Chiêng trống cùng vang lên, bên trong lọc trăm dặm đều trang trí lộng lẫy.
Cái lạnh đầu đông đều bị không khí náo nhiệt này xua tan.
Ninh Tương Y gả cho Ninh Úc, vốn là làm trái luân thường, Ninh Tương Y cho rằng mọi người sẽ thấy phản cảm, nhưng không ngờ dân chúng cuối cùng đều đón nhận, vô cùng nhiệt tình vây quanh cỗ kiệu của nàng.
Dân chúng nghĩ rất đơn giản, công chúa là người bọn họ kính trọng, nàng làm quyết định gì đều có lý của nàng, cho nên cho dù có rất nhiều người không hiểu, nhưng đến ngày nàng thành thân này, tất cả mọi người vẫn vui vẻ từ trong đáy lòng, vì nàng ăn mừng.
Cỗ kiệu trực tiếp xuất phát từ Tề Vương Phủ, sau đó phải đi một vòng thành rồi lại trở lại Tề Vương Phủ, trên đường dân chúng chen chúc càng ngày càng nhiều, nhìn thấy bọn họ có thể đón nhận hôn sự này, Ninh Tương Y trong đáy lòng vui vẻ, trên mặt mỉm cười ngọt ngào, ngồi ở trong kiệu, nghe tiếng hoan hô náo nhiệt, lòng nàng lại an bình như vậy.
Lúc này trên tay và trên chân nàng đều phải mang xiềng xích, nhưng nàng rất vui vẻ, lòng cũng rất thỏa mãn.
Chỉ cần có thể bình an vượt qua hôm nay, bọn họ cùng rời khỏi kinh thành đi tìm thuốc giải, nàng sẽ không có uy hiếp với người khác.
Mặc dù với Ninh Úc, nàng vẫn là một quả bom hẹn giờ, không cẩn thận thì sẽ làm bị thương chính hắn, thế nhưng… Tay Ninh Tương Y đã bị khoá bằng xích sắt, nàng cũng đành chịu chết...!Nếu một ngày, nàng thật sự phát cuồng mà tổn thương Ninh Úc… sau khi nàng tỉnh táo, nàng sẽ chết cùng hắn.
Mặc dù ích kỷ, nhưng ai kêu Ninh Úc luôn luôn nuông chiều nàng như vậy? Ninh Tương Y cười trộm.
Cuộc hôn lễ này mặc dù vội vàng, nhưng danh tiếng to lớn, quy cách long trọng, có thể nói hơn cả lúc cưới Hoàng hậu! Của hồi môn rất nhiều, gọi là siêu nhiều, trong đó không chỉ có của hồi môn của Hoàng đế khi còn sống ban thưởng, còn có của Ninh Giác đưa tới, cùng các quốc gia khác đưa tới thêm, trực tiếp phủ kín bốn cửa thành, có thể nói trước nay chưa từng có.
Ninh Tương Y không muốn nói cho Tiêu Uyên, dù sao trong nước bọn họ hiện tại có nhiều việc, nàng bên này lại vội vàng, nhưng Tiêu Uyên dù sao thân phận tôn quý, cuối cùng vẫn thông qua nhiều bên mà biết, thời gian quá gấp, người không thể đến, nhưng lễ vật lại gấp rút thúc ngựa đưa tới, mà mỗi người đều tặng không ít!
Trừ bọn họ, Ninh Tương Y còn có một số bằng hữu ngày xưa cũng đưa tới không ít lễ vật, Úc Cửu Thiên yên lặng đưa tới ròng rã năm mươi khay của hồi môn.
Cuối cùng tất cả đồ cưới hội tụ thành bốn con rồng dài, từ nhiều hướng khác nhau tràn vào Tề Vương Phủ, đám người không khỏi kinh ngạc, còn may Tề Vương Phủ đủ lớn, nếu không đã bị lễ vật bao phủ lại.
Quản gia từng người từng cái thâm tra đối chiếu, đều bị bảo bối muôn màu rực rỡ làm cho choáng váng mặt mày, trong lòng không khỏi tự hào, công chúa thật sự được yêu thích….
Chuyên trang đọc truyện -- .
n et --
Cũng có rất nhiều lễ vật gửi đến cho là Ninh Úc, nhưng những đồ tốt đến từ khắp nơi, đều là gửi đến cho công chúa! Cũng may vương gia bọn họ nhanh tay lanh lẹ, nếu không công chúa và những thứ này đã bị những cái tên dòm ngó ngoài kia cướp đi rồi!
Quản gia một bên ghi sổ nhập kho, một bên đắc ý nghĩ.
Trong hành lang khách mời tụ tập, ngoài trọng thần Đại Dục, vương gia công chúa ở bên ngoài, Ninh Giác ngồi ngay ở phía trên, thay thế Ninh Kham chủ trì nghi thức.
Những sứ thần Tam quốc thỉnh thoảng đến cùng Ninh Giác bắt chuyện, tâm sự chuyện thông thương, tóm lại một cảnh tượng vui vẻ hoà bình, tiếng người huyên náo!
Buổi tiệc cưới này tốn không ít tâm tư của Ninh Úc, nhưng hắn lo lắng thân thể Ninh Tương Y, cho nên những lễ rước nương tử ở đây, đều bị hắn cắt giảm đi nhiều, nếu có chuyện chỉ cần một mình hắn là đủ.
Cho nên một buổi lễ hoàn chỉnh này, cũng chỉ có Ninh Úc đang một mình ứng phó.
Nhưng không ai dám nói lời nào về tân nương, chỉ cần có vương gia ở đây, mọi người chỉ cần vui tươi hớn hở chúc phúc là được.
Cuối cùng, giờ lành đã đến–
“Đón tân nương mới đến “
Theo một tiếng tuyên hộ, Ninh Tương Y mặt ửng đỏ từ trong cỗ kiệu bước ra, trước đó nàng một mình ở bên trong lười biếng, có chút ngượng ngùng nhưng biết tất cả chuyện này đều được