Ngôn Tuấn Hàn và Tại Chính Hiên hành lễ với Mẫu hậu của y sau đó cùng nhau trở về vương phủ, đối với sự biến mất của Ngôn Tuấn Hàn hoàng đế cũng không hỏi đến nhiều dù gì bây giờ người cũng muốn để Ngôn Tuấn Hàn tự do tự tại an nhàn mà sống sau khi y bước qua sinh tử sống chết một lần lúc rơi xuống hồ băng
Ngôn Tuấn Hàn vừa trở về phòng thì Tôn Tình liền bẩm báo cho y tin tức
“Bẩm chủ nhân sau khi yến tiệc kết thúc Tam hoàng tử lén lút mời người bên cạnh các vị sứ thần đến phủ của mình”
Ngôn Tuấn Hàn nghe vậy liền biết được Ngôn Đình Anh e rằng không đợi được nữa rồi, nhưng hắn càng gấp gáp thì càng sẽ rơi vào cái bẫy của y càng sớm
“Được rồi ngươi tiếp tục theo dõi động tĩnh phía Ngôn Đình Anh, căn dặn Kim Hoa An và Viên Trình Nam cẩn thận thực hiện mọi thứ theo lời ta căn dặn”
“Thuộc hạ tuân lệnh”
Sau khi Tôn Tình bước ra ngoài thì Dinh Lâm cũng đến bẩm báo việc mà Tại Chính Hiên căn dặn, chỉ có điều việc này không tiện nói cho nên Tại Chính Hiên cùng Dinh Lâm ra ngoài
Ngôn Tuấn Hàn thấy Tại Chính Hiên rời đi liền nhanh chóng lấy đan dược ra uống, thân thể của y bây giờ điều là gắng gượng vô cùng, y không muốn để Tại Chính Hiên biết cho nên đã âm thầm theo đơn thuốc của Huỳnh Liên mà sau người luyện đan dược để bản thân uống duy trì thân thể trước khi mọi chuyện thành công
Tại Chính Hiên ở bên ngoài, Dinh Lâm liền báo cáo những thứ điề tra được trong đó có tình trạng thân thể của Hoàng đế, bề ngoài nhìn vô cùng khoẻ mạnh nhưng thật ra đã là đèn cạn dầu, có thể trong vài tháng tới nữa thôi Hoàng đế có thể băng hà, những chuyện như vậy Dinh Lâm không dám nói bậy nhưng dựa theo tin tức âm thầm trà trộn trong thái y viện quả thật tình trạng long thể của hoàng đế đã không còn được bao lâu nữa
Tại Chính Hiên nghe vậy liền gật đầu sau đó giao cho Dinh Lâm đi theo Tôn Tình nghe ngóng tin tức, Dinh Lâm lập tức đi ngay, có thể cùng Tôn Tình làm nhiệm vụ chủ nhân giao thì còn gì hơn nữa
Tại Chính Hiên không lặp tức quay lại thư phòng cùng Ngôn Tuấn Hàn, hắn lúc này sâu chuỗi sự việc lại liền cảm thấy năm đó Ngôn Tuấn Hàn lên ngôi hoàng đế quả thật rất nhanh, nhanh đến độ ngay cả hắn cũng sững sờ, sau khi Ngôn Tuấn Hàn đăng cơ cũng không hề tha cho những người trước đây theo tiên đế, thanh lý môn hộ tất cả không chỉ riêng Phùng gia ra
Xem ra năm đó vẫn còn nhiều ẩn khuất mà hắn không biết được
Tại Chính Hiên sau khi bình tâm lại liền trở về bên cạnh Ngôn Tuấn Hàn
“Dinh Lâm bẩm báo chuyện gì với ngươi vậy”
Ngôn Tuấn Hàn hỏi
“Hắn bẩm báo việc trong cung, Dinh Lâm nói có thể Hoàng thượng e rằng không còn bao nhiêu thời gian nữa”
Ngôn Tuấn Hàn nghe vậy cũng không bất ngờ, kiếp trước đã trải qua một lần y không còn cảm xúc gì về việc này hơn nữa kiếp này y biết ra được rất nhiều chuyện đối với vị phụ hoàng này cũng không còn được nhiều tình cảm nữa, chuyện sống chết rốt cuộc cũng không thay đổi được
“Vậy phải nhanh chóng vạch trần Ngôn Đình Anh, nếu không đến khi phụ hoàng băng hà sẽ xảy ra binh biến lúc đó bá tánh càng khổ hơn”
Ngôn Tuấn Hàn nói
“Ngươi yên tâm với tình hình hiện tại Ngôn Đình Anh gấp rút đến độ còn muốn nhanh chóng lôi kéo bè phái về phía mình, chỉ như thế thôi cũng có thể quy cho hắn tội lôi kéo quan lại mưu đồ tạo phản”
Tại Chính Hiên nói, quả thật nếu không phải hoàng đế đang thiên vị Quý phi thì những tội trạng của Ngôn Đình Anh sớm