Thời gian nghỉ ngơi dần dần trôi qua, mặc dù chỉ có 30 phút nhưng mọi người đều đã quá quen thuộc, 30 phút đủ để họ khôi phục lại thực lực đến trạng thái mạnh nhất.
Lúc này theo lệnh của Gane tất cả đều tập trung lại trước cửa phòng Boss tất cả mọi người đều mang trên mình khát vọng mạnh mẽ, ý chí chiến đấu cao đến cực điểm.
cánh cửa được đêu khắc những hoa văn cổ xưa, những hoa văn ấy toát ra 1 cỗ khí thế mạnh mẽ vô hình áp chế tinh thần tất cả mọi người khi nhìn vào nó, nếu kẻ nào tinh thần không đủ mạnh mẽ mà nhìn kĩ nó thì sẽ bị công kích đến ngất đi có thể nặng hơn sẽ bị điên loạn.
Ngoài hoa văn thì ở chính giữa cánh cửa còn có hình đầu con rồng phương tây 2 mắt nó được khảm 1 đôi đá ma thuật không biết tên nhưng nó luôn phát ra ánh sáng đỏ thẫm hung lệ như đang đe dọa bất cứ kẻ nào dám đối mặt với nó, ánh mắt của 1 con ác thú đang nhìn những con mồi tội nghiệp sắp chết trên móng vuốt của nó, mặc dù nhóm của Gane biết đó chỉ là ảo giác nhưng vẫn không khỏi rùng mình, sống lưng lạnh lẽo.
Tất cả mọi người đều như bị tạt 1 gáo nước lạnh vào người, ý chí chiến đấu vừa lúc sục sôi đã giảm đến thấp nhất, chỉ là 1 cái cánh cửa thôi đã toát ra cỗ khí thế cường đại như vậy rồi, không biết kẻ bên trong còn mạnh đến như thế nào nữa.
Ngọn lửa Hi vọng của họ vừa được thắp lên nhưng lại bị hung hăng dập tắt, nó đi còn nhanh hơn cả lúc đến nữa.
Những cảm xúc tiêu cực toát ra trên khuôn mặt mọi người, ánh mắt mang theo sự không cam lòng , bất lực, tuyệt vọng hiện trên khuôn mặt tất cả mọi người.
Nhưng không cam lòng thì sao, bật lực thì lại như thế nào họ biết họ không đủ sức mạnh, Lúc trước khi còn chưa bước vào chỗ địa ngục này, ở đây kẻ nào kẻ nấy đều mang trên mình thân phận hiển hách, chỗ dựa to lớn, mặc dù cấp thấp (Lever thấp), các chỉ số sức mạnh không đủ, hay thiên phú phép thuật không có, thì họ vẫn có chỗ dựa để ỉ lại, dần dà những kẻ này đều quen sống trong sự sung sướng, quen thói quen của kẻ bề trên mặc dù họ không có có gì đặc biệt, sự ỉ lại ngày càng lớn làm họ quên mất bản chất của cái thế giới này.
Thế giới vốn tàn khốc, mạnh được yếu thua, cá lớn nuốt cá bé, những kẻ hèn yếu chỉ như con sâu cái kiến tùy thời có thể bị giết bất cứ lúc nào, nếu không cố gắng vươn lên thì ắt sẽ bị đẩy lùi về phía sau bất cứ lúc nào sẽ bị loại bỏ, đơn giản như những chò chơi đánh quái lên cấp rẻ tiền những kẻ lever thấp chỉ là những con rối cho những kẻ lever cao đùa bỡn, không có sức chống chả.
Để đến bây giờ họ được đóng vai kẻ yếu thì họ mới biết không có người chống lưng thì họ chỉ là 1 đám phế vật cặn bã, muối hối hận đã không còn kịp.
Trong lúc mọi người đều đắm chìm trong những cảm xúc tiêu cực thì 1 tiếng cười vang lên xen lẫn cùng những lời mỉa mai đánh tan tất cả sự suy nghĩ của họ:
-"Hahaha, xem 1 đám các ngươi kìa