Kim Bài Sủng Phi Của Nhiếp Chính Vương

Chương 37: Bỏ nhà ra đi


trước sau

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Biệt viện

Nha hoàn ma ma phục vụ Phượng Mặc Hàm, Phượng Mạt Vũ, nửa đêm thức dậy, vốn định vào phòng xem một chút, hai hài tử có muốn thức dậy đi tiểu hay không, lại phát hiện giường lớn trống rỗng, bị dọa sợ đến mức họ vội vàng gọi Lâm Phong Lâm Nguyên, nhưng hai người chìm sâu trong giấc ngủ, gọi thế nào cũng không tỉnh dậy.

Lại vội vàng đi tìm Quỷ Cốc Tử, kết quả, Quỷ Cốc Tử cũng chìm sâu trong giấc ngủ!

Trong lúc nhất thời, tìm khắp phủ đệ, cũng không thấy hai oa nhi, mọi người rất lo lắng, vội vàng đi đến nơi ẩn náu của Tuyệt Sát môn báo tin......

Phượng Khuynh Thành vui vui mừng mừng tiến đến, lại biết được hai oa nhi bỏ thuốc mê làm Lâm Phong, Lâm Nguyên, Quỷ Cốc Tử hôn mê, len lén chạy ra khỏi phủ.

Tức giận nàng đập tay một cái vào trên khay trà, khay trà vang tiếng bể nát.

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nói!"

Nha hoàn ma ma quỳ đầy bên dưới đất, đối với chủ tử chưa từng gặp mặt này, các nàng vô cùng sợ hãi, không dám lừa gạt nửa câu.

Cuối cùng nhận được kết quả là, cũng không biết ai lỡ miệng nói, nói hôm nàng bị thương, đầu sỏ gây nên là Nhiếp Chính vương Quân Vũ Nguyệt.

Lúc ấy mặt hai oa nhi liền tối, cũng nói một câu, muốn báo thù cho mẫu thân, muốn để Nhiếp Chính vương nợ máu trả bằng máu, kết quả hai oa nhi liền lập trước kế hoạch bỏ nhà ra đi.

"Một đám phế vật, đến hai hài tử cũng trông không xong, nuôi các ngươi có ích lợi gì!" Phượng Khuynh Thành gầm lên.

"Tiểu thư tha mạng!"

Nha hoàn ma ma vội vàng cầu xin tha thứ, chỉ sợ Phượng Khuynh Thành bán các nàng đi hoặc là giết chết.

"Cút!" Phượng Khuynh Thành khẽ quát một tiếng, nha hoàn ma ma vội vàng chạy trối chết, Phượng Khuynh Thành mới nói với Hồng Tụ Thiêm Hương, "Phái người đi xem xung quanh Nhiếp Chính Vương phủ, nếu thấy Mặc Hàm, Mạt Vũ, không cần chờ ta ra lệnh, dẫn bọn chúng trở lại!"

"Dạ!"

"Đợi chút......" Phượng Khuynh Thành đột nhiên kêu các nàng, Hồng Tụ Thiêm Hương quay đầu lại, nhìn Phượng Khuynh Thành.

"Hai Nắm Tuyết còn không?"

Hồng Tụ Thiêm Hương lắc đầu.

Hai Thiểm Điện Điêu, lúc Mặc Hàm Mạt Vũ rời đi, tiện tay mang bọn chúng đi cùng.

Vừa nghe hai Nắm Tuyết cũng bị mang đi, Phượng Khuynh Thành mới thở phào nhẹ nhõm, dù sao, hai con Thiểm Điện Điêu vốn hiểu tính người, là bằng hữu tốt của của Mặc Hàm Mạt Vũ, nếu Mặc Hàm Mạt Vũ gặp phải nguy hiểm, nhất định sẽ trở lại cầu cứu.

Đợi Hồng Tụ Thiêm Hương đi ra ngoài, Phượng Khuynh Thành có chút vô lực nghiêng qua trên ghế.

Nếu bị Quân Vũ Nguyệt biết, còn có sự tồn tại của hai hài tử, hắn sẽ như thế nào?

Sẽ liều mạng cướp bọn chúng đi, hay là?

Kết quả là gì, Phượng Khuynh Thành không dám nghĩ!

Trong lúc nhất thời, Phượng Khuynh Thành đã quyết định, chờ tìm hai hài tử về, nàng liền dẫn bọn
chúng trở về Giang Nam, vĩnh viễn sẽ không vào kinh......

Nhiếp Chính Vương phủ

Quân Vũ Nguyệt xử lý đám người Ám Ngũ, phân phó chuyện khác, đi ra khỏi thư phòng, lại thấy Thư Mộ Bạch bị người tống trở lại, Quân Vũ Nguyệt hơi nhíu mày, "Ngươi?"

Thư Mộ Bạch nuốt một ngụm nước bọt, "Vũ Nguyệt, ta có việc muốn nói với ngươi!"

"Rất quan trọng?"

Thư Mộ Bạch gật đầu, "Rất quan trọng!"

Quân Vũ Nguyệt không có lên tiếng, xoay người vào thư phòng, Thư Mộ Bạch liền đi theo.

Chỉ chốc lát sau, bên trong thư phòng truyền đến tiếng kêu rên của Thư Mộ Bạch.

"Chịu đựng......"

"A a a......" Diễn đàn L &^ ê Q ÚY Đ #@ ôn

"Ai u, ưmh......"

Sau đó truyền đến âm thanh giận dữ của Quân Vũ Nguyệt, "Người đâu, ném Thư Mộ Bạch ra ngoài Vương phủ cho Bổn vương!"

Lúc Thư Mộ Bạch bị mang ra, sưng mặt sưng mũi, mặt phù lên, nếu giờ phút này, nương hắn ở đây, cũng không nhận ra hắn.

Đường cái phồn hoa của kinh thành. 

Hai oa nhi phấn điêu ngọc trác một tay cầm mứt quả, một tay cầm đồ chơi làm bằng đường, ăn đến cực kỳ vui mừng, thỉnh thoảng nhét thức ăn vào trong bao vải xinh đẹp đeo bên hông.

Hai oa nhi ra tay hào phóng, nếu thích, sẽ mua, nhưng mà, trên căn bản chỉ mua thức ăn.

Người bán hàng rong ra sức kêu bọn họ qua mua, những người bán đồ chơi nhỏ, mặt đen lại, nhìn miếng thịt béo lớn như vậy, bay vào trong nồi người khác, lặng lẽ buồn bực.

Hai đồng tử nhiều bạc này chính là Phượng Mặc Hàm, Phượng Mạt Vũ.

Vốn là hai oa nhi tính toán trực tiếp hỏi đi đường đến Nhiếp Chính Vương phủ, phải đi tìm Nhiếp Chính vương Quân Vũ Nguyệt báo thù, nhưng mà, hai oa nhi thông minh, trong lòng biết trực tiếp đến, sợ là thù còn chưa báo, nhất định sẽ bị người của Phượng Khuynh Thành bắt trở lại, cho nên, bọn họ quyết định, đi hướng ngược lại Nhiếp Chính Vương phủ, trước tiên ở bên ngoài dạo chơi mấy ngày, chờ Phượng Khuynh Thành buông lỏng cảnh giác, bọn họ sẽ nghĩ biện pháp đột nhập vào Nhiếp Chính Vương phủ.

"Ai nha, không được, Phượng Mạt Vũ, ta ăn không vô nữa, những món điểm tâm, đồ ăn vặt này, 


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện