Edit: Pink Kiêu Sa
Beta: Nghi Phương
cô của sáu năm sau, lần đầu tiên đánh piano, trước kia ở bên cạnh Nhâm Thần Phong, phần nào cũng được hun đúc. Lý Tình Y mua piano cho cô, cô cũng chỉ tùy tiện đánh vài phím, chưa từng nghiêm túc học đánh một bài hát nào, cũng rất vô tâm đánh một bài. Sau khi Nhâm Thần Phong đi rồi, cô cứ nghĩ sẽ không bao giờ chạm vào piano nữa, cô cho là nếu anh lại xuất hiện thì cô sẽ rất hận anh, nhưng thì ra, cô không hận được.
Mặc Thiên Trần đã lâu không đánh piano, ngón tay vô cùng cứng, cô chỉ nhớ những phím âm đơn giản, trên phím đàn tùy tiện đánh, sau đó đóng nắp đàn lại, trở lại ngồi bên người Lý Tình Y.
Lý Tình Y bưng ly cà phê, ngưng mắt nhìn cô: “Thiên Thiên, đến tận bây giờ3acon cũng chưa từng có dụng tâm học piano, hôm nay đánh không ra bài hát trong lòng, là vô cùng bình thường.”
Mặc Thiên Trần giương môi cười: “Vậy mẹ mua piano cho3acon làm gì chứ?”
“Thứ3acon muốn, thân làm cha mẹ, sẽ mua cho3acon.” Lý Tình Y tình ý sâu xa.
Mặc Thiên Trần đôi tay chống cằm, cảm thấy rất đúng, giữa cha mẹ và3acon cái luôn có thân tình đáng quý, hôm nay cô bớt thời gian đi cùng mẹ, chính là hy vọng sau khi toàn bộ mọi chuyện bị vạch trần, Lý Tình Y vẫn có thể có một cuộc sống khỏe mạnh.
“Mẹ, vậy nếu3acon làm chuyện bậy, mẹ cũng sẽ tha thứ cho3acon đúng không?”cô cong bờ môi.
Lý Tình Y đưa tay, gõ lên môi cô: “Nếu3acon cãi nhau với Như Khanh, mà có liên quan gì đến Thần Phong, mẹ sẽ không tha thứ cho3acon.”
“Mẹ này...” Mặc Thiên Trần nắm tay Lý Tình Y, “Mẹ, mẹ yên tâm,3acon chưa từng nghĩ sẽ có quan hệ gì với Thần Phong.”
“Vậy tại sao còn cãi nhau với Như Khanh?” Lý Tình Y nặng nề hừ một tiếng.
Mặc Thiên Trần làm nũng: “Mẹ,3acon nào có gây gổ đâu!”
“3acon đó! Hóa yên huân trang số lần có thể đếm được trên đầu ngón tay, cứ vào lúc tâm tình không tốt liền như vậy.” Lý Tình Y than một tiếng, “Thiên Thiên, ta là mẹ3acon, ta còn không nhìn ra được sao?”
“Có sao?” Mặc Thiên Trần trợn to hai mắt.
Lý Tình Y bấm điện thoại gọi Cúc Như Khanh: “Như Khanh, tối nay nhà chúng ta làm curry gà,3acon đến được không?”
“Mẹ...” Thấy mẹ tự dưng gọi cho Cúc Như Khanh, cô cũng muốn hòa hảo với anh, nhưng lại không biết phải bắt đầu từ đâu.
Rất nhanh, Lý Tình Y cúp điện thoại, Mặc Thiên Trần trầm mặc một hồi, mới nói: “Anh ấy trả lời thế nào?”
Lý Tình Y lắc đầu: “Như Khanh nói, tối nay không rảnh.”
“Vâng…” Mặc Thiên Trần khuôn mặt nhỏ nhắn từ từ cúi xuống, ngay cả mẹ cô mời cũng từ chối, lần này anh nhất định không muốn giải hòa rồi.
“Ha ha…” Lý Tình Y bật cười, “Đùa3acon thôi, Như Khanh nói tối sẽ đến, nhưng sẽ trễ một tí.”
“Mẹ này...” Mặc Thiên Trần lập tức từ thất vọng biến thành hy vọng, mặc dù bị Lý Tình Y trêu chọc khiến cô vừa giận vừa hờn, nhưng cô cũng mong đợi tối nay Cúc Như Khanh sẽ tới Mặc gia ăn cơm, dù sao cô vẫn còn hy vọng có thể ở bên cạnh anh một thời gian nữa, mặc dù biết thời gian không còn nhiều, nhưng cô vẫn hy vọng có thể ở cạnh nhau thêm một chút nữa.
Lý Tình Y lôi kéo tay cô đứng lên, “đi, đi với mẹ ra siêu thị chọn gà, tối nay3acon xuống bếp, mẹ làm sư phụ.”
“Nhưng3acon không biết làm...” Mặc Thiên Trần bối rối.
“Chuyện gì cũng đều có lần đầu tiên.” Lý Tình Y lập tức lôi kéo cô ra khỏi quán cafe.
Mặc Thiên Trần đi theo Lý Tình Y, cùng chọn đồ nấu gà, rửa sạch ở siêu thị rồi mang về nhà, vận tạp dề bắt đầu bận rộn, Lý Tình Y ở bên chỉ đạo, lần đầu tiên trong đời cô bắt đầu làm curry gà, cũng lần đầu tiên vì một người đàn ông mà nấu ăn, sau đó mong đợi người đàn ông đó có thể về nhà, nếm món ăn cô tự mình làm.
Công ty Cúc thị.
Cúc Như Khanh cả ngày không để tâm vào công việc, cảm xúc dễ nổi giận, anh cho đến bây giờ chưa bao giờ để cảm xúc tâm tình vướng vào công việc, cũng chưa bao giờ đem những gì