“Không thể không nói, trí tưởng tượng của muội muội thật sự là phong phú đó!”.
Hắn nhã nhặn mỉm cười, hiện lên một chút mờ ám, “Nhưng ta cảm thấy, chúng ta vẫn có quan hệ hợp tác, người muốn có Tuyết Linh Chi, ta muốn cổ độc, mục đích của chúng ta khác nhau, vì sao không thể giúp đỡ cho nhau?”
Ninh Úc đem Ninh Tương Y bảo vệ ở sau lưng, “Người nào muốn làm tổn thương nàng thì chính là kẻ thù của ta.”
Ninh Úc luôn đề phòng tên nam nhân này, bây giờ thấy Hoàng tỷ ngả bài với hắn, hắn cũng không cần nhẫn nhịn, kiếm nhỏ trong tay mới rút ra, cặp mắt đen như mực lạnh lùng nhìn vào người đối phương, sát khí ngưng tụ!
“Đừng đừng!” Tuyết Sắc thấy Ninh Úc có vẻ đánh thật, vội vàng khoát tay!
“Không có ta, các ngươi tuyệt đối không đến được bảo tàng! Nơi này có đến mà không có về, là tên mù thối kia cố ý lừa gạt các ngươi tiến vào! Mặc dù cũng hại ta...!Nhưng chúng ta tốt xấu cũng cùng nhau đi tới bây giờ, chẳng lẽ không thể tiếp tục giúp đỡ nhau đi tiếp sao? Nội chiến thì chỉ có chết!”
Nói xong, hắn có chút tiếc nuối nhìn chằm chằm bình ngọc trong tay Ninh Tương Y, “Vật kia các ngươi muốn thì lấy đi, ta không giành nữa được không?”
Ninh Úc nhìn Ninh Tương Y một chút, hắn luôn luôn tôn trọng ý kiến Hoàng tỷ.
Ninh Tương Y dò xét nhìn đối phương.
“Muốn tiếp tục hợp tác cũng được, ta hỏi người mấy vấn đề, người phải thành thật trả lời?”
“Nhất định nhất định, người hỏi đi!” Tuyết Sắc trên mặt lúc nào cũng cười, nụ cười kia hầu như chưa bao giờ thay đổi.
“Lúc trước người Tuyết Tộc, đem một viên đá màu đen cố gắng nhét cho ta, là có mục đích gì?”
Tuyết Sắc híp mắt, “Ngươi nói viên đá kia..
Ha ha, người thật sự đã hiểu lầm lão phu nhân… Nàng là một người tốt bụng...”
“Tốt bụng?” Ninh Tương Y cười nhạo, “Hòn đá kia có ảnh hưởng tới ta.”
Tuyết Sắc gật gật đầu, “Ảnh hưởng thì sẽ có một chút, quen rồi thì sẽ không sao, thế nhưng… Nếu như người luôn mang theo tảng đá kia, hôm trước người sẽ không bị lạc trong ảo ảnh lâu như vậy…!”
Nói xong, hắn móc ra một sợi dây trên cổ, phía trên chính là hòn đá màu đen giống như vậy!
Hắn có chút xấu hổ nói với Ninh Úc, “Ngươi không sai, ý chí người kiên định, cho nên một chút liền vượt qua, nhưng ta không được...!Chẳng qua ta có bảo vật, chỉ cần có tảng đá này, ảo giác bảo tàng gây ra trong cấm địa với ta mà nói là vô dụng!”
Ninh Tương Y cau mày, nàng không thể nào phân biệt thật giả trong lời nói của đối phương, cho nên hỏi một vấn đề khác.
“Ngươi nói ngươi vì cổ độc mà đến sao?
Nàng tỉnh táo nói, “Vậy ngươi chắc chắn biết, cổ độc ban đầu là vì cái gì mà được tạo ra? nguyên bản nó có tác dụng gì?”
Mấy vấn đề của Ninh Tương Y, khiến Tuyết Sắc trầm tư một lát, hắn cười, nhẹ nói.
“Cổ độc… Cũng không tính là độc, trước đó nó được gọi là cổ tế...người Tuyết Quốc xưa am hiểu nhiều ma thuật, sau khi có bảo vật trên trời rơi xuống, người trong thánh địa vô cùng tò mò với nó, cuối cùng phát hiện sau khi tảng đá màu đen kia được mài thành bụi phấn, là có thể ăn…”
Hắn nhẹ nhàng cười một tiếng, “Chỉ là sau khi ăn người ta sẽ cả đời lạc vào mộng cảnh, vĩnh viễn ngủ say, nhưng… Người rơi vào trạng thái ngủ say… Không chỉ không cần ăn, mà còn không còn không bị làm sao, cuối cùng lúc chết, bộ dạng vẫn như ban đầu...”
Ninh Tương Y co rút lại, “Thuốc trẻ mãi không già sao?”
Tuyết Sắc gật gật đầu, “Cổ độc xuất hiện, ban đầu, là vì muốn để tạo ra thuốc trẻ mãi không già, nhưng bọn họ thất bại rất nhiều lần, về sau ngẫu nhiên phát hiện, những cái bột đá màu đen kia để cho người trúng Cổ độc ăn, hoặc là ăn cùng với Cổ độc, thì sẽ không rơi vào trạng thái ngủ say, mà còn có thể khiến người ta trẻ mãi.
Cho nên cổ độc phân ra hai loại, một loại là Cổ độc xâm nhập sống trong cơ thể, như vậy có thể dùng một loại âm thanh cổ để khống chế thời gian Cổ độc bộc phát trong cơ thể, giống như loại mà Vô Tức ăn kia...”
Bởi vậy sau khi Cổ độc chui vào thân thể, một khi nghe