Hôm nay Cao Trọng cố tình ăn mặc như vậy, để xem phản ứng của Mộng Uyên thế nhưng cô lại chẳng mảy may quan tâm đến, còn thản nhiên như không vậy.
Buổi trưa Mộng Uyên như thường lệ đến văn phòng của Cao Trọng cùng ăn cơm.
Lúc ăn cơm Mộng Uyên cũng không có nói gì, anh càng tức nên lên tiếng hỏi.
"Hôm nay em thấy tôi mặc áo này không đẹp sao?"
"Rất đẹp mà, nhìn rất cá tính, đẹp trai mà"
Cao Trọng nghe cô nói vậy trong lòng có chút vui hơn.
"Vậy tại sao em không cùng với bọn họ..."
Mộng Uyên biết anh muốn nói gì liền thản nhiên như không mà trả lời.
"Bọn họ là lầm nhìn thấy ngài ăn mặc như vậy, còn tôi đã thấy qua rồi nên đương nhiên không xem cũng biết là đẹp rồi.
Với lại tôi nhìn ngài mặc lần đầu cũng có phản ứng giống bọn họ mà."
"Em nói cũng đúng.
Vậy sau này tôi sẽ để em là người ngấm trước có được không?"
Mộng Uyên không có trả lời mà mỉm cười dịu dàng, hàm ý là tôi đồng ý.
"À đúng rồi, lát nữa tôi có một cuộc họp.
Nên em cứ ở đây nghĩ ngơi đi"
"Dạ cảm ơn chủ tịch!"
"Không cần suốt ngày cảm ơn tôi đâu, em cứ tự nhiên đi, không phải em nói xem tôi là bạn sao?!"
"Dạ được."
Ăn xong Mộng Uyên đi vào nghĩ của anh để nghĩ ngơi một lát.
Cao Trọng trước khi đi hợp đã dặn dò Thiên Minh khi nào gần đến giờ gọi cô dậy và không được làm phiền cô nghĩ ngơi.
Trong cuộc hợp báo cáo tài chính, báo cáo thị trường đều bị Cao Trọng mắng đến tác nước, còn báo cáo của phòng IT anh lại không nói gì mà cho qua, vì đây là anh giúp cô làm nên không cần xem lại nữa.
Trưởng phòng của các phòng đều đổ mồ hôi hột nhưng trưởng phòng của cô lại được cho qua một cách dể dàng.
Nên khi về ông ta khen cô có tiến bộ.
Mộng Uyên chỉ mỉm cười và gật đầu với ông.
Sau đó cầm di động lên gửi một tin nhắn cho Cao Trọng.
[ Cảm ơn báo cáo của ngài.
Trưởng phòng của tôi rất hài lòng.
].
Cao Trọng cầm điện thoại mà cười nhẹ nhàng, trả lời tin nhắn của cô.
[ Vậy thì tốt].
Thư ký Hà đi hơp về liền kể cho Thiên Minh nghe.
"Trợ lý Thiên, có việc này tôi rất thắc mắt, muốn hỏi anh một lát."
"Có gì cậu cứ nói thử xem"
"Lúc nãy phòng IT trình bày báo cáo, nhìn phong cách đó tôi có cảm giác rất giống phong cách của ngài chủ tịch.
Anh nói xem có lạ không?"
"Không lạ đâu, là chủ tịch giúp cô Mộng Uyên làm đó"
"Vậy là linh cảm của tôi là đúng rồi ".
Thiên Minh liền thầm nói trong lòng.
[