"Dù sao cũng đến giờ trưa rồi! Sẵn đây anh Wookbin và anh Jihu ở lại ăn trưa với bọn em luôn nha"
Taerae lên tiếng phá tan bầu không khí căng thẳng
Hyuk xoa đầu Taerae và khen ngợi cậu nhóc - "Ý hay đấy Taerae~ chắc là anh Wookbin và cậu Jihu đây sẽ không từ chối đâu"
Lew hơi cau mày, rõ ràng Hyuk không để Hanbin và Lew có cơ hội từ chối
"V-Vậy làm phiền hai người rồi"
"Không có phiền hà gì đâu, tôi cũng muốn nói chuyện với mọi người mà. Càng hiểu về nhau thì chúng ta sẽ càng thân thiết hơn~"
Vậy là cả bọn quyết định dùng bữa tại quán bar luôn, bình thường họ sẽ đặt đồ ăn giao đến hoặc Taerae vào bếp làm vài món đơn giản nhưng lần này cậu nhóc quyết định đến một nhà hàng gần đây để mua đồ ăn mang về. Taerae còn không quên kéo Eunchan đi với mình, cậu nhóc rất kiên quyết nên dù muốn hay không, Eunchan bất đắc dĩ phải đi cùng
Hanhin tròn mắt nhìn Taerae nhào đến ôm chặt lấy cánh tay của Eunchan rồi kéo đi một cách đầy phấn khích
"Chin là một người tốt, thằng nhóc Taerae quý cậu ấy lắm nên mới đu bám như thế"- Hyuk dường như đoán được Hanbin đang nghĩ gì
"À ừ, Chin thật sự rất tốt. Trong khoảng thời gian làm việc ở đây, hy vọng cậu có thể chiếu cố em ấy"
"Dĩ nhiên rồi, tôi sẽ không để Chin chịu ấm ức hay gì đâu, anh Wookbin cứ yên tâm"
Hyuk rót trà vào ly của Hanbin và Lew rồi rót rượu vào ly của mình
Khi Taerae và Eunchan không có ở đây, bầu không khí đột ngột trở nên yên tĩnh vì không ai lên tiếng nữa, Hanbin nhìn Hyuk thưởng thức ly rượu của mình, quay sang thì lại thấy Lew đang bình thản nhấm nháp trà
Có lẽ nhận thức được bản thân đang làm chuyện lừa dối người khác nên lòng Hanbin cứ thấp thỏm không yên. Quay sang nhìn đứa em của mình có thể nhanh chóng thích nghi với hoàn cảnh hiện tại, Hanbin không thể không trầm trồ, xen lẫn một chút ghen tỵ, giá như cậu cũng làm được vậy thì tốt biết mấy
Sau một khoảng thời gian yên lặng, Hyuk mở lời trước - "Sẵn đây tôi có một thắc mắc muốn hỏi cậu Jihu. Chỉ là tôi tò mò thôi, không có ý khác, hy vọng cậu không để bụng"
"Anh cứ hỏi đi"
"Khi nãy cậu tự giới thiệu cậu là bạn thân của anh Wookbin và Chin đúng chứ?"
"Đúng vậy"
"Thế còn anh Woongkul thì sao, hai người không phải là bạn à?"
Lew có hơi giật mình vì đối phương đột ngột đề cập đến Hyeongseop nhưng cậu cũng nhanh chóng lấy lại sự bình tĩnh
"Tôi với anh Woongkul là bạn, chả là tôi quen anh Hanbin với Chin lâu hơn"
"Ồ, ra là vậy. Tại tôi không nghe cậu nhắc gì về anh Woongkul nên tôi cứ tưởng hai người không quen biết gì nhau"
Hyuk gật gù, anh dùng ngón tay miết thành ly của mình, bân quơ nói - "Lần trước khi đến đây, anh Woongkul đã kể tôi nghe một chuyện rất thú vị, hai người có muốn biết anh ấy đã kể chuyện gì không?"
Thông qua lời nói thì Hyuk như có vẻ đang nói với cả Hanbin và Lew nhưng chủ ý của Hyuk chỉ đặt lên mỗi Lew
Lew cũng tinh ý nhận ra được điều này, chế độ cảnh giác bên trong cậu lập tức được kích hoạt theo bản năng
"Tôi nghĩ nếu đã là chuyện riêng thì không nên kể"
"Cũng không phải chuyện riêng tư đến mức không được kể đâu~ Chả là anh Woongkul đã nhắc đến một người rất quan trọng, thậm chí người đó có thể được xem như là cả cuộc đời của anh ấy"
Hanbin giật mình, cậu lén lút nhìn sang Lew thì phát hiện ánh mắt vốn luôn giữ được sự bình tỉnh như mặt hồ không chút gợn sóng giờ đây đã xuất hiện vài tia dao động
"V-Vậy Woongkul có nói người đó là ai không?"- Hanbin dò hỏi
"Anh Wookbin cũng tò mò đúng không? Tôi cũng thế, tôi có hỏi danh tính của người đó là ai nhưng thật tiếc~ anh Woongkul giấu kỹ quá, thành ra tôi vẫn chưa biết người đó là ai"
Hyuk thở dài tỏ ra tiếc nuối
Lew nhấp một ngụm trà - "Tại sao anh lại kể chuyện này cho bọn tôi?"
"Vì hai người là bạn thân của anh Woongkul nên tôi đoán hai người sẽ biết người đó là ai"
"N-Nhưng cậu muốn biết để làm gì?"
Hyuk liền nở nụ cười, anh chống cằm và nghiên đầu tỏ ra ngây thơ - "Dĩ nhiên là để cạnh tranh với người đó~"
"C-Cạnh tranh? Ý...Ý cậu là..."
"Tôi thích anh Woongkul"
Một câu trả lời chắc nịch của Hyuk khiến Hanbin cảm thấy một phen chấn động, cậu mở to mắt, miệng thì há hốc đến nỗi không khép lại được
Lew cau mày, cậu dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn đối phương
"Anh vừa nói anh thích Woongkul?"
"Đúng rồi đó~"
"Tại sao vậy?"
Hyuk tỏ ra suy tư một hồi thì nhún vai, anh cười khì - "Không biết nữa~ mặc dù tôi chỉ mới gặp anh Woongkul lần đầu nhưng sau lần đó, tôi vẫn luôn nghĩ về anh ấy. Cái này có được xem là nhất kiến chung tình, vừa gặp đã yêu không?"
Hanbin vẫn chưa hết kinh ngạc, mặc dù cậu phải thừa nhận rằng Hyeongseop có vẻ ngoài trông khá điển trai, hơn nữa còn có tài ăn nói nhưng Hanbin không thể ngờ là ông chủ quán Bar lại đổ Hyeongseop đứ đừ chỉ sau một lần gặp mặt. Giờ thì Hanbin lại cảm thấy tò mò, rốt cuộc Hyeongseop đã làm gì để chiếm được trái tim của Hyuk
"C-Cậu thích Woongkul thật sao? Cậu...không đùa đấy chứ?"
"Thật mà, làm sao tôi có thể mang chuyện này ra đùa được chứ anh Wookbin~ Bộ anh không tin vào tiếng sét ái tình sao?"
"Ờm...t-thật ra thì tôi có hơi bất ngờ. Tôi không nghĩ là cậu lại thích Hye-, khụ, Woongkul"
"Sao lại không? Cá nhân tôi thấy anh Woongkul nói chuyện rất tinh tế, cách cư xử vô cùng lịch thiệp, hơn nữa vẻ ngoài lại trông rất anh tuấn"
Đoạn, Hyuk mỉm cười, gò má có hơi ửng hồng không biết là vì ngượng hay do rượu
"Thế nên tôi cảm thấy người được anh Woongkul để ý thật sự là một người rất may mắn. Nếu là tôi, tôi nhất định sẽ nắm chặt anh ấy, vì người tốt như anh Woongkul nếu không biết giữ thì rất dễ bị cướp đi đấy"
"Cậu có nghĩ vậy không, Jihu?"
Lew im lặng nhìn đối phương
Sau những chuyện đã xảy ra trong quá khúe, Lew đã triệt để cắt đứt mối quan hệ thân thiết với Hyeongseop. Dù cho Hyeongseop có làm gì thì Lew cũng không muốn có bất kỳ dính dáng nào với anh nữa. Điều đó đồng nghĩa với việc Hyeongseop có làm gì, Lew không quan tâm, kể cả việc sau này Hyeongseop có phải lòng một ai khác thì Lew cũng không quản
Chính vì suy nghĩ trên nên Lew đinh ninh rằng cái cảm giác khó chịu trong lòng mình là vì hai chữ Trách nhiệm
Thân phận của Hyuk hiện tại đang nằm trong diện tình nghi là đồng phạm của Jaewon, còn Hyeongseop lại là người của Viện kiểm soát. Với thân phận là một người cảnh sát có trách nhiệm, Lew nghĩ rằng mối quan hệ này rõ ràng nghe rất sai trái vì có thể nó sẽ làm ảnh hưởng đến công việc
Giả sử nếu Hyeongseop yêu một người bình thường thì Lew quả quyết mình sẽ không cảm thấy khó chịu như vậy
Phải
Nhất định là thế
"Cậu Jihu?"
"Thật ra tôi nghĩ nếu anh thích anh Woongkul như thế thì sao anh không thử thẳng thắng tỏ tình luôn đi"
*Phụt
"Khụ khụ!"
Hanbin được một phen sốc tập hai, cậu sốc đến nỗi sặc nước trà đang uống dở. Hanbin ho khan vài tiếng, cậu vừa vuốt ngực vừa trợn mắt nhìn Lew. Hanbin hận mình không thể ngay lập tức túm lấy Lew để kiểm tra xem người em của mình có bình thường hay không
Ai đó hãy nói với Hanbin là do tai cậu có vấn đề nên nghe nhầm đi
Hyuk dường như cũng rất bất ngờ khi nghe Lew nói vậy, anh bật cười - "Cậu Jihu thẳng tính thật đó!"
"Cảm ơn, tính tôi vốn trước giờ là vậy"
"Nhưng mà cái gì nói thẳng ra cũng không tốt lắm đâu~ Dù sao anh Woongkul cũng có người trong mộng rồi, nếu tôi trực tiếp tỏ tình, tôi nghĩ anh ấy sẽ từ chối"
Hanbin lúc này mới bình tĩnh trở lại và tham gia cuộc trò chuyện - "N-Nếu cậu đã biết Woongkul có người trong mộng rồi thì tại sao cậu vẫn muốn đâm đầu vào? Ý...Ý tôi là, ừm, với ngoại hình và tính cách của cậu không khó để cậu tìm được một người tốt, thậm chí có khi còn tốt hơn cả Woongkul thì sao"
"Ỏ~ anh Wookbin thấy tôi đẹp lắm sao?"
Hyuk cười một cách khoái chí khi thấy Hanbin gật gật như một cái máy
"Cảm ơn lời khen của anh~ Nhưng anh Wookbin biết không, anh Woongkul là người đầu tiên khiến tôi nảy sinh tình cảm trong lần đầu tiên gặp mặt nên tôi có hơi tham lam một chút, tôi chưa muốn vội vàng từ bỏ. Để lần tới nếu gặp lại anh Woongkul, tôi nhất định sẽ tra hỏi xem người anh