Nam nhi song thập thượng sa đà, Vị toại thanh vân mộng nhất kha.Tại khách dị vi tiêu tuế nguyệt, Đáo gia nan trú tự kinh qua.Phàm phi Diệm quốc phong đào nhuận, Mã độ Lam Quan vũ tuyết đa.Trường bả hành tàng tín thiên đạo, Bất tri thiên đạo cánh như hà.(Tác giả lại chế thơ cổ, đây là được chế từ bài "Từ Trịnh viên ngoại nhập quan" của Đỗ Tuân Hạc, một nhà thơ đời Đường, bản gốc là "Nam nhi TAM thập thượng sa đà, Vị toại thanh vân NHẤT QUẾ KHOA.Tại khách dị vi tiêu tuế nguyệt, Đáo gia nan trú tự kinh qua.Phàm phi SỞ quốc phong đào nhuận, Mã độ Lam Quan vũ tuyết đa.Trường bả hành tàng tín thiên đạo, Bất tri thiên đạo cánh như hà."Dịch nghĩa:Đàn ông 20 tuổi mà vẫn còn lêu lỏng, Chưa đạt địa vị cao lại mơ giấc mộng Nam Kha.Khi làm khách thì dễ dàng tiêu pha ngày tháng, về đến nhà lại khó ở hơn.Gió lớn thổi cánh buồm bay nhanh chóng đến nước Diễm, ngựa vượt qua ải Lam quan nhiều mưa tuyết.Mang quyết định của mình tin vào thiên đạo, Không biết thiên đạo cuối cùng là làm như thế nào.Hậu Điểu lưng đeo một túi đồ lớn, đi thẳng lên cửa Bắc của Thần Đô, bắt đầu một cuộc đời mới của y.Y không biết là trên con đường này có thể đi bao xa, chỉ có thể đi một bước tính một bước thôi, người ta là muốn qua sông phải bắt cầu kiều, còn y bây giờ thì lại là muốn qua sông thì phải chui vào Ma Môn (nguyên bản là: muốn qua sông thì phải thăm dò đá (đây là một thành ngữ của Trung Quốc, xem xét đá để biết đại khái về độ nông sâu, dòng nước có xiết không .v.v))Đối với những chuyện phía trước, y không muốn nghĩ nhiều, vì nghĩ cũng vô dụng thôi; chưa hoàn toàn nhập đạo mà y đã phát hiện ra cái gọi là tu hành có thể không giống như những gì mình từng tưởng tượng.Tại thế giới này vĩnh viễn không thể đơn giản mà phân biệt được đâu là người tốt, kẻ xấu, đâu là ân nhân đâu là kẻ thù, cũng chính vì vậy mà con đường học đạo này mới trở nên đầy màu sắc chứ không phải chỉ có hai màu trắng hoặc đen.Y không chọn cưỡi ngựa, thay vào đó y bao một chiếc xuồng ba lá nhỏ (nguyên bản là tiểu ô bồng thuyền, một loại thuyền đặc trưng ở sông Dương Tử, hình dáng có cái mui được đan bằng tre rồi sơn đen, loại thuyền nhỏ hay thấy trong mấy phin kiếm hiệp ý, tui thấy nó na ná như cái xuồng 3 lá có mui nên tui chế vậy thôi), y không cần gấp, y cần một đoạn thời gian yên tĩnh để sắp xếp sơ lại những biến đổi lớn trên người mình trong vòng một tháng qua.Tại An Hòa quốc, hệ thống sông ngòi chằng chịt, đa số địa phương đều có thể chèo thuyền đến được, từ bờ đi đến đường lộ cũng không xa, chỉ tốn vài bước chân mà thôi; nhưng y lần này bắc thượng đi Thành Lưu Dương ở biên giới là đang đi ngược dòng nước, tương đối mất thời gian, tuy nhiên y cũng không thấy có vấn đề gì.Xung Linh đạo nhân không có yêu cầu gì, lần đại thu đồ này của Ma Môn cũng còn lâu mới hết hạn.Thuyền phu gọi là lão Tề, cùng con mình thay phiên nhau chèo thuyền, còn y thì ngồi tại chỗ thấp nhất của con thuyền ô bồng, mở bao hành lý mà Xung Linh đạo nhân đưa cho.10 viên linh thạch hạ phẩm sáng lấp lánh, 1 bình 20 viên Dẫn Khí đan, 1 bộ 10 tờ linh phù cơ sở đẳng cấp thấp, còn có 3 cuốn công pháp Dẫn Khí cơ sở, tất cả chỉ có vậy.Mấy thứ đồ chơi này trong mắt của mấy tên đệ tử chân chính của đạo gia thì không tính là cái gì, nhưng đối với Hậu Điểu thì đây là cả một gia tài, nói ra thì có chút mất mặt, y tu hành mấy năm, nhưng mấy mặt hàng thấp nhất của thế giới tu chân này đều coi như là chưa từng dùng qua, y chỉ có thể mua được mấy thứ được lưu hành trôi nổi ở các thành thị, cơ bản là mấy món hàng bị làm bừa làm ẩu, chuyên cung cấp cho những tên tán tu nghèo kiết xác như bọn y sử dụng.Linh thạch thì là hàng vừa vỡ vừa kém chất lượng, đan dược thì không đủ dược hiệu còn có khả năng có thêm tác dụng phụ, linh phù thì uy lực cũng có hạn, nếu sử dụng không đúng cách có khi làm bị thương cho chính mình, mấy thứ đó không thể so sánh được với hàng chính phẩm của Đạo Môn này.Thế nhưng giai đoạn trước mắt này của y thì mấy thứ linh thạch, đan dược, linh phù thực sự dùng không được.
Mặc dù linh thạch có sức mua rất lớn, nhưng bây giờ y không nghĩ ra được mình nên mua cái gì? Đan dược thì cho dù y có uống cũng không có khả năng hấp thu vì y không thể dẫn khí.
Linh phù thì lại phát động không được, linh lực trong cơ thể y chỉ có một điểm bé tí ti, xa xa còn thấp hơn trình độ thấp nhất để phát động được mấy lá bùa này.Đây chính là hiện thực của y, so với phàm nhân bình thường thì y chỉ mạnh hơn ở chỗ là có thể cảm thụ được linh cơ mà thôi.Thực sự hữu dụng chỉ có ba cuốn công pháp cơ sở của Dẫn Khí mà thôi, đó là "Tham Đồng Dẫn Nguyên, "Thái Thượng Đạo Dẫn", "Long Hổ Hội Chinh".Trong đó, Tham Đồng Dẫn Nguyên và Thái Thượng Đạo Dẫn là dẫn khí thông qua trung đan điền, Long Hổ Hội Chinh lại là dẫn khí thông qua hạ đan điền, đó là sự khác biệt.Hậu Điểu tu hành mấy năm, tuy một bước cũng không tiến nhưng đạo thư lại đọc không ít.
Của cải trong nhà rất lớn thì một phần là tiêu tốn trên phương diện này, tại thế giới này đống sách kia cũng được xem như một món tài phú, có thể không tiếc tiền mua sách như y thì trong đám người phổ thông cũng không có mấy ai.Theo như thuyết pháp của đạo tạng thì não làm tủy hải, gọi là thượng đan điền; tim làm giáng hỏa gọi là trung đan điền; dưới rốn ba thốn là hạ đan điền.Hạ đan điền còn gọi là nơi ẩn chứa tinh; trung đan điền là nơi chứa khí; thượng đan điền là nơi chứa thần.Đối với tu hành giả nhập môn thì đều tu trung và hạ đan điền; còn thượng đan điền là để luyện thần, tu sĩ cấp thấp thân thể không đủ mạnh nên không sinh ra thần, có luyện cũng vô dụng.Xét theo vị trí mà nói thì giữa hạ đan điền và trung đan điền cách nhau một cái tử phủ, không phân biệt cao thấp trước sau; nhưng trung đan điền và thượng đan điền lại cách nhau 12 tầng, đó chính là sự khác biệt về bản chất.Hậu Điểu cũng đã thu thập được mấy cuốn công pháp Dẫn Khí, đều là những thứ lưu hành trôi nổi tương đối đơn giản, muôn hình muôn vẻ, nhưng thực sự mà nói thì y cũng không biết cuốn nào mới tốt, dù sao thì cuốn nào cũng luyện không ra kết quả.Cũng cần phải nói là những cuốn công pháp mà Xung Linh đạo nhân chuẩn bị cho y tuy chỉ là những công pháp cơ sở nhất, nhưng đây là những cuốn công pháp trung chính bình hòa, an toàn nhất, là công pháp phổ thông tốt nhất, nói một câu đơn giản: coi như là ngươi luyện không thành đại khái cũng không xảy ra chuyện.Đây chính là nguyên nhân Đạo Môn có môn đồ đông đảo, không cầu tốc dộ, không cầu uy lực chỉ cầu cơ sở, tuần tự chầm chậm