Edit: Nhã Nhược
Beta: Tiểu Ngọc Nhi
Cúc Như Khanh luôn luôn làm việc có tính toán trong lòng, anh ôm thắt lưng Mặc Thiên Trần: “Chu tiểu thư là thiên kim tiểu thư của chủ tịch ngân hàng Hoa Kỳ, Chu tiểu thư mời ăn điểm tâm sáng, vợ chồng chúng ta nên cùng đi trước.”
Mặc Thiên Trần vừa nghe, yết hầu khàn giọng nói không ra lời, nhưng cô dùng con ngươi lóe sáng hạnh nước hỏi anh: vì sao anh không cưới người có bối cảnh tốt như Chu tiểu thư!
Tay Cúc Như Khanh chỉ nhẹ véo ở hông của cô, trừng phạt tính tò mò, Mặc Thiên Trần lập tức gật đầu nguyện ý cùng đi trước.
Mặc Thiên Trần sau đó cũng hiểu một vấn đề, chính là cô cùng Cúc Như Khanh không thể đắc tội tiểu chủ nhân Chu Tiểu Kiều, Mặc Thiên Trần mặc dù lần đầu trải qua Thương Hải năm năm nhưng hiểu ngân hàng cao cấp chính là mấu chốt bóp chặt cổ họng xí nghiệp
Như vậy cô thực sự chỉ là quân cờ ở trong tay của Cúc Như Khanh, cô đoán, cô hẳn là một con sĩ đi! Vĩnh viễn chỉ có thể đi tới không thể có cơ hội lui.
Hôm nay Khang Hạo nghỉ, Cúc Như Khanh tự mình lái xe, để lại Chu Tiểu Kiều cùng Mặc Thiên Trần hai người ở trong vườn hoa chờ anh.
Mặc Thiên Trần không dám nói lời nào, hoàn hảo cũng không thể nói chuyện. Mà Chu Tiểu Kiều xoay người dừng ở cô: “cô không xứng với Khanh!”
Mặc Thiên Trần biết cô không xứng với thân gia bối cảnh nhân tài ưu tú Cúc Như Khanh, thế nhưng, nghe Chu Tiểu Kiều nói đến, lòng của cô vẫn hơi đau xót.
“Khanh là người yêu của tôi, cô biết không? Anh ấy nói cả đời này chỉ yêu một mình tôi.” Chu Tiểu Kiều tiếp tục nói, “Lúc 20 tuổi, chúng tôi đã ở cùng một chỗ, tôi và Khanh đã quen nhau 10 năm, mà cô chẳng qua là một cô nàng lạc phách nhà giàu thôi, cho dù công phu trên giường của cô tốt, thì cũng không hiểu được tim của Khanh, anh ấy bất quá chỉ xem cô là con cờ lợi dụng thôi.”
Mặc Thiên Trần suy nghĩ để trả lời cho Chu Tiểu Kiều, cô cho tới bây giờ không muốn cùng Chu Tiểu Kiều tranh Cúc Như Khanh, cô cũng muốn Cúc Như Khanh thả cô, cô càng hy vọng Cúc Như Khanh có thể cùng Chu Tiểu