Sau khi Tổ Chuyên Án nhận được phản ánh của Thượng Dương thông qua Cục điều tra hình sự, trải qua quá trình điều tra từ nhiều mặt, hiện giờ đã có thể xác định, Phàn Tinh đúng thật là có hiềm nghi trong vụ án của nữ võng hồng bị giết.
Vị cựu công an này đã nói dối mọi người, cô che giấu sự thật về việc đã sớm phát hiện ra chồng mình ngoại tình.
Bốn tháng trước, cô thông qua việc theo dõi đã xác định được đối tượng ngoại tình của chồng mình là “Điềm Nhạc Điềm” tức Nhạc Hiểu Văn, hơn nữa còn vô cùng có khả năng là cô đã từng có tiếp xúc chính diện với Nhạc Hiểu Văn, thậm chí còn nổi lên xung đột.
Hai người các cô xuất hiện ở cùng một tiệm bánh trong cùng một khoảng thời gian, mấy ngày sau, Nhạc Hiểu Văn liền công khai gây chiến với “Nội trợ toàn chức’’ trong video của chính mình.
Từ lúc đó, trong video của Nhạc Hiểu Văn bắt đầu lục tục xuất hiện IP không rõ, cố ý cà đạn mạc có liên quan đến “Xuân Mai”.
“Nhà buôn” cà lượt tương tác cùng cà đạn mạc đã sa lưới, từ bản sao lưu giao dịch với “Khách hàng” của bọn họ, đã xác định được người mua những đạn mạc đó chính là Phàn Tinh.
Những đạn mạc kia có thể xem như một loại phản kích của Phàn Tinh đối với video “Nội trợ toàn chức” trước đó.
Có lẽ là bị những đạn mạc đó ảnh hưởng, hơn nữa, Nhạc Hiểu Văn vốn đã có tiền sử sử dụng m4 tuý và bệnh trầm cảm nhẹ, cho nên đã tái nghiện m4 tuý thêm một lần nữa.
Cảm xúc của cô ta bị m4 tuý chi phối, cứ lặp đi lặp lại như thế, tính tình càng ngày càng trở nên nóng nảy, điều này trực tiếp làm cho Cố Thiên Kỳ phản cảm, càng muốn chia tay với cô ta.
Cuối cùng dẫn đến một hồi bi kịch kia.
Công an Cao nói: “Cố Thiên Kỳ vẫn luôn kiên quyết nói là gã chỉ lỡ tay gi3t ch3t Nhạc Hiểu Văn.”
“Rốt cuộc là có phải lỡ tay thật hay không?” Thượng Dương cũng rất tò mò vấn đề này.
Sau khi Cố Thiên Kỳ sa lưới, bị thẩm vấn mấy lần, trước khi có kết quả xét nghiệm tóc, phát hiện gã có liên quan đến m4 tuý, thì vẫn luôn có chút chi tiết mơ hồ không rõ.
Về sau, có bằng chứng xác nhận gã có liên quan đến m4 tuý thì ngược lại tất cả đều được thông suốt.
Buổi tối ngày xảy ra vụ án, Cố Thiên Kỳ hẹn hò, yêu đương vụng trộm với người chết Nhạc Hiểu Văn ở ngay lầu trên căn hộ của cô ta.
Vừa mới bắt đầu, bầu không khí còn thật không tệ, hai người họ còn phát sinh quan hệ.
Sau khi xong việc, Nhạc Hiểu Văn đi tắm, còn Cố Thiên Kỳ thì hút một điếu thuốc.
Điếu thuốc kia là gã tiện tay lấy từ trong hộp thuốc của Nhạc Hiểu Văn, ngày thường, Nhạc Hiểu Văn đã có thói quen hút thuốc.
Lúc ấy, gã đã cảm thấy đầu óc choáng váng, nhưng lại suy nghĩ có lẽ là do công việc gần đây bận rộn quá, hơn nữa còn chưa ăn cơm chiều, cho nên bị tuột huyết áp, vậy nên gã cũng không để trong lòng.
Nhạc Hiểu Văn tắm rửa xong đi ra, lại bắt đầu nói này nói nọ, nói là hy vọng Cố Thiên Kỳ có thể ly hôn với vợ.
Cố Thiên Kỳ đang tùy ý qua loa lấy lệ với nhân tình của gã thì vợ là Phàn Tinh gọi video trò chuyện đến.
Gã vội vàng chấm dứt cuộc nói chuyện, trốn ra ban công gọi điện thoại lại, Phàn Tinh nói là đang dẫn con trai ra ngoài ăn cơm, bạn nhỏ muốn nói chuyện với ba ba.
Chờ dỗ con xong, gã lại nói với Phàn Tinh là trễ một chút nữa mới có thể về nhà, sau đó thì cúp điện thoại.
Bởi vậy, Nhạc Hiểu Văn lại bắt đầu âm dương quái khí, Cố Thiên Kỳ cũng đáp lại cô ta vài câu, cách nói chuyện có hơi khó nghe, nên đã chọc giận Nhạc Hiểu Văn.
Cô ta uy hiếp Cố Thiên Kỳ, nói là, nếu còn không nhanh chóng ngả bài với vợ của mình, thì cô ta sẽ công khai trên mạng chuyện gã ngoại tình.
Cô ta biết chắc đây là điểm yếu chí mạng của Cố Thiên Kỳ nên đã dùng nó để uy hiếp gã.
Bởi vì cô ta biết, công ty game mà gã đang làm quản lý cấp cao chuẩn bị được đưa ra thị trường, vào lúc này, tuyệt đối không thể có scandal được.
Cố Thiên Kỳ bị thái độ của cô ta chọc cho nổi điên, vì vậy đã cãi nhau với cô ta.
Trong quá trình cãi nhau, gã cảm thấy đầu óc của mình thật choáng váng, không biết làm sao lại tát Nhạc Hiểu Văn một cái.
Nhạc Hiểu Văn vô cùng phẫn nộ, nhào lên cấu xé gã, cào vào mặt và cổ của gã.
Lúc này, gã chỉ cảm thấy mình đầu nặng chân nhẹ, không đứng vững được.
Khi bị Nhạc Hiểu Văn đẩy ngã, té xuống bên cạnh bàn thì thuận tay quơ lấy một thứ gì đó ở trên bàn……
Nhạc Hiểu Văn ngã xuống đất, máu tươi ào ạt chảy ra từ ngực, thân thể co giật, trợn trừng đôi mắt, gian nan mà dùng một tia sức lực cuối cùng nhìn người đàn ông mới vừa rồi còn cùng cô ta quấn quít bên nhau.
Cố Thiên Kỳ bừng tỉnh lại thì phát hiện ra, đồ vật mà mình đang cầm trong tay lại là một con dao gọt hoa quả dài hơn 10cm, nó đã nhuộm đẫm máu tươi, lưỡi dao còn lóe lên ánh sáng sắc lạnh, lạnh thấu xương.
“Trước đó, chúng tôi còn hoài nghi là gã vì muốn được giảm nhẹ tội nên đã nói dối, nhưng vẫn không thông cho lắm.
Bởi vì việc gã hòa tan thi thể là sự thật đã định, dù là vô ý giết người hay là cố ý giết người thì cũng sẽ không ảnh hưởng đến việc cân nhắc mức hình phạt.” Cao cảnh sát nói.
“Tôi và công an Kim cũng đã thảo luận qua về vấn đề này,” Thượng Dương nói, “Hiện tại, Tổ Chuyên Án đã có phán đoán rõ ràng rồi sao?”
Công an Cao gật đầu, nói: “Vì gã đã hút một điếu thuốc của Nhạc Hiểu Văn vào buổi tối hôm đó, cho nên, dưới tác động xấu của m4 tuý, dẫn đến thần chí không rõ ràng, trong mơ hồ đã gi3t ch3t Nhạc Hiểu Văn, có thể nhận định đây là vô ý giết người.”
Kim Húc hỏi: “Nếu đã có kết quả kiểm nghiệm ra từ sợi tóc, vậy thì có lẽ gã cũng không phải chỉ mới hút qua một lần.
Thật sự đều là trong lúc vô ý sao? Nhạc Hiểu Văn có biết thuốc lá chứa m4 tuý của mình đã bị Cố Thiên Kỳ lấy hút hay không?”
Công an Cao nói: “Ngày xảy ra vụ án, là chính Cố Thiên Kỳ tự tay lấy, chẳng qua là gã không biết trong thuốc lá kia có dị vật.
Mấy lần trước thì là do Nhạc Hiểu Văn chủ động đưa thuốc cho gã.
Có thể thấy được, Nhạc Hiểu Văn là đang cố ý, cố tình muốn dụ dỗ Cố Thiên Kỳ hút loại thuốc lá có trộn lẫn m4 tuý này.”
Có khả năng Nhạc Hiểu Văn kia chính là đang hy vọng sau khi Cố Thiên Kỳ nghiện m4 tuý thì sẽ không thể nào rời khỏi cô ta được.
Hoặc cũng có thể là cô ta cố ý muốn trả thù Cố Thiên Kỳ vì đã không chịu nhanh chóng ly hôn vợ rồi cưới cô ta đi?
Ngoài trừ bản thân cô ta khi còn tại thế là biết rõ, thì hiện nay, đã không còn ai có thể biết được rốt cuộc là cô ta đã nghĩ như thế nào.
Thượng Dương nói: “Vậy có phải là đã có thể nhận định được vụ án giết người này không liên quan trực tiếp đến Phàn Tinh hay không? Chị ấy theo dõi Nhạc Hiểu Văn và Cố Thiên Kỳ cũng chỉ vì muốn xác định rõ nữ võng hồng kia có thật là đã ngoại tình với chồng của mình hay không đi.
Nhạc Hiểu Văn đã là tiểu tam lại còn trắng trợn khiêu khích chị ấy.
Cho nên chị ấy thật nổi giận.
Mất lý trí mà mua đạn mạc cà tên võng hồng đối thủ của Nhạc Hiểu Văn nhằm mục đích là đối phó với cô ta.
Đương nhiên việc mua đạn mạc này là hành vi trái pháp luật.
Sau khi Cố Thiên Kỳ bị bắt, chị ấy cũng đã nói dối với công an việc mình không biết chồng đã ngoại tình.”
Anh mang theo một chút mong đợi hỏi: “Hẳn là… như vậy đi?”
Mức độ phạm pháp của những hành vi đã liệt kê ra vừa nãy, tất nhiên đều là không đúng, nhưng tính nguy hại đều không lớn, thời gian truy cứu trách nhiệm cũng có hạn, nói trắng ra chính là người vợ danh chính ngôn thuận đấu với tiểu tam bình thường mà thôi.
Ngoại trừ tính chất nghiêm trọng khi cho lời chứng gian dối với công an, thì các mặt khác đều xem như có thể tha thứ về mặt tình cảm.
Thượng Dương chính là nghĩ như vậy, hai vị đại biểu của Tổ Chuyên Án bên kia còn chưa nói cái gì, anh đã phát hiện ra Kim Húc bên cạnh đang nhíu mày.
“Cố Thiên Kỳ còn khai cái gì khác không?” Biểu tình của Kim Húc ngưng trọng hỏi, “Hoặc là nói, gã còn có cái gì nên khai mà không chịu khai?”
Trái tim của Thượng Dương bỗng nhiên trầm xuống.
Còn có khả năng khác, nếu không, Kim Húc cũng sẽ không hỏi như vậy.
Công an Cao và công an Lý liếc mắt nhìn nhau, là đang trao đổi ánh mắt, thảo luận xem điều không thể nói và có thể nói là bao nhiêu.
Kim Húc đột nhiên nói: “Tôi có việc cần phải nói rõ ràng một chút, tôi và Phàn Tinh đã chia tay nhau hơn mười năm, sau khi tốt nghiệp chưa từng gặp mặt lại, cũng không có bất kỳ sự liên hệ nào.”
Công an Cao lộ vẻ xấu hổ.
Anh ta cũng xem như là người biết chuyện, quan hệ của Phàn Tinh và Kim Húc chính là do anh ta để lộ ra.
Thượng Dương đè nén sự bất an xuống, hùa theo nói: “Cũng đừng đề phòng người một nhà.
Nếu công an Kim có tư tâm khác thì đã không nói ra nghi ngờ của mình trước, tôi cũng đã nói rồi, là anh ấy hoài nghi Phàn Tinh nên mới tìm tôi nói ra, tôi không có loại thận trọng này đâu.”
“Không phải là đề phòng Tiểu Kim, chẳng qua là làm theo quy định mà thôi, hiện tại, cuộc họp này diễn ra cũng đã là đặc sự đặc hữu (*).” Công an