Huỳnh Minh Tuệ chấp nhận sống chung với Lâm Ân Tú dưới danh nghĩa bạn bè. Một mối quan hệ kín tiếng đến mức cô dường như vô hình với mọi người xung quanh của Lâm Ân Tú và ai ai cũng có thể tỏ tình với chị trước mặt của cô mà không cần phải nghi kị điều gì.
Minh Tuệ tin rằng, Ân Tú một ngày nào đó sẽ vì cô mà come out với gia đình, cho cô một danh phận rõ ràng. Chứng minh rằng: Chị muốn nghiêm túc lâu dài với cô chứ không phải đối với Minh Tuệ chỉ là mối quan hệ tạm bợ, tới đâu tính tới đó.
Huỳnh Minh Tuệ thật sự tin rằng Lâm Ân Tú sẽ nghĩ thế.
Thật ra, Ân Tú có nghĩ như thế không, không một ai biết. Minh Tuệ cũng sợ câu trả lời của chị sẽ làm cô đau lòng nên cũng không bao giờ dám hỏi thẳng.
Từ sau vụ ấy, Minh Tuệ không bao giờ hỏi chị lần nào nữa. Có lẽ tình cảm của chị dành cho cô không đủ lớn để vượt qua các rào cản về định kiến xã hội và gia đình chị. Điều đó, làm Minh Tuệ đau lòng hơn hết thảy mọi thứ.
Nhưng...
Tất cả chẳng phải do Minh Tuệ tự chuốc lấy hay sao? Cô ra đây là tự nguyện, Ân Tú không phải là người mở lời gọi Minh Tuệ ra. Sau tất cả mọi chuyện, là do Minh Tuệ tự quyết định, nên có thế nào, cũng không thể trách Ân Tú được.
Chỉ là, Minh Tuệ cảm thấy tổn thương và tủi thân rất nhiều.
...
Mấy ngày sao đó, vẫn chưa có nhân sự công ty nào gọi điện cho Minh Tuệ đi phỏng vấn. Cô vẫn ở nhà, miệt mài tìm việc làm và nộp CV mọi công ty mà cô thấy phù hợp với mình.
Ân Tú vẫn mãi mê chơi game mỗi tối như cũ, Minh Tuệ nói mãi chị không nghe nên cũng không thèm nói nữa mà tải game ấy về máy. Quyết tâm chơi cho bằng với chị!!!
Minh Tuệ vốn là một người không thích chơi game, điện thoại cô nhạt nhẽo đến độ chẳng có cái game nào kể cả game offline. Đi vào mấy khu vui chơi cô cũng không bao giờ chơi trò chơi trong đó. Vậy mà vì tức giận Ân Tú, cô đã quyết tâm tải về và tập chơi dù thật sự không thích.
Game Pubg là một game hành động, đồ họa rất đẹp, nhưng đối với một đứa dễ say xe như Minh Tuệ, chơi game này chỉ thấy chóng mặt và buồn nôn dữ dội mà thôi. Nhưng vì đã quyết tâm phải bằng Ân Tú, Minh Tuệ cứ thấy chị chơi là lại lôi máy ra chơi, cô cũng bật micro và nói chuyện với mấy anh trai trên game mặc kệ trong lòng không thích.
Minh Tuệ muốn cho Ân Tú thấy, chị làm được thì cô cũng làm được, xem thử ai sợ ai chứ.
Ân Tú đã mấy hôm rồi chỉ chơi game trong im lặng, mặc kệ Minh Tuệ cứ um sùm hò hét khi chơi game. Minh Tuệ không giận chị, không chiến tranh lạnh, chỉ là cô không vui, không hài lòng nhưng vẫn cố gắng bình thường nhất có thể.
Vẫn chưa ai gọi cô đi làm, Minh Tuệ ngày ngày ngày đối diện với bốn bức tường, tối đến lại