Quán coffee and Bakerry Tue Tu chi nhánh bốn tại Đà Nẵng đã khai trương được mấy hôm rồi. Việc buôn bán diễn ra khá thuận lợi. Minh Tuệ là người con của miền Nam nên khẩu vị có thể khá khác so với người miền Trung.
Chính vì thế cô không ngừng dành thời gian đi thử và thay đổi mùi vị của thức uống và các loại bánh trong quán. Cũng nhờ thế, tiệm coffee và bánh của cô chỉ mới hoạt động được vài hôm nhưng đã khá được lòng của khách hàng ngoài đây.
Lúc nào quán cũng trong tình trạng quá tải và full các bàn phải ngừng nhận khách để có thể phục vụ tốt hơn cho số khách tại quán.
Minh Tuệ còn ra nhiều chương trình khuyến mãi hấp dẫn khi đặt bàn trước, hoặc đặt để làm tiệc, sinh nhật, họp hội,...
Tối hôm đó Huỳnh Minh Tuệ đang ngồi thẩn thơ trong phòng vì cảm giác lười biếng bao quanh thì nhận được thông báo đậu phỏng vấn. Ngày mai cũng chính là ngày đi làm ở công ty của Lâm Ân Tú đầu tiên. Trái với thái độ tự tin khi tham gia phỏng vấn, Minh Tuệ của hiện tại khá lo lắng.
Cô nằm trên giường, hai tay đang ôm búp bê Lâm Ân Tú lăn qua lộn lại mấy vòng, trằn trọc mãi mà không ngủ được.
Đầu óc toàn những suy nghĩ linh tinh, trái tim thì đập nhanh và mạnh liên hồi. Minh Tuệ cứ trằn trọc như thế cho đến khi chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay, miệng vẫn còn lẩm nhẩm:
“Ân Tú, em nhớ chị.”
“Em yêu chị lắm.”
“Em sẽ gặp lại chị sớm thôi.”
“Ân Tú.”
“Ân Tú.”
“Lâm Ân Tú.”
“...”
Đêm khuya lạnh dần, Minh Tuệ im bặt hẳn, chìm vào giấc ngủ sâu. Đêm đó cô mơ một giấc mơ, trong đó cô và Ân Tú đã gặp lại nhau, rồi cả hai lại tiếp tục sống chung với nhau rất hạnh phúc. Khi cả hai cùng đi mua sắm, cả hai trở về lại nhà vào một buổi tối nọ, rồi Ân Tú lại bị giết bởi một tên ăn cướp vì muốn bảo vệ cô.
Máu của chị bắn tung tóe khắp mọi nơi, bắn lên cả mặt của Huỳnh Minh Tuệ, cô sợ hãi bật khóc và hét toáng lên, cầu xin chị đừng bỏ rơi cô một lần nào nữa trong vô vọng.
Minh Tuệ ngồi bật dậy trên giường, đồng hồ báo thức kêu vang lên, dội vào bốn bức tường kéo cô về với thực tại.
Mồ hôi tuôn rơi ướt áo, cả khuôn mặt cô vặn vẹo ướt đẫm nước mắt, tim vẫn còn đập thình thịch, thật đến độ Minh Tuệ cảm thấy thật sự rất hoang mang.
Huỳnh Minh Tuệ vào phòng vệ sinh, làm vệ sinh cá nhân cẩn thận rồi thay đồ để chuẩn bị đến công ty.
Minh Tuệ bước xuống quán, tự pha cho mình một ly coffee sữa để tỉnh táo, cô mở cửa sớm và ngồi đợi nhân viên đến chuẩn bị nguyên liệu để mở cửa bán.
Minh Tuệ lấy sổ sách vào xem lại doanh thu mấy ngày qua của quán, điều chỉnh lại một chút menu. Dự định sẽ thêm vào và bỏ ra vài thứ không phù hợp. Khi Minh Tuệ làm xong công việc, ngẩn đầu lên cũng đã bảy giờ hai mươi lăm phút.
Nhân viên dần có mặt đầy đủ, Minh Tuệ vẫn ngồi trên bàn làm việc, cô thong thả uống hết ly coffee sữa đã tan hết đá, ngồi nhìn mọi người bắt đầu công việc.
Bảy giờ bốn mươi lăm phút, Minh Tuệ dắt xe máy