Cuối cùng vẫn là Kim Húc gọi điện thoại cho Phàn Tinh, hẹn cô ra gặp mặt.
Ngoài dự kiến của Thượng Dương, Phàn Tinh không do dự mà liền đồng ý ngay, hơn nữa còn nói, đây là quê của cô, cho nên cô sẽ chọn địa điểm gặp mặt.
Chạng vạng, Kim Húc và Thượng Dương đi đến địa điểm mà Phàn Tinh đã chọn.
Đây là một nhà hàng kiểu Pháp, trang hoàng hoa lệ có giá cả đắt đỏ, không nhiều khách lắm.
Sau khi ngồi xuống, Thượng Dương gọi hai ly nước trước.
Kim Húc nhìn giá cả trong thực đơn, chờ sau khi nhân viên phục vụ rời khỏi, hắn nhìn Thượng Dương nói: “Anh cũng không biết nhân dân trong tỉnh của anh lại còn có tiền như vậy.”
Thượng Dương nói: “Vị này cũng thuộc về giới thượng lưu ở Bắc Kinh.
Người ta có tiền giống như Cố Thiên Kỳ, cũng phải một nắm như vậy.”
“Cuộc đời này của Cố Thiên Kỳ xem như là chấm dứt luôn rồi,” Kim Húc nói, “Gã có thể còn lại bao nhiêu tài sản?”
Thượng Dương nói: “Cụ thể có bao nhiêu thì cũng không biết, em có đến nhà anh ta, riêng căn nhà kia đã có giá trị hơn hai ngàn vạn rồi.”
Kim Húc khoanh tay cánh tay, suy tư một lát, nói: “Anh xem trên mạng nói, cha mẹ gã đều là giáo sư đại học, không cần dựa vào con trai để dưỡng lão, gã là con một, gã cũng chỉ có một đứa con trai.
Hiện tại gã xảy ra chuyện, chỉ cần Phàn Tinh không tái hôn, tài sản để lại có thể nói đều là của cô ấy và con trai, hai vợ chồng già sẽ không tranh giành với họ đâu.”
“Ý của anh là, sư tỷ vì tiền sao?” Thượng Dương không đồng ý, nói, “Sư tỷ không phải loại người này, nếu đúng là như vậy, chị ấy sẽ không kết hôn với Cố Thiên Kỳ, năm đó Cố Thiên Kỳ không có cái gì cả.”
Kim Húc luôn cầm thái độ bi quan đối với nhân tính của con người, vốn đang thực sự có ý này, nhưng không muốn vì cái này mà nảy sinh tranh luận với Thượng Dương, nên thay đổi lại cách nói: “Anh không phải nói cô ấy là loại người này, là nói dư luận có thể phảt, hơn nữa logic còn rất hài hòa.”
Nếu Phàn Tinh bị tiết lộ có liên quan đến vụ án, hướng đi của dư luận thực sự có khả năng sẽ là như vậy.
Phu nhân nhà giàu không đi làm phát hiện chồng ngoại tình, trăm phương ngàn kế tạo ra kế hoạch “phạm tội hoàn mỹ” như vậy.
Tiểu tam chết không toàn thây, người đàn ông ngoại tình còn chưa bị kết án nhưng ít nhất cũng sẽ bị kết án chung thân.
Bản thân cô rút lui an toàn, thừa hưởng hết tất cả tài sản của chồng trước, cùng với sự đồng cảm khắp thiên hạ.
Đáng tiếc bị công an điều tra ra được, cuối cùng khó thoát khỏi lưới pháp luật.
“Nếu đây là nữ chính không phải chịu trách nhiệm thực sự trong tiểu thuyết sảng văn hoặc là phim truyền hình mà nói,” Thượng Dương thở dài, tâm tình phức tạp mà nói, “Chị ấy có thể rút lui an toàn thì cũng có thể xem như là kết thúc rồi.”
(*) Sảng văn(爽文): nghĩa là văn chương thoải mái, hài hước, vui vẻ
Kim Húc việc nào ra việc đó nói: “Thật ra tính cách Phàn Tinh lại phù hợp với thiết lập của vai chính …… Cho nên anh cảm thấy có hơi kỳ quái.”
Thượng Dương nói: “Kỳ quái quái ở đâu?”
Kim Húc nói: “Hại chết tiểu tam rồi hại vào đến tra nam, cô ấy còn có thể có được tất cả tài sản.
Phương án phạm tội có kế hoạch chu toàn như vậy, gần như không chê vào đâu được, tại sao cô ấy không chờ thêm một chút nữa hãy ra tay chứ?”
“Chờ cái gì?” Thượng Dương vẻ mặt mê mang.
“Chờ công ty Cố Thiên Kỳ được đưa ra thị trường,” Kim Húc nói, “Anh nhớ rõ nói gã là thành viên nòng cốt trong nhóm gây dựng sự nghiệp, có cổ phần ban đầu.
Nếu anh là Phàn Tinh thì sẽ chờ đưa ra công ty thị trường, sau đó mới xui khiến gã ra tay giết tiểu tam, nếu không thì không phải là đã bị tổn thấtt lớn rồi sao?”
Thượng Dương sửng sốt, nói: “Chuyện này…… Viên Đinh từng nói bát quái với em một câu, nói nếu công ty game thuận lợi đưa ra thị trường thì tài sản của Cố Thiên Kỳ có thể lên đến hơn trăm triệu, là USD đấy.”
Kim Húc: “……”
Thượng Dương cũng nghĩ nghĩ, thấp thỏm nói: “Điều này có thể chứng minh có thể nói rõ từ khía cạnh khác, khả năng sư tỷ liên quan với vụ án giết người này cũng không lớn như Tổ Chuyên Án nghĩ vậy?”
“Khó nói lắm, cũng có thể là chuyện tới trước mắt, mất khống chế.” Kim Húc rất cố thái độ thù địch đối với những người giàu có, bị giá trị con người “hơn trăm triệu USD” kia làm tổn thương nghiêm trọng, mặt không cảm xúc nói, “Anh lười lại nghĩ đến loại logic có bug hay không, hệ rau hẹ như anh không xứng phá vụ án này.”
Lúc này Thượng Dương nhìn thấy Phàn Tinh từ cửa tiến vào, vội thấp giọng nhắc nhở Kim Húc, nói: “Dựa vào anh đấy, em hỏi không ra đâu.”
Kim Húc trả lời về một câu: “Hiểu rồi, vai ác để anh, phần lừa tình để em đó.”
Thượng Dương phát hiện Kim Húc quả thực chính là nhà tiên tri, ví như Kim Húc nói, khi Phàn Tinh nhận được điện thoại là có thể đoán được mục đích của hai người bọn họ là đang muốn điều tra cô.
Vốn dĩ anh còn nghĩ, Phàn Tinh không đến mức nhạy bén như vậy, quen biết một hồi, còn có chút đã buông tình cảm gút mắt, hẹn ăn bữa cơm, cũng không phải là hành động gì quá khác người.
Nhưng hiển nhiên, Phàn Tinh liền có nhạy bén như vậy.
Hơn nữa Phàn Tinh lại cũng không tính toán loanh quanh lòng vòng với bọn họ.
Cô ngồi xuống vị trí đối diện hai người bọn họ, gọi một ly đồ uống, sau đó dặn dò nhân viên phục vụ nói bàn này có việc muốn nói, hy vọng đừng bị quấy rầy.
Khí tràng lộ ra từ biểu tình và cả người của cô đã làm cho Thượng Dương hiểu rõ, ‘’chuyện’’ mà sư tỷ chuẩn bị nói với bọn họ, chính là ‘’chuyện’’ mà bọn họ chuẩn bị nói.
“Chúng ta nói thẳng đi, nói xong tôi còn phải chạy về nhà ăn cơm tối với ba mẹ và con trai tôi nữa.” Cô đi thẳng vào vấn đề, nhưng so với lúc trước thì đã lãnh đạm hơn rất nhiều, nói, “Tôi cảm thấy hai người cũng không có lòng muốn ăn một bữa cơm với tôi đâu.”
Cô quả thực đã đoán được ý đồ hai vị công an sư đệ này bỗng nhiên tìm cô.
Thượng Dương tâm tình phức tạp, có hơi không biết nên đối mặt với sư tỷ đã chuyển biến thay đổi thái độ, không còn hòa ái dễ gần như trước thế nào.
Kim Húc nhìn anh một cái rồi chuyển hướng Phàn Tinh, lấy một loại ngữ khí không nên xuất hiện vào lúc này, nói: “Vậy em nói trước một chút đi.”
Thượng Dương: “……”
Phàn Tinh cũng sửng sốt.
Ngữ khí này, là ngữ khí hỏi người bị tình nghi.
Trên mặt Phàn Tinh hiện lên vài phần đỏ ửng, là tức giận vì lòng tự trọng bị tổn thương gây ra.
Lý trí của Thượng Dương biết Kim Húc làm như vậy là đúng, nhưng về mặt tình cảm cũng hiểu cho cảm nhận của Phàn Tinh lúc này, Kim Húc là người mà cô từng thích, có thể còn là mối tình đầu của cô nữa.
“Sư tỷ,” Thượng Dương mở miệng nói, “Chúng em hy vọng có thể nghe chị nói tình hình thực tế một chút, là muốn giúp chị.
Chị hẳn là cũng hiểu, nếu chỉ dựa vào suy đoán không có chứng cứ, chúng em sẽ không tìm đến chị rồi.”
Anh đang nhắc nhở Phàn Tinh, hiện tại lựa chọn phối hợp điều tra là công an cho cô cơ hội, chờ đến khi Tổ Chuyên Án tiến thêm một bước nắm giữ được chứng cứ xác thật, dù có trình bày thẳng thắn tình hình thực tế cũng đã muộn rồi.
Phàn Tinh chuyển tầm mắt từ trên người của Kim Húc sang Thượng Dương, nói: “Muốn nghe tình hình thực tế gì?”
Không đợi Thượng Dương mở miệng lần nữa, cô đã nói tiếp: “Tôi không nói thật, việc Cố Thiên Kỳ có tiểu tam ở bên ngoài, tôi đã sớm biết, tôi cảm thấy mất mặt, tôi không muốn thừa nhận, phùng má giả làm người mập, giả vờ bản thân sống rất tốt.
Nhưng khi xảy ra vụ án giết người này, tôi thậm chí còn không được tính là nhân chứng, chỉ là nói dối một chút trong biên bản lời khai, chủ nhiệm Thượng có thể phê bình tôi ba ngày ba đêm, tôi tiếp thu giáo dục là được rồi.”
Thượng Dương: “……”
Phàn Tinh đang trút giận lên anh, là mang cảm xúc bị Kim Húc làm cho tức giận trút hết lên trên người anh.
Anh ý thức được lúc này mà anh lại mở miệng, không ngoài tác dụng sẽ tiếp tục nhận cơn ph4t tiết cảm xúc của Phàn Tinh, có thể ngược lại sẽ liên lụy đến công việc đứng đắn, Phàn Tinh cũng không sẵn sàng phối hợp với câu hỏi của bọn họ.
Hơn nữa cô không phải đối tượng bị hỏi bình thường, bản thân cô cũng hiểu được kỹ xảo về phương diện này.
Nghĩ thông suốt một khoảng này, anh ý bảo Kim Húc lên đi, bản thân quyết định làm bông hoa trên vách tường.
Kim Húc như là đã sớm đoán được sẽ như thế, tự nhiên mà tiếp nhận cây gậy, lấy di động mở ghi âm rồi trực tiếp đặt lên bàn.
Phàn Tinh liếc mắt nhìn di động đang mở ghi âm kia một cái, ánh mắt có chút phức tạp.
Kim Húc nói: “Em làm sao phát hiện Cố Thiên Kỳ có người khác ở bên ngoài?”
Phàn Tinh nói: “Trực giác, phụ nữ chúng tôi rất nhạy cảm với chuyện ngoại tình.”
Kim Húc nói: “Vậy em đã tìm cách chứng thực sao?”
Phàn Tinh tạm dừng một chút, mới nói: “Đương nhiên.”
Cô theo dõi Cố Thiên Kỳ, phát hiện Cố Thiên Kỳ cùng ở bên nhau với một cô gái trẻ tuổi.
“Em theo dõi Cố Thiên Kỳ bao lâu?” Kim Húc hỏi, “Em biết cô gái kia là ai sao?”
“Khoảng một tuần.
Trước kia không quen biết, sau đó tìm thấy cô ta ở trên mạng thì phát hiện cô ta là một võng hồng.” Phàn Tinh nói.
“Sau đó thì sao? Em không áp dụng hành động gì sao?” Kim Húc nói.
“Không có.” Phàn Tinh nói.
Nhưng cô nhanh chóng liếc mắt nhìn Thượng Dương một cái, phát hiện biểu tình Thượng Dương khác thường, cô nhíu nhíu mày, nói: “Tôi từng đi gặp cô ta một lần, nói qua nói mấy câu.
Chỉ gặp mặt có một lần, đó là chuyện của vài tháng trước.”
Kim Húc nói: “Thời gian em nói chính là giữa tháng chín, địa điểm là tiệm bánh tên Paris Bagutte ở khu Triều Dương sao?”
Phàn Tinh cả kinh.
Lúc này Thượng Dương bất động thanh sắc, trong lòng cũng rất là khiếp sợ, sao Kim Húc có thể nói ra kết quả điều tra của Tổ Chuyên Án thế này?
Anh và Kim Húc đã thương lượng qua, cần phải dùng thái độ gì để nói chuyện.
Anh vốn dĩ nghĩ nên đóng vai không biết gì cả, nhưng ý tứ của Kim Húc lại ngược lại.
Kim Húc bảo anh thể hiện rõ thái độ “Chúng ta có chứng cứ” ra, khiến cho Phàn Tinh liếc mắt một cái liền hiểu rõ, nói dối không có lợi gì cho mình.
Cho nên khi Phàn Tinh có ý thức muốn dùng lời nói dối che giấu lời nói dối, hắn cố ý muốn để Phàn Tinh nhìn ra được, để cho Phàn Tinh hiểu rõ, bọn họ biết cô đang nói dối.
Đây cũng là một loại kỹ xảo thẩm vấn.
Chủ nhiệm Thượng không có công tác ở trên tiền tuyến cũng có thể hiểu được mục đích của việc này.
Chính là anh không hiểu được kỹ xảo của cục phó Kim.
“Phàn Tinh, anh khuyên em không nên làm những việc đấu tranh không cần thiết nữa.” Kim Húc nói, “Mấy cái camera trong ngoài của tiệm bánh đều quay được rành mạch rõ ràng, em chẳng những theo dõi Cố Thiên Kỳ, em còn theo dõi Nhạc Hiểu Văn, sau khi cô ta bước vào tiệm bánh, em cũng theo đi vào, em còn nói vài câu với cô ta, hai người đã nói cái gì?”
Thượng Dương thầm nghĩ, cameras gì chứ? Công an hình sự của Tổ Chuyên Án rõ ràng đã nói, camera bên trong và bên ngoài của tiệm bánh đều đã được che phủ bởi đoạn video mới, không xác định hai người phụ nữ này có gặp mặt hay không, chỉ có thể nhìn ra được từ lịch sử giấy tờ, hai người một trước một sau vào mua bánh mà thôi.
Nhưng rất nhanh, phản ứng Phàn Tinh đã chứng minh, vua chiêu trò thẩm vấn Kim Húc lại đâm trúng chân tướng một lần nữa.
“Tôi theo cô ta mấy ngày,” Phàn Tinh tin camera không bị che phủ, đại khái cũng sớm nghĩ đến chuyện này có khả năng sẽ bị bại lộ sớm, chuẩn bị để trả lời, “Vốn dĩ cho rằng cô ta ở trong căn nhà của Cố Thiên Kỳ thuê kia, kết quả phát hiện cô ta đã có bạn trai, còn cùng bạn trai thuê căn nhà ở ngay dưới lầu, hai người kia quả thực là bi3n thái.”
Kim Húc nói: “Em tìm cô ta nói cái gì?”
Phàn Tinh nói: “Nói ư? Tôi chỉ nói với cô ta, cô ta là người ghê tởm thế nào.”
Sau khi cô theo dõi Nhạc Hiểu Văn vài ngày thì phát hiện Nhạc Hiểu Văn đã có bạn trai chính thức.
Một ngày kia, Cố Thiên Kỳ cả đêm không về, cô kiểm tra camera hành trình trên xe của Cố Thiên Kỳ, biết Cố Thiên Kỳ đã qua đêm ở chỗ của nhân tình.
Buổi chiều ngày hôm sau, Nhạc Hiểu Văn ngày đêm đảo lộn ra cửa đi dạo, Phàn Tinh theo đuôi cô ta vào tiệm bánh mì kia.
Khi Nhạc Hiểu Văn chọn mua bánh mì thì đang nói chuyện WeChat với bạn trai chính thức, làm nũng nói linh tinh “Không dám ăn quá nhiều, béo sợ anh không thích em nữa”.
Giá trị đạo đức của Phàn Tinh ho4n toàn không cách nào hiểu được, không thể nhịn được nữa mà tiến lên, nói ra thân phận của chính mình, mắng hành vi không có đạo đức của Nhạc Hiểu Văn.
Kim Húc nói: “Sau đó thì sao?”
Phàn Tinh nói: “Không có sau đó, nói chuyện cũng chỉ gặp qua một lần kia, tôi cho rằng cô ta ăn mắng thì sẽ bớt lại, không ngờ vẫn còn tới lui với Cố Thiên Kỳ.
Tôi không có cách nào, chỉ đành phải mở một con mắt nhắm một con mắt.”
“Em không nghĩ tới ly hôn sao?” Kim Húc nói.
“Nói thì đơn giản lắm, sau khi ly hôn thì sẽ làm sao bây giờ?” Phàn Tinh nói, “Tôi có thể tùy tiện tìm công việc làm lại lần nữa, không đói chết là được rồi, nhưng con tôi thì không được, cái khác không nói, nó đang học ở nhà trẻ quốc tế, học phí một năm mười mấy vạn, tôi không kham nổi, Cố Thiên Kỳ thì có thể.”
“Cho dù ly hôn, em dẫn con đi, Cố Thiên Kỳ cũng phải chu cấp phí nuôi dưỡng, học phí lại đắc như vậy, gã cũng không thể nào không đưa.” Kim Húc nói.
Phàn Tinh nói: “Anh hoàn toàn hiểu được chi phí nuôi dạy một đứa trẻ ở Bắc Kinh.
Học phí mười mấy vạn, lớp học piano hai ngàn, chi phí ngày thường mua đồ chơi, ăn mặc …… Nói tóm lại như thế này, nó mới vừa tròn 6 tuổi, tiền tốn trên người nó cũng đủ để đặt cọc nhà ở trong khu Tam Hoàn đấy.”
Kim Húc: “……”
Thượng Dương cũng không nhìn được mà ghét người giàu trong một giây.
“Tôi cũng không phải không định ly hôn, vốn là nghĩ nên nhịn thêm mấy năm trước, đến lúc con trai lớn một chút, có thể ở ký túc xá trong trường học, cho dù không đi theo tôi cũng không chịu khổ gì, đến lúc đó sẽ nói chuyện ly hôn với Cố Thiên Kỳ.” Phàn Tinh nói, “Không nghĩ tới mới mấy tháng, Cố Thiên Kỳ lại làm ra chuyện này.”
Cô chỉ định thừa nhận một phần, chính là một phần cô không khai báo đúng sự thật việc mình đã sớm biết Cố Thiên Kỳ ngoại tình.
Kim Húc và Thượng Dương trao đổi một ánh mắt, điểm này bọn họ đã đoán trước được rồi.
Phàn Tinh cũng đủ nhạy bén, đã nhận ra tương tác giữa hai người, nhưng đây cũng là chỗ Kim Húc hy vọng cô phát hiện được.
Kim Húc nói: “Sau khi em gặp mặt Nhạc Hiểu Văn ở tiệm bánh, thật sự không làm cái gì nữa sao?”
Phàn Tinh trầm mặc, cô vừa do dự vừa phán đoán, không xác định công an đang nắm giữ được cái gì, nắm giữ được bao nhiêu, nhưng hiển nhiên cô cũng biết một chút, có thể công an đã nắm giữ được manh mối mà cô để lại, cô không tự cho là mình không có sơ hở.
“Tôi không vòng vo với em nữa,” Kim Húc dường như không kiên nhẫn, “Em thuê thuỷ quân cà đạn mạc trong video của Nhạc Hiểu Văn, không cần tôi nói nữa đi.
Nếu đúng như em nói em trong sạch vô tội, chúng tôi cũng sẽ không tới tìm em rồi.”
Mặt của Phàn Tinh lộ vẻ kinh hãi.
Mỗi kỳ đăng video của “Điềm Nhạc Điềm” đều có mấy ngàn đạn mạc, chỉ có mấy cái ám chỉ cố ý xen lẫn ở bên trong, nhắc tới đều là võng hồng tên ‘’Xuân Mai” trong lĩnh vực làm đẹp, làm sao có thể bị phát hiện ra khác thường? Còn truy tìm nguồn gốc là ai đã mua đạn mạc?
Nhưng Phàn Tinh vẫn chậm rãi bình tĩnh lại, nói: “Cô ta công kích tôi ở trong video trước, tôi tức giận nên mới mua đạn mạc như vậy.”
Ở tiệm bánh, cô chỉ nói hai câu chất vấn thì liền gặp phải sự công kích mãnh liệt của Nhạc Hiểu Văn.
Nhạc Hiểu Văn vênh váo tự đắc mà tỏ vẻ, cô ta có tiền có sắc có sự nghiệp, ở bên nhau với Cố Thiên Kỳ không toan tính danh lợi, đây mới là tình yêu thật sự, mà Phàn Tinh thân là gia đình bà chủ, không có công tác không có thu nhập đơn thuần đều dựa vào Cố Thiên