Về phần Ninh Úc không ai dám nói đến.
Bởi biết Ninh Tương Y rời đi, Ninh Úc cũng sẽ rời đi, còn cảm thấy Ninh Úc thủ đoạn quá ác, qua trận chiến ở Tuyết Thành có thể nhìn ra, hắn vừa xuất hiện, nháy mắt đã giết hơn vạn tính mạng, loại người chơi liều này… không người nào dám động vào hắn.
Đây chính là chọn hồng phải bóp quả mềm sao?
Ninh Tương Y nghe được tin tức, nhìn bản thân mình bây giờ còn không thể đặt chân xuống đất, cảm thấy Thái hậu đúng thông minh, biết kết hợp thế lực hai phe lại cùng nhau, trước hết diệt trừ nàng.
Nhưng Tư Vô Nhan còn chưa tỉnh, hỏi Lưu Nhiễm Tân, Lưu Nhiễm Tân chỉ nói rất phức tạp, cần cho hắn thời gian, cho nên Ninh Tương Y đưa ra quyết định thật nhanh, căn bản không để ý đến lệnh của Thái hậu, mặc cho tràn lan lời ra tiếng vào, dù sao nàng bây giờ làm gì cũng là sai.
Nàng đã nghĩ kỹ, chỉ cần Tư Vô Nhan tỉnh lại, đến lúc đó để Ninh Úc mang hắn về, áp đảo lại cục diện, một khi Tư Vô Nhan ổn định lại, bọn họ sẽ đi, tình hình rối rắm ở Ngọc Kỳ cứ giao cho Tư Vô Nhan tự xử lý, nàng sẽ mặc kệ!
Đơn giản thô bạo như vậy, bởi vì có Ninh Úc ở đây, trong tay nàng có gậy, không cần hoảng sợ, cũng không cần suy nghĩ chuyện gì, dù sao Ninh Úc sẽ nghĩ giúp nàng.
Nhưng dần dần, tin đồn ngày càng dồn dập, nhiều người cho rằng Tư Vô Nhan đã bị nàng giết nên mới chưa từng xuất hiện, bây giờ cho dù là phe Thái hậu hay Hoàng đế cũng không ngồi yên được, Thái hậu nhân cơ hội thuyết phục được một số thành viên của Hoàng đế phản chiến lại.
Bọn họ đều cho rằng, một Hoàng Đế bị Đại Dục khống chế, còn không bằng một tiểu hài Hoàng đế cái bị Thái hậu khống chế, đây chính là phân biệt trong ngoài nước.
Lúc nội bộ có mâu thuẫn, mỗi người bọn họ sẽ đứng về một phía, nhưng một khi lên đến âm mưu giữa hai quốc gia, bọn họ sẽ hợp thành một thể, Ninh Tương Y biến thành người ngoài lòng mang ý đồ xấu!
Mấy ngày nay, càng có nhiều dân chúng đứng ở cổng thành Tuyết Thành lòng đầy căm phẫn chửi rủa! Muốn người Đại Dục cút ra khỏi Ngọc Kỳ, muốn Ninh Tương Y giao Hoàng đế ra!
Cái này rõ ràng là có người xui khiến, dân chúng cũng không phải người ngu, thế cục đang khẩn cấp như vậy, chuyện không có lợi ích ai chịu ra mặt làm chim đầu đàn như vậy?
Ninh Tương Y không hề biết gì, bởi vì Ninh Úc không muốn để nàng vì chuyện nhỏ nhặt này mà phiền lòng, chuyên tâm dưỡng thương là được.
Chờ lúc Ninh Tương Y biết chuyện này cũng đã muộn, có người tự sát ở cổng phủ Thái Thú, mà còn một lần mười người, gây nên khủng hoảng toàn thành!
Thái Thú không còn cách nào, sau khi Thượng Minh Hi biết, liền tới xin gặp công chúa.
Từ đầu Tiểu Thất được lệnh phải chặn tất cả “Người không có phận sự”, nhưng Ninh Tương Y tại quá thính, vừa nghe đến giọng liền biết là ai, vội vàng sai người thả hắn vào.
Tiểu Thất vẻ mặt đau khổ, hắn không muốn tiếp tục làm người hầu ở đây nữa, Vương gia và công chúa hai bên đều không thể đắc tội, cuối cùng chắc chắc phải sai với một người.
Ninh Tương Y nhìn Thượng Minh Hi, mấy ngày không gặp, hắn nhìn qua vẫn như vậy, không có vẻ gì lo lắng.
“Nhìn người thản nhiên như thế, chẳng lẽ không lo lắng cho Tư Vô Nhan chút nào sao? Hay là ngươi đã tìm được người hầu, căn bản không cần lo lắng nữa?”
Thượng Minh Hi cười một tiếng, lộ ra hai cái răng mèo, “Vẫn là công chúa hiểu ta, không sai, ta thực sự tìm được người hầu thích hợp!”.
Đam Mỹ H Văn
“Ai?”
Thương Minh Hi chậm rãi nói, “Ta cảm thấy làm thuộc hạ của công chúa, người hầu cũng không tệ.”
Ninh Tương Y cười khúc khích, “Ta cũng không dám nhờ ngươi, lỡ như ta có chút chuyện, ngươi quay đầu bỏ chạy, không bị ai giết chết thì cũng bị ngươi làm tức chết!”
Thương Minh Hi sờ sờ cái mũi, trở lại chuyện chính, đem chuyện dân thường tự sát ngoài cửa phủ Thái thú nói cho Ninh Tương Y.
Ninh Tương Y thở dài, “Náo loạn đến thế này rồi sao? Thái hậu thật đúng là...!Lại sẽ dùng cách như vậy.”
Thương Minh Hi lại lắc đầu, “Ta lại cho rằng, việc này không phải do Thái hậu gây nên, không, chuẩn xác mà nói, cái này chắc chắc không phải là chủ ý của Thái hậu.”
“Thật sao?” Ninh Tương Y ngồi thẳng dậy, “Ta xin lắng tai nghe.”
Thượng Minh