Bởi vì ô mai đã được ướp, cho nên lần này bọn họ không làm kinh động người khác, lén lẻn vào hầm, trộm một hộp!
Sau dạo một chút, Ninh Tương Y liền dừng lại, còn Ninh Úc thả một tập ngân phiếu ở trên cái bình, xem xét đống tiền, Ninh Tương Y lập tức ngăn cản!
“Ngươi coi cái này là đồ chơi à…” Nàng chỉ tiếc không quản hắn từ đầu, lấy ngân phiếu ôm trong lồng ngực của mình, “Mấy hạt ô mai mà làm gì nhiều tiền như vậy.?”
Nàng xấu hổ móc trong túi đỏ ra ít bạc vụn, đặt ở trên cái bình, “Cái này… Là đủ nha...”
Ninh Úc mỉm cười nhìn nàng, dưới tia sáng, Ninh Tương Y bị hắn nhìn gương mặt nóng lên.
Nghe nói yêu một người thì sẽ tự giác tiết kiệm tiền cho hắn, không ngờ là thật.
“Đi thôi...”
Ninh Úc kéo tay Ninh Tương Y rời đi, trong lúc đó còn nghe được Ninh Tương Y nhỏ giọng nói.
“Vừa nãy bánh ngọt bao nhiêu tiền?”
Ninh Úc không trả lời.
Ninh Tương Y liền hiểu.
“… Bệnh vung tay quá trán của ngươi riết thành quen à? Có tiền phải tiết kiệm chứ...!Nhoàm nhoàm… Nhớ năm đó chúng ta trôi qua bao nhiêu khổ cực… Nhoàm nhoàm… Ngươi làm sao lại hình thành thói quen xấu như vậy?”
Ninh Tương Y nói nhiều một hồi, vừa ra khỏi cửa, Ninh Úc liền ôm nàng, Ninh Tương Y vô cùng thông minh ở trong ngực hắn tìm một tư thế thoải mái, miệng bên trong tiếp tục nhoàm nhoàm vừa ăn vừa có giáo dục.
“Nghèo thì chỉ lo nổi thân mình, đạt được rồi thì giúp đỡ thiên hạ, xem ra sau này ta không chỉ phải cải thiện thẩm mỹ của ngươi, còn phải cho người nhìn được giá trị kinh tế...”
Ai, thật sự là con đường xa đầy gánh nặng.
Ninh Úc rốt cục không nhịn được cười, dưới ánh trăng, hắn tựa như thần tiên, rút đi tất cả lạnh lẽo, trong mắt đều là hiền dịu có thể khiến người chết đuối.
“Sau này tiền đều do nàng quản.” Hắn nghiêm túc nói.
Ninh Tương Y sững sờ, lập tức không làm, “Ta không muốn đâu! Quản tiền thì phải nhìn sổ sách, sổ sách nhà chàng nhiều như vậy, ta không muốn làm đâu!”
“Này, là của cải nhà chúng ta.” Ninh Úc uốn nắn nàng, cưng chiều nói nói, “ Sổ sách ta sẽ xem, tiền đều cho nàng quản, được chưa?”
Ninh Tương Y trước giọng nói dịu dàng của hắn rốt cục không phản bác, sao chỗ tốt đều để nàng chiếm hết vậy? Cứ thế này, nàng cũng đã bị làm hư rồi!
Cho nên Ninh Tương Y ra vẻ hung ác.
“Vậy ngươi cũng đừng hối hận, ta mỗi ngày… Chỉ phát cho người một chút xíu tiền tiêu vặt thôi!”
Ninh Úc nhịn không được cười, hoàng tỷ của hắn vì sao lại đáng yêu như thế? Khi còn bé đáng yêu thì thôi, vì sao lớn, càng làm cho hắn yêu thích không buông nổi, hận không thể mỗi ngày đều quấn lấy bên người nàng, lúc nào cũng sủng ái nàng?
“Ừm.” Dù sao hắn cũng không cần tiền tiêu vặt.
Ninh Tương Y thấy không dọa được hắn, lại hung ác nói, “Ta rất keo kiệt! Mỗi ngày chỉ cho ngươi một lượng bạc!”
“Được, đều tùy nàng.”
Hắn căn bản không có khái niệm tiền bạc, có nàng, không có tiền cũng không sao, dáng vẻ ra vẻ keo kiệt này thật quá thú vị!
Ninh Tương Y vẻ mặt đau khổ, nghĩ cũng phải, Ninh Úc đi ra ngoài, ai dám dùng tiền hắn! Tiền từng đống lớn, còn tự có người đưa tiền đến trước mặt hắn!
Thật sự là thất sách rồi! Nàng phát hiện nàng vậy mà không có cách nào nắm thóp nam nhân này!
“Làm sao bây giờ...” Nàng ở trong ngực hắn tội nghiệp ngẩng đầu, “Chàng cái gì cũng không sợ, ta cũng không bắt được chàng, về sau chàng tạo phản thì làm sao?”
Ninh Úc rốt cục không nhịn được, ôm nàng mạnh mẽ hôn một cái!
“Thật không biết tiểu yêu tinh nàng mỗi ngày suy nghĩ cái gì…”
Dưới ánh trăng, hai mắt hắn mỉm cười nhìn nàng, trong mắt là yêu thương nồng nàn vô hạn.
“Nàng không cần quản ta, ta đã sớm không thể rời khỏi nàng, nàng đuổi ta cũng không đi...”
Ninh Tương Y thực tế không đỡ nổi cái tên không cần mặt mũi này!
Nàng mạnh mẽ nghiêng đầu sang chỗ khác, không nhìn hắn, sau đó đưa tay móc một viên ô mai đặt ở trong miệng.
Ninh Úc bế nàng từng bước một đi trở về, bên trên mái ngói xanh, là bóng dáng hai người trùng điệp bị kéo dài.
Thấy