Lễ Sắc phong vẫn còn tiếp tục, Ninh Tương Y nhìn Diệp Khuynh Vãn leo lên ngôi cao, dù chỉ có một mình nàng trong lễ phong hậu, nàng vẫn cười đến đắc ý lên!
Dưới đài vạn người cùng nhau chúc mừng, tiếng nhạc to lớn, lại không hiểu sao khiến người ta cảm thấy ngột ngạt, Diệp Khuynh Vãn không thèm để ý, dù sao kể từ hôm nay, chính là toàn bộ Đại Dục! Không, nữ nhân tôn quý nhất toàn bộ thiên hạ!
Cái gì mà Ninh Tương Y, nàng điều binh thâu tóm bốn nước thì thế nào? Nàng bình định Giang Sơn thì thế nào? Chẳng phải người hôm nay huy hoàng vẫn không phải nàng sao? Với chủ ý của nàng, cách sử ghi lại Ninh Tương Y sẽ chỉ là một người vô cùng dã tâm, cuối cùng phải chết thế thảm!
Mà nàng! Diệp Khuynh Vãn! Mới chính là người đứng đầu Vương Triều Đại Dục vương, cũng là người hiền hậu xuất chúng nhất!
Hai nam nhân ưu tú nhất thế gian đều thích nàng!
Ánh mắt Diệp Khuynh Vãn không khỏi nhìn vào người Ninh Úc, cái nam tử phong thái tuấn tú dù chỉ ngồi ở kia, đã khiến mọi hào quang hội tụ.
Sao nàng lại không đắc ý được?
Hoàng đế cao ngạo kia nàng cũng có thể làm hắn vứt bỏ Ninh Tương Y, nàng có thể khiến Nhiếp Chính Vương giết Ninh Tương Y cho nàng!
Chỉ cần có nàng ở đây, mọi vinh quang trên người Ninh Tương Y đã không còn tồn tại, qua thêm mấy năm, người đời nhắc đến Ninh Tương Y thì chỉ còn lại chửi rủa! Nàng là mây trên trời, Ninh Tương Y là bùn dưới đất! Vĩnh viên bị người đời chà đạp!
Ánh mắt Diệp Khuynh Vãn khiến Ninh Úc phản cảm, hắn đột nhiên đứng dậy, mà hành động của hắn, làm toàn triều đang tiến hành đột nhiên gián đoạn, Ninh Úc không nói gì, trực tiếp phất tay áo rời đi! el
Để cả đám người ở lại đều không hiểu chuyện gì.
… Chuyện gì xảy ra? Nhiếp Chính Vương không phải… Rất mến Hoàng hậu à? Vì sao bây giờ lại đột nhiên rời tiệc?
Nụ cười Diệp Khuynh Vãn chợt cứng đơ trên mặt, nhưng nàng rất nhanh liền nghĩ, có lẽ là Ninh Úc không muốn nhìn thấy nàng trở thành Hoàng hậu của người khác, cho nên ghen.
Nàng cười một tiếng, cất giọng nói, “ vương gia người còn bận nhiều việc, nên đi trước một bước, tiếp tục sắc phong đi.”
“Vâng, Hoàng hậu nương nương.”
Một bên các đại thần khiêm tốn dạ dạ vâng vâng, nhưng trong lòng lại thấy Diệp Khuynh Vãn vô cùng chướng mắt!
Lúc trước nữ nhân này vì muốn gả cho bệ hạ, tính toán xảo quyệt, bây giờ bệ hạ còn đang bị bệnh, liền câu kết làm bậy với Nhiếp Chính Vương, cũng không biết Nhiếp Chính Vương lạnh lùng như vậy tại sao lại có thể có tình ý nhìn Diệp Khuynh Vãn với con mắt khác?
Nhưng nghĩ đến sự uy hiếp của Hoàng đế và Nhiếp Chính Vương, đám người cho dù khinh thường Diệp Khuynh Vãn cũng chỉ có thể nhẫn nhịn ở trong lòng, một chữ cũng không dám nói.
Ninh Tương Y thấy Ninh Úc đi, cũng không có tâm trạng ở lại chỗ này nhìn Diệp Khuynh Vãn phong hậu, vội vàng đi theo Ninh Úc rời đi.
Ninh Úc vừa rời đi, không ít lão thần cũng đi theo rời buổi lễ, điểm này, khiến mặt mày Diệp Khuynh Vãn tức giận đến vặn vẹo! Nàng đều ghi nhớ mấy tên ngoan thần không biết điều kia trong lòng, để dành nói cho Ninh Úc nghe một lần, để Ninh Úc dạy dỗ bọn họ!
Mấy lão thần kia đều là người lâu năm trong triều, lúc này thực tế không nhìn nổi Diệp Khuynh Vãn làm trò như thế.
Trong đó một lão thần thở dài nói, “cũng không biết bệ hạ nghĩ như thế nào, vị Hoàng hậu lúc trước tốt bao nhiêu...” Hắn lắc đầu, so với người đại nghĩa, thông minh, quả cảm như Ninh Tương Y, cái Diệp Khuynh Vãn này chênh lệch không phải một chút mà quá nhiều.
Lúc này, một lão thần khác hơn tám mươi tuổi lắc đầu nói tiếp.
“Ai mà không có lúc hồ đồ?”
Hắn híp đôi mắt già nua, nhìn về phía chủ điện, nhẹ nhàng thở dài, “Bệ hạ tin vào lời nói vô căn cứ… Cho rằng Hoàng hậu trước có dã tâm...!người như bệ hạ, một người ở bên tai nói, có thể không tin, nhưng nếu nhiều người nói… Haizz…”
Hắn lắc đầu, mấy vị lão thần cùng nhau rời đi, bóng lưng đều có chút tiêu điều.
Ninh Úc đi rất nhanh, phía sau hắn những người kia tận lực đuổi theo bước đi của hắn, bỗng thấy chân hắn dừng lại!
“Cút!”
Ninh Úc trầm giọng nói, giọng nói khàn khàn chói tai kia, khiến tất cả người ở chỗ này giật mình! Giống bị thanh đao lạnh buốt xuyên qua người! sợ hãi quỳ xuống, không còn dám đi theo hắn.
Ninh Tương Y cũng bị giật mình,