó nàng đều vượt qua được thì chút đau đớn này có tính là gì?!
Vừa nghĩ như thế, nàng lập tức cắn răng cố gắng kiên trì, sau khi ăn một tháng Tích cốc đan[3], nàng dứt khoát ngồi ở trong phòng đóng cửa không ra ngoài, chỉ từng chút từng chút đi đào mở kinh mạch của mình.
[3] Tích cốc đan: Đan dược uống vào thì không phải ăn cơm.
Đau đớn làm cho thần kinh của nàng gần như chết lặng, nàng cắn chặt răng sợ bởi vì quá đau đớn mà kêu ra tiếng sẽ làm thể lực tiêu hao. Máu tươi theo linh khí nhồi vào mà tràn ra ngoài, cả người nàng run rẩy từng chút một đào xuống.
Một ngày, hai ngày...
Mười ngày, hai mươi ngày...
Bốn mươi chín ngày, cuối cùng thì nàng cũng khơi thông tất cả kinh mạch, trong nháy mắt linh khí rót vào trong cơ thể, vận chuyển một vòng, giống như nước sông cuồn cuộn cọ rửa tất cả tạp chất có trong người nàng! Hào quang từ đỉnh đầu nàng xuyên đến tận trời, nàng ngồi xuống Tinh Bàn[3] đang sáng lên ba trượng, bắt đầu từ tâm là Thái Cực đồ, bốn mươi chín đường ngang dọc đan xen, xuyên qua Mệnh bàn, gồm cả mười hai cung vị, mỗi vị trí bên trên đều sáng lên trận đồ Tinh Tú[4]. Tinh bàn ở dưới chân nàng chậm rãi chuyển động, Tô Thanh Y từ từ mở mắt.
[3] Tinh bàn: (Astrolabe, Tiếng Hy Lạp: Στρολ βον astrolabon ‘star-taker’), là dụng cụ của các nhà chiêm tinh và hàng hải dùng để tiến hành đo đạc thiên văn. Công cụ này vô cùng phổ biến, định vị và dự đoán Mặt trời, Mặt trăng, Kim tinh, Hỏa tinh cùng xác định vị trí các ngôi sao trong vũ trụ, xác định thời gian và kinh độ, vĩ độ của các vùng.
Ảnh minh họa tinh bàn của nu9.
[4] Tinh tú: Các ngôi sao.
Giờ phút nàng cả người nàng toàn là máu giống như leo từ trong ao máu ra, nhưng đôi nàng mắt vừa sáng lại có thần. Sau khi Trúc cơ các tạp chất trong cơ thể được bài xuất ra ngoài, cả người giống được thay da đổi thịt, làn da bóng láng trắng muốt giống như đứa trẻ mới sinh vậy. Linh lực xung quanh điên cuồng tràn vào cơ thể nàng, có xu thế hình thành vòng xoáy, nàng thầm kêu không tốt, nếu như theo tình huống hiện tại nếu không dừng lại được thì nhất định nàng sẽ bị nổ kinh mạch mà chết!
Nàng cố hết sức muốn ngăn cản tình huống hiện tại, mà vào lúc này có người cung kính gõ cửa, ôn hòa hỏi: “Đạo hữu, có cần hộ pháp không?”
Kinh mạch Tô Thanh Y sắp nổ tung vì quá căng rồi, máu tươi tràn trong miệng, nàng dùng hết sức lực toàn hết gào lên: “Bày kết giới!!!”
Nghe được giọng nói của nàng, người bên ngoài nhanh chóng hiểu tình cảnh của Tô Thanh Y, trường kiếm trong tay bay ra cắm xuống mặt đất, một màn sáng thật lớn chậm chậm dâng lên bao phủ toàn bộ phòng của Tô Thanh Y. Kết giới ngăn linh khí bên ngoài tràn vào, nhưng mà linh khí lại điên cuồng liều mạng đụng vào trên kết giới, sắc mặt thiếu niên bên ngoài kết giới không còn chút máu.
Trên Vấn Kiếm Nhai của Thiên Kiếm Tông, Tần Tử Thực mở mắt ra, nhìn về phía gió lốc đang tuôn ra ở nơi nào đó, nhíu mày.
Hắn đứng lên, ngự kiếm bay đi một mạch đến trước phòng của Tô Thanh Y, quả nhiên nhìn thấy linh lực từ bốn phía đang liều mạng va chạm vào kết giới. Hơn nữa thiếu niên canh giữ bên cạnh kết giới rõ ràng đã không chống đỡ nổi, sắc mặt tái nhợt, cắn răng cố gắng chống đỡ. Tần Tử Thực nhanh chóng bay lên đứng ở vị trí của thiếu niên kia, tay áo giơ lên, một thanh Bạch Ngọc kiếm lập tức hiện ra không trung, một phân làm hai, hai phân làm bốn, trong nháy mắt bay lên trên không trung, một mâm tròn Lưỡng Nghi[5] hiện ra ở giữa kiếm trận, bốn thanh kiếm cắm mạnh xuống bốn phía Đông Tây Nam Bắc, mâm tròn lập tức gắn kín vào trung tâm của phòng, linh lực liều mạng vọt tới kết giới này, sắc mặt Tần Tử Thực bất động vỗ vào bả vai thiếu niên, lạnh nhạt nói: “Đi nghỉ ngơi đi.”
[5] Lưỡng Nghi: là khởi nguồn của Kinh Dịch, đó là Âm và Dương, Dương được ghi lại bằng vạch liền (-) còn Âm vạch cách đoạn (--)
“Mạc Vân bái kiến sư thúc,” Thiếu niên thở phào một cái, rút kiếm của mình ra, sau khi cung kính chào Tần Tử Thực lập tức ngồi xuống một bên, bắt đầu điều dưỡng nội tức.
Tần Tử Thực chắp hai tay sau lưng, nhắm mắt không nói, áo dài không gió tự giương lên, linh khí tinh khiết trên người hắn cuồn cuộn rải lên trên kết giới, đồng thời vuốt từng sợi linh khí đang bạo động của thiên địa.
Dạng linh khí thuần khiết này làm tu sĩ toàn thành đều xao động, các tu sĩ vội vàng chạy tới ngoài cửa phòng Tô Thanh Y, một vòng lại một vòng ngồi xếp bằng vây quanh bắt đầu cảm nhận đạo do linh khí này mang đến.
Sau nửa canh giờ, linh khí thiên địa chậm rãi bình ổn lại, mặt trời từ từ lên cao phá mây mà ra, cuối cùng Tần Tử Thực cũng mở mắt, sải bước đi đến