Edit: Băng Nguyệt
Beta: N.P
Đóa hoa diễm lệ đang chờ anh hái, trên đóa hoa sẽ sớm xuất hiện những giọt sương trong dịu ngọt, tựa như làn nước sinh động lung lay trước mắt anh. Ngón tay Cúc Như Khanh như nhạc công giỏi nhất, trêu chọc cô đến cả người căng như dây đàn, khiến những nơi nào ngón tay anh chạm đến cô đều không thể không thuần phục.
Tiếng ngâm xướng nhẹ nhàng vang lên qua hơi thở, anh ôm cô lên đặt lên bệ sứ trắng, màu da cô so với sức trắng không kém bao nhiêu, nó khiến hình ảnh cô hiện lên trong mắt anh giống như một ngọc nữ.
“Như Khanh…” cô khó nhịn nhẹ nhàng vặn vẹo cơ thể, anh đặt cô lên bệ, hai tay cô phải chống ở phía sau, hai chân bạch ngọc tách ra để lộ nơi thần bí cũng là đóa hoa xinh đẹp của người phụ nữ.
“Anh đây.” Anh khàn giọng đáp, “Tách chân ra một chút nữa, anh thích nhìn.”
Dù thẹn thùng, Mặc Thiên Trần vẫn nghe lời, bày ra bộ dáng nghênh đón, còn anh thì như sói, trong mắt lóe lên tất cả thương yêu, cô vừa hạnh phúc vừa run rẩy, càng khiến đóa hoa nhẹ nhàng chảy ra một dòng nước ấm, nở rộ trước mắt anh.
“Rất đẹp.” Anh tự đáy lòng than thở.
Mặc Thiên Trần mím môi cười, mặc dù bộ dạng như vậy rất xấu hổ, nhưng thấy biểu tình vui vẻ của anh, cô cũng vui vẻ, anh thích cô, thích thân thể xinh đẹp của cô, sao cô lại vui được? không chỉ có vui sướng, cô còn rất mong đợi, mong đợi anh vùi mình vào đó, để cô được bao bọc anh.
“Như Khanh, đi vào…” cô chủ động mời anh, ngón tay anh vuốt vuốt đóa hoa của cô, lại rỉ ra nước, thấm ướt cả tay anh, cô nũng nịu ngâm xướng, ngượng ngùng, “Em thích cảm giác bao bọc lấy anh.”
Nghe được lời mời như vậy từ người phụ nữ, người đàn ông không còn khống chế được, lập tức vác súng ra trận, xông phá vào đóa hoa nhỏ của cô, từng chút từng chút đánh vào nơi sâu nhất.
Đột nhiên xuất hiện một lực mạnh làm cô ngã về sau, cô kinh động, chưa kịp định thần, bàn tay người đàn ông đã nắm được hông cô, cố định bằng cánh tay rắn chắc của anh, cặp chân cô vòng lên hông anh, mái tóc cũng nhanh chóng xõa lên vai anh, Mặc Thiên Trần càng ngày càng thét dữ dội.
“Trần, xem anh làm sao yêu em.” Anh hài lòng nhìn cô càng ngày càng động tìn.h, muốn cô nhìn rõ ràng từng động tác của anh, muốn cô biết từng động tác đều là yêu thương cô.
cô thẹn thùng nhìn nơi hai người kết hợp, đàn ông và phụ nữ kết hợp theo phương thức này, khiến cô cảm thấy vừa thần bí vừa thần thánh, nam nữ yêu nhau duy trì phương thức này đã mấy ngàn năm, mỗi người đều được thể nghiệm phương thức yêu thương như nhau, sự kết hợp không chỉ mang lại cảm giác cho thân thể, mà ngay cả huyết mạch dường như cũng rộn ràng theo.
Phòng tắm không ngừng ấm lên, nhiệt độ như muốn thiêu đốt hai thân thể đang hợp nhất, cô cũng dụng tâm hồi đáp sự yêu thương của anh, mỗi lần anh thối lui, cũng là lúc chân cô siết chặt thắt lưng anh, không cho anh rời khỏi, thân thể cô nhỏ bé, nay dùng lực, càng khiến anh như bay lên mây.
“Trần, thì ra em lợi hại như vậy!” Anh ca ngợi cô, cũng hưởng thụ cô.
trên người anh lấp lánh những giọt mồ hôi, Mặc Thiên Trần cũng toát mồ hôi hột, cô nhìn anh, kiều mị nói: “Em thích Như Khanh yêu em như vậy.”
“Trần, anh muốn say chết trong ngực em.” Người đàn ông biết được yêu thích, càng thêm ra sức, đưa ngọn lửa dẫn vào nơi sâu nhất, thật lâu không tắt.
Anh thích hoa.n ái kịch liệt, trong chuyện này anh cũng như thầy của cô, mặc dù thể lực cô không bằng, nhưng ngọn lửa tình nóng bỏng này, vẫn không ngừng thiêu đốt, cô nguyện ý để anh thiêu đốt như vậy.
sự vui sướng cực hạn, yêu say đắm đạt đến cảnh giới cuối cùng. Hai người như hai ngọn lửa hừng hực thiêu đốt, thiêu đốt đối phương, cũng thiêu đốt chính mình, anh từng lần từng lần muốn xâm nhập thật sâu vào cô, còn cô từng