Edit:Anh Lê (Băng Nguyệt)
Beta:yunafr
Thần Phong chận lại nói: “Lên xe! Anh đưa em đi.”
Mặc Thiên Trần cũng không từ chối nữa , vì vậy lên xe của Thần Phong , anh lái xe hướng bệnh viện chạy tới.
Hai người vừa đến bệnh viện, thấy Thanh Thanh đã tại ngoài cửa chờ, Mặc Thiên Trần liền vội vàng hỏi: “Tình hình Như thế nào?”
“Đổng sự Trưởng bị đám người Mỹ kia làm tức , nhất thời tức giận công tâm liền té xỉu, chúng em lập tức đưa tới bệnh viện, đang cấp cứu .” Triển Thanh Thanh lập tức đáp.
“Đều tại chị không có năng lực! Chị không có xử lý tốt số hàng kia, cha mới có thể giận đến phát bệnh.” Mặc Thiên Trần che mặt mà khóc.
Mặc cho Thần Phong Nhất nghe, “Chuyện gì xảy ra?”
Triển Thanh Thanh vừa nhìn thấy trước mặt là một người ấm áp , ngọc thụ lâm Phong Đại Suất Ca, “Đại Tiểu Thư, vị này là. . . .. .”
“Đây là bạn của chị Thần Phong.” Mặc Thiên Trần bỏ đi hai chử ban trai ,ngày xưa anh là bạn trai cô . Nhưng thực tế bây giờ thân phận đã không còn đúng rồi.
Triển Thanh Thanh thuật lại tình huống, sau đó nhìn về anh: “Nhâm tiên sinh có biện pháp không?”
“Nước Mĩ bên kia tôi cũng biết một số người, tôi sẽ ra mặt thỏa hiệp với họ , xin lùi lại ngày giao hàng , còn thuế quan bên này tôi lập tức gọi Dương Phàm xử lý.” Thần Phong gọi hai cuộc điện thoại , chuyện dễ dàng liền làm xong.
Triển Thanh Thanh mở Laptop ra, bọn nước ngoài bên kia đã đồng ý đưa ra đơn đặt hàng cùng số lượng hàng phải giao, “Đại Tiểu Thư, hợp đồng bên kia để em cùng A Lật làm nhé!”
“Tốt! Nhất định phải kiểm kĩ chất lượng hàng, không cần vì giao hàng mà gấp gáp ra hàng.” Mặc Thiên Trần liên tục dặn dò.
Triển Thanh Thanh sau khi đi, Mặc Thiên Trần cùng Thần Phong Nhất đứng ở ngoài cửa phòng cấp cứu , cô nhẹ nói: “Cám ơn anh, Thần Phong.”
“Thiên Thiên , đối với anh còn khách khí Như vậy?” Thần Phong cúi đầu đưa mắt nhìn cô.
Mặc Thiên Trần ở bên trong lòng vô cùng đau xót, cô cũng không muốn. Nhưng là sự thật vô tình, cô không thể hưởng thụ yêu thương vô điều kiện của anh .
“Thần Phong, thật ra thì em. . . . .”
cô vốn định nói với anh, cô đã kết hôn rồi, Nhưng là lời còn chưa nói hết, hộ sĩ đã mở cửa lớn phòng cấp cứu đi ra nói: “ Thân nhân của bệnh nhân có thể đi vào thăm, tình hình của bệnh nhân trên căn bản ổn định. Nhưng không thể chịu kíc.h thích nữa.”
“Chúng ta mau vào xem một chút đi!” Thần Phong thúc giục cô.
“Tốt!” Mặc Thiên Trần cũng vui vẻ gật đầu.
Hai người cùng đi vào, Mặc Thiên Trần nắm tay Mặc Chấn Đông : “Cha không cần lo lắng nữa, hàng của nước ngoài Thanh Thanh cùng A Tật đã xử lý xong , cha về sau không cần vì những chuyện này tức giận có được hay không?”
“Bác trai, ngài khỏe chứ!” Mặc cho Thần Phong đứng ở sau lưng Mặc Thiên Trần hướng Mặc Chấn Đông nói.
Mặc Chấn Đông tưởng Như sắp chết, lại được cứu trở về, cũng đã thấy ra rất nhiều điều ,ông nhìn Mặc Thiên Trần, nhìn Thần Phong, “Thiên Thiên , đây là Thần Phong đi!”
“Dạ! Cha, anh ấy là Thần Phong.” Mặc Thiên Trần vui vẻ gật đầu.
Mặc Chấn Đông nhìn tâm tư của con gái, trong lòng than một tiếng, Thần Phong và Cúc Như Khanh đều là Nhân Trung Chi Long.Nhưng tình cảm tuyệt đối không thể hồ đồ.
“Thiên Thiên , gọi điện thoại bảo mẹ con đến đây đi!” Mặc Chấn Đông nói.
“Nhưng là thân thể mẹ cũng không khỏe, mẹ nếu là biết cha ngã bệnh, nhất định sẽ không tốt .” Mặc Thiên Trần lo lắng.
Mặc Chấn Đông vỗ vỗ tay nhỏ bé của cô: “Giữa phu thê nên giúp đỡ lẫn nhau, bao dung hỗ trợ lẫn nhau , mẹ con biết sẽ lo lắng cho cha, bởi vì mẹ yêu cha , để ẹ biết cha xảy ra chuyện gì, cũng là hi vọng mẹ có thể hiểu và chuẩn bị,dù sao cũng tốt hơn cha hiện giờ đã muộn không trở về nhà để ẹ đoán mò cũng không hay!”
Mặc Thiên Trần nghe cha mình dạy cách cư xử giữa vợ chồng, cô cắn đôi môi, nhớ tới tối hôm qua Cúc Như Khanh đối với mình làm đủ loại, cô trầm mặc không nói gì, cô cùng anh không có giúp đỡ lẫn nhau, cũng không có bao dung càng sẽ không hỗ trợ lẫn nhau.
“Tốt lắm! Con còn