“Hay! Nếu làm như vậy thì công trình sẽ được rút ngắn không ít!” Có người lập tức ca ngợi!
Lúc này thủy sư lại thắc mắc: “Nhanh thì có nhanh đó, nhưng bên trong sông vẫn có nước mà, vậy chẳng khác gì tiếp tục đào dưới nước” “Thật đần!” Tên mập Tân Thanh đột nhiên nói: “Nếu đã chia ra đào thì đương nhiên phải ngăn nước lại rồi!”
“Nhưng mà nước này… làm sao mà chặn lại được?”
Tất cả mọi người đều nhìn về phía Ninh Tương Y, nàng chỉ cười chỉ tay vào mô hình trước mặt nói.
“Nếu đã không thể chặn lại vậy sao ta không dời nó sang đường khác?”
“Đổi đường chảy của dòng nước?!” Có người ngạc nhiên khẽ hô lên. Trên thực tế, người ở thời đại này có bản năng kính sợ thiên nhiên. Bảo bọn họ đi ngăn nước trong sống khiến bọn họ rất bất an, bọn họ cảm thấy như mình đang khinh nhờn thần linh, khinh nhờn thiên nhiên này vậy. Muốn bọn họ đi thay đổi tuyến đường của dòng nước? Đây chắc chắn là chuyện không thể nào thực hiện được. Ngay cả nghĩ thôi bọn họ cũng không dám nữa là.
“Mọi người hãy nhìn xem phần kênh đào bên trong sống Ngọc Long này đi, nó kéo dài từ sông Hoài đến Trường Giang, vậy nước này tới từ đâu? Đó chính là từ Hoàng Long đi qua Biện Thủy, sau đó đổ vào sông Hoài, rồi từ sông Hoài tiến vào Ngọc Long. Nhưng nếu chúng ta chuyển hướng dòng chảy từ Biện Thủy vào Lạc Dương, vậy chẳng phải đoạn sông Hoài Dương sẽ cạn nước rồi sao.”
“Sườn núi bên trong Ngọc Long đi từ Bắc vào Nam theo độ cao giảm dân. Nước lại chảy xuống chỗ thấp, coi như chúng ta đã ngăn được một phía. Còn phía còn lại, ví dụ từ bến sông Giá Hoài chảy vào hồ Hồng Trạch, mà nước từ hồ Hồng Trạch cuối cùng cũng rót vào sông Ngọc Long. Nơi này chúng ta cũng phải nhúng tay vào”
“Chúng ta có thể dời nước từ hồ Hồng Trạch vào Tam Hà và Tô Cừ, sau đó từ hai chỗ này chảy vào Trường Giang, như vậy đoạn giữa và đoạn cuối sông Ngọc Long cũng cạn nước. Ý của ta chính là như thế
Ninh Tương Y hít sâu một hơi, mim cười nhìn sang đám thiếu niên và thợ sư bên cạnh. Ai nấy đều hai mắt tỏa sáng, từng người hăm he hận không thể xông pha ngay lập tức.
“Cách đều là do con người nghĩ ra. Trong lịch sử Đại Vũ trị thủy
đều lựa chọn khai thông mà không phải ngăn chặn. Nếu dùng nước đúng cách thì đó là chuyện tạo phúc cho trăm họ, không phải sao? Chúng ta có thể vừa đào vừa khai thông vào đất liền là bởi vì nước ở phía Tây có hạn, nhưng nếu có thể trái rộng đường thủy khắp đất liền thì dù cho muốn dùng để tưới tiêu hay chống thiên tai cũng đều là đại công! Tất cả mọi người ở đây có thể lưu danh sử sách!”
Những lời này làm lòng ai cũng phấn khởi. Ninh Tương Y cúi đầu, đưa tay làm động tác mời Thái tử: “Việc này không nên chậm trễ, tiếp theo nên đến lượt Thái tử ca ca ban bố điều lệnh rồi!”
Ninh Giác tập trung suy nghĩ, sau đó lại bàn bạc chi tiết với mọi người, cuối cùng mới truyền lệnh:
“Từ Nguyên! Ngươi mang theo nhóm người Lý sư, Liễu sư tới sông Hoài chặn nước đồng thời thay đổi tuyến đường, sau đó tu sửa đường chính của kênh đào tiến về phía Bắc. Cô giao Thái tử lệnh cho ngươi, đừng để cô thất vọng…”
“Tuân lệnh!” Từ Nguyên lập tức lấy ra vẻ kính cần, sang sảng đáp.
Gia tộc của Từ Nguyên và Ngọc Tử Thanh vẫn luôn trung lập, mà Tân Thanh lại thuộc Thái tử đảng, chỉ có thân phận của Lí Kha hơi kỳ.
Có điều đây cũng không phải việc gì to tát. Bởi vì thân là Thái tử hắn cũng có không ít thân tín thay mặt hắn giám sát những người này.
“Tử Thanh, người mang theo Trần sư và Khương Trắc Viên đi xử lí hồ Hồng Trạch từ đó đi về phía Nam vừa phân khúc vừa rửa sạch đường sông. Sau khi hoàn thành, người lại tuần tra một lần nữa từ Nam tới Bắc. Chúng ta sẽ gặp lại tại đó!”
“Còn đoạn đường chính sông Ngọc Long, nơi này bị tắc nghẽn nghiêm trọng nhất, Ninh Tương Y, muội đi cùng ta.”
Ninh Tương Y cười: “Tuân lệnh!” “Còn việc khai quật nhánh sông về phía đất liền.. Tân Thanh, Lý Kha, nhiệm vụ này giao cho hai người các ngươi!”
Hai người ríu rít thưa dạ.
Cứ như vậy, tuy rằng đoàn người bị tách ra nhưng trong lòng mỗi người chẳng có một chút thương cảm nào mà chỉ có quyết tâm muốn làm nên nghiệp lớn. Bọn họ vốn có xuất thân cao quý, dã tâm muốn kiến công lập nghiệp đã khắc sâu vào cốt tủy của mỗi người.
Tuy rằng bọn họ vẫn còn hơi sợ hãi nhưng nhiệm vụ được giao đã rõ ràng đơn giản như vậy rồi mà bọn họ lại không thể hoàn thành, vậy không bằng chạy về kinh thành tiếp tục cuộc sống ăn no chờ chết cho rồi.
Khi mọi chuyện được khua chiêng gõ mõ bắt đầu, cuộc sống của Ninh tương Y cũng trở nên phong phú hơn. Ban ngày nàng giúp đỡ công nông dân cùng nhau sửa kênh đào, không phải là kiểu vẫy