Bàn tay thon dài đẹp đẽ cầm lấy khăn lông mềm mại, người đàn ông chăm chú lau mặt, tay cho cô gái nhỏ.
Hắn dịu dàng thả tóc cô xuống, sau đó liền cầm chiếc lược hình con thỏ đáng yêu rồi cẩn thận chải lại đầu cho cô.
Lạc Tử Khanh có thiên phú về mọi mặt, lần đầu tiên Tôn Giai Oánh bị hắn làm nũng muốn tự tay tết tóc cho cô, Tôn Giai Oánh liền hoảng sợ vô cùng.
Cô vẫn nhớ ông bố nhà cô, ông ấy luôn muốn làm mọi việc cho mẹ cô, thế nhưng riêng việc động vào tóc này thì mẹ cô kiên quyết không cho.
Sau đó cô mới biết rằng, hồi trước để cho ông thử một lần, cuối cùng mẹ cô bị rụng cả búi tóc.
Thoải mái hưởng thụ sự hầu hạ tỉ mỉ của soái ca, chỉ một lúc sau cả người Tôn Giai Oánh liền đỡ mệt mỏi hẳn.
Thủ pháp massage chuyên nghiệp lại thêm cả sự nghiêm túc chuyên chú, Tôn Giai Oánh cảm thấy bản thân đang ở trên mây, bồng bềnh và vui sướng vô cùng.
- Về nhá em, hôm nay chúng ta ăn cơm ở nhà cũ.
Ba mẹ đang đợi!
Tôn Giai Oánh gật đầu đồng ý.
Cô biết hắn rất tham luyến hương vị của gia đình, những món ăn đơn giản mà gần gũi luôn là những thứ hắn thích nhất.
Nhất là khi biết được bản thân không phải con ruột của ba mẹ Tôn, Lạc Tử Khanh liền sợ hãi việc mình bị tách biệt khỏi gia đình, bọn họ sẽ không quản giáo hắn đánh nhau ở đâu, đã ăn cơm chưa...
Sự dịu dàng nhất của hắn chính là Tôn gia!
- Em nằm nghỉ một chút đi, đến nhà anh sẽ gọi em dậy.
Ở trên xe, Lạc Tử Khanh liền để cô nằm ở ghế sau.
Đây là siêu xe, trên đây có cả giường nằm, vậy nên hắn muốn cho cô nghỉ ngơi.
Hôm nay bởi vì dậy quá sớm để làm ầm ĩ, hơn nữa lại còn vận động mạnh nữa, bây giờ nhất định bảo bối đang rất mệt mỏi.
Không chợp mắt một lát thì ba mẹ nhìn thấy em ấy như vậy sẽ rất lo lắng!
- Vậy được rồi, anh đừng để ý đến em nữa, chuyên tâm lái xe đi.
Nỗi ám ảnh va chạm vẫn chưa nguôi đi, thật sự là nếu không phải cô không muốn hắn mệt, thì cô thà lựa chọn được ôm đi chứ không phải là ngồi trên xe nữa.
Lạc Tử Khanh hiểu ý mà vuốt vuốt tóc cô, đôi mắt sâu thẳm tràn ngập sự áy náy và đau đớn.
Tôn Giai Oánh vỗ vỗ tay hắn trấn an.
Sau đó liền nằm xuống, đắp một chiếc chăn mỏng lên chân rồi nghỉ ngơi.
Chiếc xe êm đềm đi trên đường.
Bởi vì xe cách âm, vậy nên Tôn Giai Oánh ngủ ngon ngọt không bị chút quấy nhiễu nào.
Ba mẹ Tôn nghỉ hưu ở nhà, giao hết mọi việc trong tập đoàn cho Lạc Tử Khanh, vậy nên hai người liền có thú vui về già là câu cá chơi cầu, tự mình xuống bếp nấu cơm cho đối phương ăn.
Rõ ràng là bàn tay không dính xuân thủy, từ khi sinh ra đã được sống trong sự bao bọc sủng ái, thế nhưng chỉ cần chuyên tâm học tập ba Tôn liền tự tin mà chăm sóc người vợ của mình bằng những món ăn đơn giản đầy ắp tình yêu thương.
Chiếc siêu xe quen thuộc đi vào trong sân.
- Thiếu gia, tiểu thư
Asdor quản gia cung kính cúi đầu.
Ông là vị quản gia ưu tú nhất trong trường học quản gia, sau khi tốt nghiệp liền đến Tôn gia phục vụ cho ba mẹ Tôn.
Ngần ấy năm trôi qua, thế