Chuyện này...!dần dần thoát khỏi bàn tay mình rồi, không thể đoán được hướng phát triển nữa, Hạ Lâm nhức đầu nghĩ.
Kiếp trước, sau khi Tống Diên quen Dư Lạc Đồng một tháng, mới dần ý thức được mình cong rồi, trải qua một trận bất hoà xích mích, hắn đã tráng sĩ đoạn uyển*, chạy tới tỏ tình với Dư Lạc Đồng.
* Tráng sĩ đoạn uyển: tráng sĩ cắt cổ tay, chỉ hành động dứt khoát, không do dự.
Hạ Lâm vẫn nhớ rõ, hôm đó là sinh nhật của Tống Diên, cậu đã chọn lựa quà sinh nhật cho Tống Diên rất kĩ càng, nhưng Tống Diên lại không muốn gì cả, chỉ năn nỉ Hạ Lâm hẹn Dư Lạc Đồng ra ngoài, hắn muốn biểu đạt tình yêu của mình với Dư Lạc Đồng trong một đêm khuya thanh vắng.
Mặc dù tỏ tình rất vội vàng, nhưng kết cục lại rất hoàn hảo.
Dư Lạc Đồng vốn là gay, trước đó Tống Diên đã vì cậu ta mà bị trường học xử phạt, cậu cũng đã tình trong như đã mặt ngoài còn e với Tống Diên, Tống Diên bày tỏ chỉ là chọc thủng lớp giấy cửa sổ giữa hai người thôi.
Nhưng ở kiếp này, Tống Diên còn chưa phát hiện ra mình là cong, đã bất ngờ phát hiện ra hai người bạn của mình là gay hàng thật giá thật, chuyện này đối với hắn mà nói thì là đả kích nhân đôi.
Ngay sau đó hắn kiếp sợ ném túi đồ ăn nhanh ra ngoài, ánh mắt vẫn nhìn về phía Hạ Lâm và Dư Lạc Đồng, dường như còn đang cố gắng tiêu hoá những lời vừa nghe được kia.
Dư Lạc Đồng vừa nhìn thấy Tống Diên, lúc này sắc mặt biến đổi.
Cậu không biết Tống Diên có biết chuyện Hạ Lâm là cong hay không, nhưng giờ xem ra, hình như mình đã làm hỏng cái gì đó.
"Hạ Lâm..." Giọng cậu run rẩy muốn giải thích, nhưng Hạ Lâm chỉ bình tĩnh khoát tay với Dư Lạc Đồng: "Cậu về trước đi, hôm nay vẫn phải đi học đúng không?"
Dư Lạc Đồng cảm thấy Hạ Lâm không tức giận, trong lòng bình tĩnh hơn, thấp giọng nói: "Vậy cậu nghỉ ngơi thật tốt nhé.
Tôi...!Lần sau tôi đến thăm cậu."
Dứt lời cậu đi tới cửa, nhìn Tống Diên một cái, miệng mở ra, cuối cùng lại không nói gì cả, nhanh chóng rời đi.
Chu Sóc trước đó cũng không để ý tới đoạn đối thoại của hai người trong phòng, thấy Tống Diên đang yên đang lành ném đồ ăn nhanh ra ngoài, còn khó hiểu giúp hắn nhặt lại.
Lúc này Tống Diên mới chậm rãi định thần lại, nhìn bóng lưng Dư Lạc Đồng càng lúc càng xa, lại nhìn Hạ lâm, nhỏ giọng mắng một câu "ĐM", sau đó đi tới, ngồi bên mép giường của Hạ Lâm.
Hai người nhìn nhau, im lặng một lúc, Tống Diên mới nhớ ra mình tới đây làm gì, cầm túi đồ ăn nhanh đưa đến trước mặt Hạ Lâm: "Ừm, cháo của cậu."
"Cảm ơn." Hạ Lâm nhận lấy, nhưng chưa mở ra.
Cậu cảm thấy Tống Diên vẫn chưa nói xong.
Đúng như dự đoán, Tống Diên do dự một lúc, lại nói: "Cái cậu ta vừa nói...!là thật hả?"
"Cậu nói cái nào?"
"Còn cái