Trong điện, máu đặc sệt theo bạch ngọc bậc thang chảy xuống, mới vừa rồi đi vào một trăm người, chỉ sợ đều chết thảm, thi thể chồng chất, hắn cũng không có nhìn thấy Ninh Tương Y…..
Những giây tiếp theo, một chiều mang theo máu tanh tấn công tới! Thường Hi theo bản năng né tránh, sau đó quay đầu lại, đột nhiên nhìn thấy đôi mắt đỏ bừng của Ninh Tương Y!
“Công chúa..”
Ninh Tương Y ra một chiêu không trúng, đứng ở kia nghiêng nghiêng đầu, nhưng nàng cũng không nhụt chí! Lại một lần nữa tấn công, tốc độ cực nhanh, làm Thường Hỉ nháy mắt cảm thấy, hắn không phải đối thủ của Ninh Tương Y!
Không…..
Không chỉ có như thế, sức lực Ninh Tương Y rất đáng sợ! Hắn không thể không phản công, nếu không hắn sẽ chết ở nơi này!
Thấy Thường Hỉ không chịu chết giống nhưng người trước đó, Ninh Tương Y tựa hồ rất có hứng thú, nhưng xuống tay càng ngày càng mạnh Làm Thường Hỉ càng ngày càng khó ứng đối, chỉ chốc lát sau, hắn đã bị thương!
Việc này làm Thường Hi cả kinh, hắn hoảng sợ hô lớn.
“Công chúa! Nô tài là Thường Hỉ!?
Hắn muốn đánh thức lý trí Ninh Tương Y, nhưng Ninh Tương Y thật giống như không nghe thấy, đôi tay đầy máu ra chiêu chí mạng! Thường Hỉ lại kêu nàng vài lần, nàng đều không hề phản ứng, trong lòng xác định Ninh Tương Y thật sự không có lý trí, rơi vào đường cùng, hắn chỉ có chạy trốn!
Lúc hắn muốn trốn, Ninh Tương Y liền đuổi theo! Trong lòng Thường Hỉ sợ hãi, hắn không thể đem Ninh Tương Y như vậy đưa tới trước mặt hoàng đế, bằng không, căn bản không có người có thể ngăn cản nàng!
Cho nên hắn chỉ có thể kiên trì dẫn dụ, mà Ninh Tương Y mỗi một chiêu đều làm hắn tiếp nhận sức mạnh hung hăng tê dại, có thể thấy được nàng dùng sức lực lớn đến bao nhiêu!
Đây là chuyện như thế nào, công chúa sao đột nhiên phát điên rồi! Sức mạnh lại còn tăng lên nhiều?! Nhưng mà, không có một người nói cho hắn nguyên nhân… Hình như Ninh Tương Y không biết mệt mỏi, Thường Hi không để ý, cuối cùng trúng chiêu.
Ninh Kham ngồi trên cỗ kiệu vội vàng tới rồi Đông Cung, nhưng hắn cũng không có đi vào, mà là chờ ở cửa, sau đó Mộc Nguyệt đem Dược Vương Lý Hiển mang đến, hắn trông thấy hoàng đế, vội vàng quỳ xuống đất xin tha!
“Bệ hạ tha mạng! Thần thật không có cho Thái Tử thuốc làm người khác nổi điên! Xin bệ hạ minh xét!?
Mặt Ninh Kham lạnh như nước, “Nếu không có, Y Nhi tại sao lại nổi điên?!?”
“Tiểu nhân không biết, tiểu nhân không biết ạ!” Ninh Kham cười lạnh, vừa định sai người kéo Lý Hiển xuống, đột nhiên, cửa lớn Đông Cung bị người từ trong đánh ngã ra bên ngoài! Một tiếng ầm lớn vang lên, người kia nằm trên cánh cửa phun ra một ngụm máu, lại là Thường Hỉ!
Hắn hiển nhiên bị thương không nhẹ, đang suy nghĩ biện pháp chạy trốn, nhưng khi ngẩng đầu, hắn phát hiện hoàng đế đã tới! Thường hỉ đồng tử co rụt lại! Chịu đựng đau hô! “Bệ hạ đi mau! Công chúa điên rồi! Nô tài không phải đối thủ!”
Hắn khi nói chuyện, từ bên trong chậm rãi đi ra một bóng người tới, phi đầu tán phát, bạch y nhiễm huyết.
Ninh Kham nhìn Ninh Tương Y như vậy, không khỏi hít phải ngụm khí lạnh!
Nhưng hắn xác định Ninh Tương Y nổi điên, nhưng nhất định còn có lý trí! Y Nhi hiếu thuận, nàng tuyệt đối sẽ không thương tổn chính mình!
Thường Hỉ thấy hoàng đế bất động, vội và vàng hô.
“Bệ hạ đi mau! Mau rời khỏi nơi này!”
Hai mắt Hoàng đế gắt gao nhìn chằm chằm Ninh Tương Y càng đi càng gần, một trận gió từ đâu thổi tới, làm đầu người tê dại!
Hắn hít sâu một hơi, chậm rãi nói, “Trẫm không tin, Y Nhi tuyệt đối sẽ không thương tổn trẫm!??”
Thương Hỉ lúc đầu còn thúc giục, nhưng nghe Ninh Kham nói như thế, trong lòng quýnh lên, lại phun ra một ngụm máu, mà Ninh Tương Y, đã chậm rãi đi đến trước mắt người.
Lúc này bất kỳ người nào nhìn thấy nàng, đều biết nàng không bình thường.
Nàng hai mắt đỏ ngầu, mặt vô cảm, bước chân có chút cứng đờ, trên tay áo, vạt áo đều là máu tươi!
Nhìn qua như một người không có võ công, nhưng sát khí như có như không! Làm người khác không rét mà run!
“Y Nhi……”
Ninh Tương Y lúc đầu nhìn chằm chằm Thường Hỉ, bởi vì nàng cảm