“Thuốc sao?” Tuyết Sắc híp mắt dò xét nàng một chút, “Hoá ra đây chính là mục đích người mang theo ta..
Người làm ca ca này quá đau lòng đó...”
Ninh Tương Y liếc hắn một cái, hắn vội vàng thành thật đi tìm thuốc, nhưng cuối cùng lại trở về không công.
“Không có, đây có lẽ là hiệu thuốc nhỏ phía ngoài cùng, đồ tốt làm sao có thể đặt ở nơi này?”
Ninh Tương Y sờ sờ cái cằm, “Ngươi nói chúng ta ở phía ngoài cùng bảo tàng sao? Chẳng lẽ trải qua nhiều cửa ải như vậy, cũng chưa đi vào bảo tàng?”
“Đương nhiên!” Hắn liếc mắt, “Dễ dàng đi vào như vậy thì tên mù thối kia cũng sẽ không gạt chúng ta tới nơi này! Phía trước sẽ càng thêm nguy hiểm, các ngươi nên cẩn thận đi!”
Nói xong, hắn dẫn đầu đi vào đường hành lang kế tiếp, Ninh Tương Y liếc mắt nhìn Ninh Úc ra hiệu một cái, Ninh Úc liền theo sau, ngăn lại tầm mắt của Tuyết Sắc, để Ninh Tương Y có thời gian lấy tất cả thuốc trong phòng đi.
Ninh Tương Y cảm thấy lời Tuyết Sắc nói chưa hẳn có thể tin được, hắn nói trong bảo tàng đều là thuốc đáng tiền nhất, như vậy một nhà thuốc sau một cửa đá lớn dày nặng như vậy, có thể chỉ là thuốc bình thường sao?
Có lẽ đây là những thứ ngon ngọt được bày biện ra bên ngoài, khiến những kẻ ngoại lại mạnh mẽ xông vào cấm địa tưởng đã được thứ tốt liền trở về không đi nữa, cho nên những thuốc này chắc chắn là thuốc tốt! Cũng không biết bỏ lâu như vậy, còn bảo đảm được chất lượng hay không?
Sau khi Ninh Tương Y lấy thuốc xong liền đi theo, còn Ninh Úc đứng ở phía trước đợi nàng, không lâu, bọn họ thấy một cái cửa còn lớn hơn! Cái cửa này rất cổ quái, toàn thân màu đen! Nhìn qua trọng lượng so với cánh cửa vừa nãy còn nặng hơn! Ninh Úc thử qua, không thể dùng lực đẩy ra.
Nhìn thấy Ninh Tương Y đến, Tuyết Sắc cũng không hỏi nàng vừa mới đi làm cái gì về, trực tiếp nói với nàng, “Nhìn thấy cái lỗ khảm kia không? Đưa giọt máu của người vào là được! Thế gian này, cũng chỉ có máu của ngươi mới có thể mở cánh cửa này ra!”
Ninh Tương Y cũng không quan tâm hỏi hắn vì sao biết rõ ràng như vậy, nàng ngẩng đầu, nhìn cái lỗ khảm hắn nói là cái lưỡi của một con mãnh thú trên cửa, hắn không nói, thật sự cũng không biết cái chỗ kia có thể nhỏ máu vào!
Ninh Tương Y cắn ngón tay, đưa vào cái lỗ khảm, không hiểu sao nàng cảm thấy có một sự hấp thụ! Cái con thú bằng đá này đang hút máu của nàng!
Nàng vừa định rút tay ra, miệng thú đá kia đột nhiên khép lại! Ninh Tương Y nháy mắt cảm giác cổ tay bị răng thú đá cắn nát, máu tươi mất nhanh chóng!
Ninh Úc thấy thế, vội vàng muốn đánh vụn đầu thú! Nhưng Ninh Tương Y ngăn hắn lại.
“Ngươi nhìn..”
Máu của nàng dường như hoà vào những vật khác, biến thành một màu đỏ phát sáng! Sau đó, một cột máu màu đỏ phát sáng bắt đầu lan từ đầu của con thú đến cơ thể, như thể nó đã được bơm máu vậy!
Ninh Tương Y một mực cắn răng kiên trì, không chế lượng máu của mình chảy vào, nhưng mà quá trình này quá lâu, cho đến khi Ninh Úc không nhịn được muốn đập nát cái đầu thú lòng tham không đáy này thì bọn họ nghe được một âm thanh nặng nề trầm đục...!Cửa mở!
Miệng thạch thú chậm rãi mở ra, Ninh Úc liền vội vàng đem cổ tay bị thương của nàng băng bó kỹ.
Hắn vội vàng hỏi!
Mất nhiều máu như vậy, Ninh Tương Y không đau lòng, nhưng Ninh Úc đau lòng muốn chết! Hắn thậm chí nghĩ, thật sự chỉ có máu Hoàng tỷ mới được sao?
Sát ý này bắn vào người Tuyết Sắc, nếu lại có lần tiếp theo, hắn sẽ lấy máu người này đi thử!
Ba người lần nữa đi vào, mà lần đi vào này, Ninh Tương Y cảm giác được, bọn họ hình như bước vào ranh giới của một con dã thú nào đó, cảm giác săn đón hết sức rõ ràng! Rõ ràng, nếu trước đó bọn họ đi vào là tầng bên ngoài bảo tàng, như vậy lần này, bảo tàng các nàng tiến vào là tầng trong.
Sau cửa đá có rất nhiều ao, bên trong sôi ùng ục, dường như có chất lỏng sền sệt đang sôi trào!
Ninh Tương Y suy đoán dưới ao này khả năng có thứ toả nhiệt, cho nên mới khiến tám cái ao này vẫn luôn sôi trào, về phần chất lỏng