Hắn hai mắt lạnh lùng, cực kỳ nghiêm túc hỏi.
“Đồng ý hay không?”
Hắn nói ra lời này, Ninh Tương Y và Long Thành Vô Cực đều kinh ngạc sửng sốt, Ninh Tương Y càng không hiệu nổi, thời khắc hiện tại nghiêm túc như vậy hắn cũng có thể xách cái yêu cầu này ra được sao? Cảm giác tầm mắt mọi người đều tập trung vào người nàng, da mặt vốn đã dày của nàng, lúc này cũng có chút thẹn thùng.
Nhưng kỳ thật chỉ có Ninh Tương Y mới cảm thấy Ninh Úc đang nói đùa, ở đây tất cả đều thấy hắn rất nghiêm túc, Ninh Úc không phải người dùng tốt xấu đến đánh giá một người, người không đáp ứng hắn, dù ai hắn cũng có thể xuống tay.
Tất cả mọi người đều nghĩ Long Thành Vô Cực sẽ rất dễ dàng đáp ứng, bởi vì Ninh Úc là người này tâm tính bất định, nếu hắn không đáp ứng, Ninh Úc thật sự giúp nhà Hoa Chu thì phải làm sao? Hắn nghĩ Ninh Úc không có xuất hiện thì tốt hơn, Long Thành Vô Cực cảm thấy hắn chưa chắc đã thua, thế nhưng hắn xuất hiện lại bày ra cảnh này, thật khó giải quyết.
“Không được sao?”
Ninh Úc nhíu mày, giọng điệu uy hiếp kia, khiến cả hội trường an tĩnh đến kỳ lạ.
Long Thành Vô Cực nghiến răng nghiến lợi!
“Ninh Úc, ngươi đúng là quá mức hèn hạ!”
“Thật sao?” Ninh Úc đưa tay vuốt vuốt tóc Ninh Tương Y, cười, “Buông tay một người, có thể cứu được cả một nước, người quá lời không phải sao?”
Giọng nói lạnh lùng cử hắn quay lại, Ninh Tương Y sững sờ nhìn hắn, đột nhiên có chút hiểu được một chút nỗi lòng Ninh Úc.
Hắn muốn chứng minh cho nàng thấy, những nam nhân này đều không đáng cho nàng lưu luyến, một người và một nước, ai cũng biết là nên chọn gì, nhưng Ninh Úc, hắn khác biệt.
Hắn là người sẽ vì một người, mà từ bỏ một nước, chỉ có hắn mới có thể làm được như vậy.
Long Thành Vô Cực thất bại, hắn nếu là người bình thường, hắn sẽ nguyện ý từ bỏ một nước để chọn Ninh Tương Y, nhưng hắn là Lâu Diệp Vương, con dân của hắn đang ở xung quanh quảng trường đứng run lẩy bẩy, cho nên, hắn không thể làm như thế.
Một khắc này, Long Thành Vô Cực không dám nhìn vào mắt Ninh Tương Y, chỉ nhìn Ninh Úc, cuối cùng phải bị phân cúi đầu, lạnh lùng mở đầu.
“Như thế...đa tạ Tề Vương Đại Dục đã giúp đỡ!”
Mấy chữ này, hắn nói trong ngột ngạt, phẫn nộ, vừa bất lực và đau khổ, hắn tới bây giờ cũng không biết cảm xúc mình sẽ phong phú như vậy.
Ninh Úc cong khóe miệng cười, hài lòng gật đầu.
“Không cần đa lễ.”
” Ninh Tương Y cứ như vậy nhìn bọn hắn như đang ký kết hiệp nghị, quả thực không có lời nào để nói, vả lại nàng cũng không muốn có khúc mắc tình cảm gì với người khác, cho nên cũng không nói gì thêm.
Thấy Ninh Úc và Long Thành Vô Cực kết đồng minh, đối với nhà Hoa Chu có thể nói là rất bất lợi, nhưng mưu phản vẫn là mưu phản, bây giờ lỡ đâm lao thì phải theo lao, vẫn nên so tài xem thực hư thế nào!
Đúng lúc Hoa Chu Cẩn Ngôn cũng đang chờ mong được đánh một trận với Ninh Úc!
Mọi người thuộc hai phe của trận chiến không ngừng đổ về quảng trường từ hai hướng, chém giết lẫn nhau! Ninh Tương Y vốn muốn tham gia, nhưng ngay khi kiếm của nàng rút ra, Ninh Úc hơi nhăn mày lại.
cận chiến, bên trong hỗn chiến, hắn vậy mà bước đến ôm Ninh Tương Y như một con búp bê yếu ớt, ôm đến đặt trên lầu củi, nhẹ nhàng nói.
“Đây là chuyện của nam nhân,hoàng tỷ, nàng chỉ cần nhìn thôi là được.”
Nói xong, hắn liền nhảy xuống,tham gia chém giết, cùng đấu nhau với Hoa Chu Cẩn Ngôn triền đấu!
Ninh Tương Y lúc bị hắn để lên lầu củi có chút sững sờ, mặc kệ ở kiếp trước, hay kiếp này, nàng đã có thói quen xông pha chiến đấu, nàng đã quen với việc tự mình làm mọi chuyện, đọ sức giết chóc luôn ở hàng đầu, thế là nhưng cách làm của Ninh Úc, khiến nàng có cảm giác được bảo vệ...thôi thì nàng cứ thử làm nữ tử yếu đuối, chỉ cần nhìn là được.
Chẳng biết tại sao cảm giác này, cũng không xấu lắm.
Phía dưới tiếng giết chóc, những người phía trước đổ xuống, còn có những người liên tục tràn vào quảng trường, Ninh Tương Y nhìn những người chém giết nhau, cũng không có cảm giác, dù sao cũng đã gặp nhiều.
Mà có nhiều chuyện, cũng không đơn giản như bề ngoài vậy, giống như chuyện