Editor: Mai Tuấn AnhBeta: Tân SinhVí dụ trực tiếp nhất ở ngay trước mặt.Lần này xuyên không, một nửa nguyên nhân chính là kiệt tác của cô Lâm.Ba ngày trước, khi nghe được việc xấu của em trai phá của hoang đàng này, cô Lâm từ Học Viện Chiến Tranh Hoàng Gia ở Đế Đô vội vã trở về. Cô đem ' vị tiền kiếp' kia treo lên xà nhà đánh một trận. Cô không cẩn thận đánh trọng thương em trai, người em trai đau đớn đến nỗi sợ hãi mà chết thẳng cẳng. Dù mời được Tế Sư của Thần Điện đến chữa trị nhưng chỉ cứu được phần cơ thể, không thể cứu được phần linh hồn. Vì vậy mà linh hồn của Lâm Bắc Thần từ trái đất chiếm đoạt được cơ thể này.Có người chị gái kinh khủng như vậy, tại thành Vân Mộng, không ai dám trêu chọc Lâm Bắc Thần.Quản gia Vương dường như nhớ tới một việc gì đó, hơi do dự nói: "Cái kia.. Tôi quên không nói cho cậu chủ, ba giờ chiều nay, tôi nhận được một tin tức. Trên đường cô chủ quay trở lại Học Viện Chiến Tranh đã bị hung thú tập kích, không rõ tung tích, lành ít dữ nhiều.."Cái gì?Vẻ mặt của Lâm Bắc Thần có chút ngơ ngác."Còn nữa, cậu chủ, có một tin tức truyền đến từ trong thành, vừa rồi lúc tôi đến đưa tin cho cậu, nhìn thấy rất mơ hồ, có rất nhiều kẻ thù của cậu, xách kiếm giơ đao tiến về Học Viện Đệ Tam, đứng ở trước cửa nói chỉ cần cậu dám đi ra ngoài Học Viện thì sẽ chém chết cậu.."Quản gia Vương bổ sung một câu.Khóe miệng Lâm Bắc Thần co quắp.Kế tiếp, một cảnh tượng xảy ra khiến cho toàn bộ học viên trong lớp đều nghẹn họng trố mắt..Dưới ánh nắng đầu hè chói chang, Lâm Bắc Thần một cước đá bay quản gia Vương đang ôm bắp đùi mình. Sau đó cậu nghiêm túc sửa sang lại một chút đồng phục, bình tĩnh vuốt vuốt lại kiểu tóc của mình. Cậu vỗ vỗ khuôn mặt cứng ngắc của mình, cố gắng rặn ra một nụ cười, từ chỗ ngồi đi tới trước mặt giáo viên Đinh Tam Thạch. Cậu cung kính cúi người chào."Thầy giáo, em muốn tu luyện."Một ánh mắt tràn đây ngây thơ, trong sáng.Một biểu lộ tràn ngập khát vọng!Lúc này, Lâm Bắc Thần giống như một tên học sinh chăm chỉ, say mê với tu luyện.Giáo viên Đinh Tam Thạch ngây dại tại chỗ.Trên đời này còn có người vô liêm sỉ như thế?Vừa rồi tên nào đã dõng dạc tuyên bố, coi như chết đói, chết rét bên ngoài cũng không bao giờ tu luyện?Còn có thể không biết xấu hổ sao?Lúc này, bên ngoài phòng dạy truyền đến một trận âm thanh hỗn loạn.Trong mơ hồ, có thể nghe thấy có học viên đang lớn tiếng hô hào: "Hầu phủ Chiến Thiên hầu bị niêm phong khiến cho thằng nhãi ranh Lâm Bắc Thần không còn chỗ dựa. Những ai có cừu hận với thằng nhãi này, nếu không báo thù lúc này thì còn chờ đến lúc nào.."Tiếp đó, tiếng bước chân hỗn loạn, giống như thủy triều xông tới phòng dạy học của học viên lớp 9 năm hai.Lâm Bắc Thần giật mình.Chết tiệt.. Tình huống gì thế này?Mấy tên bỏ đá xuống giếng tới nhanh như vậy sao?Giáo viên Đinh Tâm Thạch biến sắc, ông bèn xông ra ngoài, chuẩn bị ngăn cản mấy tên học viên tụ tập để trả thù lại.Dù sao ngày bình thường Lâm Bắc Thần đi kéo quá nhiều cừu hận. Nếu như không có người ngăn cản thì cậu chắc chắn sẽ bị mấy tên học viên quá khích nhốt ở trong phòng đánh hội đồng tới chết.Rất nhanh, bên ngoài vang lên tiếng hô to của Đinh Tam Thạch.Nhưng giống như chả có tác dụng gì cả.Tiếng gầm gừ phẫn nộ của các học viên liên tiếp vang lên, có khi còn mạnh mẽ hơn."Lâm Bắc Thần, mau cút ra đây.""Xông vào, đánh nó tới chết.""Lâm Bắc Thần, mày phải trả giá đắt cho những việc làm trước kia của mày..""Ba của mày, Lâm Cận Nam, phạm phải tội ác ngập trời còn dám trốn. Nhà họ Lâm bọn mày chính là tội nhân của Đế Quốc..""Giáo viên Đinh, ông đừng cản bọn tôi, nếu không thì đừng trách chúng tôi ra tay độc ác..""Mau đem tên rác rưởi kia mang ra ngoài thiêu chết nó.."Đám đông xúc động, giống như nước tràn bờ đê. Cục diện dần dần mất kiểm soát. Mắt thấy giáo viên Đinh Tam Thạch sắp bị mấy tên học viên đang tức giận ở ngoài phòng học nhấn chìm.Trong phòng học, quản gia Vương run rẩy lẩy bẩy.Ông ta nhìn chằm chằm Lâm Bắc Thần, con ngươi xoay tít. Trong lòng suy nghĩ, nếu như cục diện mất kiểm soát thì trước tiên có nên đem