“Cảm tạ ngươi rất nhiều Tuấn Hàn vì lần này đưa ta theo”
“Có gì mà cảm tạ, chúng ta cùng là bằng hữu với nhau hơn nữa ngươi với giang hồ quen biết rộng rãi xem như mang ngươi theo có lợi mà thôi”
Chu Đình liền xụ mặt, vốn cho rằng bằng hữu tốt quan tâ m đến mình thì ra là vì mình có lợi ích, Chu Đình suy nghĩ bản thân bây giờ xuống khỏi xe ngựa này trở về kinh thành liệu còn kịp không
Ngôn Tuấn Hàn nhìn bộ dạng Chu Đình liền cười
Tại Chính Hiên ở bên ngoài nghe hai người trò chuyện liền có chút khó chịu, bản thân hắn không được vào bên cạnh y lại để một tên nam nhân ở cùng bên trong như vậy, ngay cả Tôn Tình cũng ngồi bên ngoài xe ngựa, hai nam nhân bên trong làm cái gì cơ chứ
“Tại thị vệ ngài nên đánh xe tốt một tí, từ nãy đến giờ mắt cứ một xíu liền nhìn vào bên trong xe ngựa đấy”
Tôn Tình nhắc nhở
“Ta đã biết”
“Yên tâm đi Chu công tử và điện hạ không có như ngươi và điện hạ”
Tôn Tình không biết làm sao lại nói thêm một câu, nói xong bản thân nàng mới thấy hơi thừa lời nếu để điện hạ nghe được thế nào cũng phạt nàng cho xem
Tại Chính Hiên nhìn Tôn Tình, như hắn và Hàn nhi sao, tốt nhất là không như hắn và y nếu không hắn nhất định gi3t chết tên đó
Lúc này trời tháng sáu vô cùng ôi bức, từ đây đến phía nam còn rất xa, đoàn người của thái tử đành phải kiếm một tửu lâu để dừng chân, Tại Chính Hiên sớm đã sắp xếp tửu lâu an toàn để dừng chân
Ngôn Tuấn Hàn bước xuống, cái nắng liền khiến cho y có chút không chịu được, xem ra lần này đến phía nam có chút mệt mỏi rồi đây
Huỳnh Liên xem ra là thông thả nhất trong tất cả mọi người vì hắn trước khi vào cung làm thái y có một gian cùng phụ thân mình lang bạt khắp nơi chữa bệnh cho bá tánh nên chút nắng này không là gì
Tại Chính Hiên liền lấy dù che lên cho Ngôn Tuấn Hàn, Chu Đình nhìn cả hai người liền cười thầm, gì đây gì đây, nhưng mà Chu Đình vẫn cảm thấy khoing thích Tại Chính Hiên cho mấy, sau lần trước ấn tượng của hắn về Tại Chính Hiên chỉ có một từ tệ, hơn chữ tệ
Vừa thấy có người tiểu nhị liền đi đến chào hỏi các vị khách quý, nhìn y phục bọn họ bận liền biết là khách quý rồi xem ra lần này khách điếm của bọn họ sẽ được không ít bach đây
“Hai ngày tiếp theo chúng ta bao trọn khách điếm của các người”
Tôn Tình lên tiếng sau đó đặt lên bàn một sắp ngân phiếu, chủ quán nhìn thấy liền sáng rỡ mắt nhanh chóng sai người đi sắp xếp phòng cho các vị khách quý, bản thân thì cầm lấy ngân phiếu mà đếm, xem ra lần này phát tài rồi
Chu Đình liền tròn mắt, làm thân cận bên thái tử điện hạ nhiều tiền vậy sao, hắn cũng muốn a
“Tôn Tình ngươi khi nào có nhiều ngân phiếu vậy”
“Chu công tử người hiểu lầm rổi, ngân phiếu của điện….
công tử nhà bọn ta, ta chỉ là nô tài không có nhiều ngân phiếu vậy đâu”
Chu Đình liền biểu môi ai không biết quốc khố hoàng cung nhiều như thế nào cơ chứ, hơn nữa Ngôn Tuấn Hàn còn là hoàng tử đươhc hoàng thượng yêu thương nhất, tám tuổi liền lậo thành thái tử, nghĩ mà xem chắc chắn Ngôn Tuấn Hàn có rất nhiều ngân phiếu rồi, nếu lúc nào đó xin y vài tờ cũng được, Chu Đình nghĩ nghĩ
Mặc dù tiền của nhà ngoại hắn cũng không thiếu nhưng mà thái tử cho thì hắn càng thích a, Ngôn Tuấn Hàn nhìn bộ dạng Chu Đình liền hiểu
“Đừng có mơ, nhà ngươi cũng đâu thiếu ngân phiếu đâu chứ trừ khi nào phụ thân ngươi từ mặt ngươi nhà ngoại ngươi cũng không thèm để tâ m đến ngươi đến lúc đó thì may ra còn có thể ta sẽ cho ngươi vài tờ”
Chu Đình liền xụ mặt
Phòng liền được chủ quán cho người sắp xếp ổn thoã, Tôn Tình và Phan Mạch cùng ở chung, Viên Trình Nam