Tống Kỳ Nam tức chết đi được, trên đời này người cứng đầu nhất chỉ có mình Ngôn Tuấn Hàn mà thôi, hắn thở dài sao đó gật đầu đồng ý
“Chỉ hai tháng, ta mong hai tháng sau ngươi ngoan ngoãn theo ta chữa trị có được không”
Ngôn Tuấn Hàn, hai tháng đã là quá đủ rồi, y chỉ cần hai tháng mà thôi
Sứ thần các nước đến chủ yếu là cầu thân, vị trí thái tử phi bên cạnh thái tử vẫn còn trống cho nên bọn họ đều nhắm vào vị trí đó, Ngôn Tuấn Vỹ đau đầu vì mỗi ngày đều có người sẽ mang những bức hoạ của những nữ nhậ đến cho hắn xem qua, đương nhiên Ngôn Tuấn Vỹ không thể nào cãi lệnh, hơn nữa thân là người thừa kế hoàng bị hắn ít nhất vẫn phải có phi tử và hài tử nhưng hắn lại không muốn để người kia không danh không phận ở bên hắn, hắn là đã nợ người kia không ít
Lúc này Ngôn Tuấn Hàn nhing đóng tranh hoạ mà cảm thấy may mắn, cũng may y đã sớm không còn làm thái tử, mặc dù vị trí vương phi vẫn trống nhưng không ai dám ngồi vào đó, cũng là một phần công lao của Tại Chính Hiên, ở bên ngoài kia đều đã đồn rằng Lục vương gia là đoạn tụ, chả cô nương nào muốn gả cho một người như vậy, còn chưa tính đến chỉ cần có cô nương tiếp cận y thì lập tức bị Tại Chính Hiên âm thầm mà xử trí, ngay cả đám sứ thần đến muốn dâng hoạ gì đó cũng bị hắn đuổi đi sạch
“Hàn nhi, ngươi đến đây cứu ta, ta sắp đau đầu mất”
“Huynh có việc gì sao”
Ngôn Tuấn Vỹ chỉ vào đóng tranh hoạ kia, tranh hoạ đều là những nữ nhân có dung mạo xinh đẹp, nhưng nhìn là biết bọn họ đều là được cưng chiều đã quen sẽ chẳng hiểu chuyện chút nào, rước những người như vậy về bên mình chỉ mệt mỏi hơn mà thôi
“Huynh đã ưng ý được người nào chưa”
Ngôn Tuấn Vỹ lắc đầu, nếu đã ưng ý thì hắn không xần gọi Ngôn Tuấn Hàn đến đây chọn giúp
Ngôn Tuấn Hàn nhìn sang Tại Chính Hiên đầy bất lực, rốt cuộc cũng từ trong số tranh hoạ li chọn ra vài người, vì để củng cố thế lực Ngôn Tuấn Vỹ liền gật đầu đồng ý, thế là bên cạnh hắn có thêm một thái tử phi chính thất và hai vị tiểu thiếp, ngày thanh thân đã được hoàng thượng chỉ định, vị trí thái tử phi không ai khác là vị công chúa của Lan quốc
Ngôn Tuấn Hàn cùng Tại Chính Hiên sau khi giúp Ngôn Tuấn Vỹ chọn người xong liền cùng nhau đi dạo trong cung, đã lâu rồi hai người chưa trở lại đông cung, nơi này vẫn như vậy chưa từng thay đổi nhiều, chỉ có điều là nơi này không còn là nơi Ngôn Tuấn Hàn ở nữa
“Tại sao ngươi lại chọn vị công chúa của Lan quốc kia”
Tại Chính Hiên tò mò hỏi, Ngôn Tuấn Hàn im lặng hồi lâu mới đáp lời hắn
“Vị công chưa kia là không phải trưởng công chúa, cũng chẳng phải vị công chúa được yêu thương nhất, chọn một người như vậy sau này tốt hơn cho huynh ấy, ít ra nàng ta sẽ biết thông minh một chút biết trong ngoài một chút, nếu là một vị công chúa có tất cả tình yêu thương thì sẽ đâm ra kiêu ngạo, kẻ như vậy ở bên cạnh huynh ấy làm hoàng hậu e rằng hậu cung sẽ không yên được, vẫn là một người từ nhỏ đã không được yêu thương, người như vậy sẽ hiểu chuyện không ít”
Tại Chính Hiên gật đầu, quả thật người như vậy cho dù sau này có thủ đoạn hay gì đó ít ra vẫn tốt hơn những kẻ sớm được nuông chiều từ bé, những kẻ đó chỉ gây rắc rối không thích hợp vị trí trung cung sau này
“Cũng may ngươi không lặp vương phi”
Tại Chính