Cấm quân tuân lệnh, mà bọn họ còn phát hiện Ninh Tương Y vô cùng hung hãn, đứng gần chắc chắn phải chết! Cho nên bọn họ đều lựa chọn dùng ngọn giáo đâm! Quả nhiên, lần này, Ninh Tương Y cảm giác khó chịu, giận dữ!
Nhưng nàng càng phẫn nộ, những công kích kia càng không nương tay chút nào, rất nhanh, trên người Ninh Tương Y bị thương không ít, mặc dù rất nhẹ, nhưng lại khiến cho nàng rất khó chịu!
“A—-aaa”
Nàng gào thét một tiếng, giống như mãnh thú nổi giận! Tất cả mọi người cảm thấy sát ý kia lạnh thấu xương!
Mà Thường Hỉ hoảng sợ phát hiện, theo tiếng gào thét này, Ninh Tương Y hình như đã mạnh lên! Nội lực đang liên tục tăng lên! Thật giống như trước đó nàng chỉ đang chơi đùa cùng bọn họ, còn bây giờ đã chơi chán, nàng bắt đầu nghiêm túc rồi!
Tất cả mọi người bị khí lực nguy hiểm trên người nàng bỗng nhiên bộc phát làm giật mình! lạnh sống lưng!
Nhưng vì bảo vệ Hoàng đế, bọn họ quyết định đánh đòn phủ đầu, cùng nhau vọt tới!
“Đừng!”
Lúc Thường Hỉ hô lên chữ này đã muộn, hắn gần như không thấy rõ hành động của Ninh Tương Y như thế nào, toàn bộ những binh khí kia đều bị cướp nằm trong tay nàng! Sau đó rầm rầm rơi xuống đất!
Tất cả mọi người nhìn tay trống không, còn chút thông minh vô thức bỏ chạy, nhưng một hai người chạy chậm, trực tiếp bị tay Ninh Tương Y xuyên qua ngực, trực tiếp tắt thở!
Ninh Kham bị cảnh đáng sợ trước mắt này hù đến, sắc mặt hắn phát hoảng, trái tim cũng đang run rẩy! Hắn nhịn đau khổ, cuối cùng hạ lệnh vô tình!
“Triệu tất cả cấm quân chờ lệnh! Nhanh lên!”.
Cung nhân tuân lệnh, vội vàng ra ngoài truyền lệnh, chỉ chốc lát sau, tất cả cấm quân trong cung tập kết ở đây, nếu không đủ một hai trăm người thì một vạn hai vạn! Giết Ninh Tương Y cũng không phải là không thể.
!
Ninh Kham đến cùng cũng có chút do dự, hắn còn chưa biết rõ tình huống của Ninh Tương Y, chẳng lẽ phải giết nàng thật sao?!
Thế nhưng sau khi hắn trơ mắt nhìn lại Ninh Tương Y giết một trăm người, hắn cũng không còn có thể có hi vọng nào trong lòng, quái vật hung ác giết người trước mắt này, không phải nữ nhi của hắn!
Chuyện này rốt cuộc là như thế nào? Hắn đã không còn sức lực và thời gian để điều tra rõ ràng, điều duy nhất có thể làm, chính là trước khi nàng tàn sát hoàng cung thì cần phải bắt nàng lại! Hoặc là giết nàng nơi này!
Ninh Tương Y bị vô số người vây quanh, nhiều người như vậy khiến nàng càng phát ra bực bội! Trong lòng cảm giác muốn giết người cũng càng ngày càng mạnh!
Nàng đã phát hiện, người gọi được nhiều người tới như vậy, chính là người ngồi ở trên cỗ kiệu kia, cho nên nàng quyết định thật nhanh, trực tiếp tấn công tới hướng Ninh Kham!
Ninh Kham tất nhiên cũng phát hiện điểm này, bên cạnh hắn các cung tiễn thủ đang chờ lệnh! Hắn muốn dùng tên bắn chết thú dữ này!
Cung tiễn thủ vội vàng căng dây, trận mưa tên ào ào rơi xuống, trực tiếp làm là chậm tốc độ tấn công của Ninh Tương Y!
Nàng một bên ngăn cản mũi tên từ khắp nơi! Một bên chậm rãi tiến lên phía Hoàng đế!
Nhưng lại quá chậm, nàng bắt đầu phát ra bực bội, đối với người hạ lệnh giết nàng, chính là Ninh Kham nàng càng phát ra căm hận!
Đột nhiên, nàng không cần chặn những mũi tên lúc nào cũng có thể bắn vào người nàng kia! tốc độ nàng cực nhanh chóng tới phía trước, thế công kích như không muốn sống và sát khí ngập trời, vậy mà khiến cấm quân đang bao vây nàng, vậy mà sót một lỗ hổng!
Nàng từng bước không ngừng đánh tới chỗ Ninh Kham, trên người trúng hai mũi tên cũng không thèm quan tâm, gần như không cảm giác được đau nhức!
Đang di chuyển bỗng có người đến ngăn cản nàng, nàng rất hung ác, trực tiếp rút mũi tên trên người ra đâm vào đối phương, khoảnh khắc liền khiến người kia mất mạng!
Tiễn vừa gãy rơi xuống, tự nhiên máu chảy ồ ạt, nhưng Ninh Tương Y không thèm quan tâm, hai mắt nàng chỉ nhìn chằm chằm Ninh Kham, dường như chỉ nhìn thấy hắn!
Ninh Kham nhìn nàng hành động tàn nhẫn như vậy, một nháy mắt tê cả da đầu! Nhưng hắn còn chưa kịp hạ lệnh, một giây sau, Ninh Tương Y đã vọt tới trước mặt hắn! “
Nhanh, thực tế là quá nhanh!
Những cung nhân gần cỗ kiệu nhất vô thức lui lại, bọn họ từng người bị dọa đến run chân, nhưng giờ này khắc này, đến cùng cũng không buông tay.
Nhưng bọn họ lui lại, ở trong mắt Ninh Tương Y, tốc độ kia chậm,