Kính Trung Yêu

Chương 14


trước sau

Kính Trung Yêu – Chương 14

Edit: Cá

Sau khi tỉnh lại từ hôn mê, Tây Phong cảm thấy hơi đau ngực, nàng dùng tay sờ thử, vô cùng đau đớn. Nguồn edit: https://truyen5s.com/

Rõ ràng Thủy yêu dùng đuôi đập vào bụng của nàng, tại sao lại thành đau ngực.

Nàng ho khan chật vật đứng dậy, phía trước lập tức có móng vuốt dâng trà cho nàng. Nàng nhận lấy uống một ngụm rồi hỏi: “Thanh Uyên đâu?”

Tiểu Hỏa đáp:,“Đi tìmtao để tắm rửa rồi, hắn bế cô về nên cảngười dính đầy bùn. Bẩn đến mức ngay cả đi đường”không cũng không tiện, cực kỳ khó chịu.”

Tây Phong lúc nàymới nhớnlại mình lúc ấy suýt nữa thì bịnThủy yêu chụp chết,,cònliên tục uống mấy ngụm nước, những chuyện sau đó nàng không nhớ được nữa.

Xemtra là Thanh Uyên đã cứu nàng.

Nàng{day daylmày nói: “Tiểu Hỏa, nếu,tacmuốntẩn giấu khí tức của mình, ngay cảnngươi cũng khôngctìm được, làm thếcnào mà,ThanhcLong lại tìm được,ta chỉ trong nháy mắt?”

Lúc nàng bị đuối{nước, dựa theo thể chất của người phàm thìnchẳng mấy chốc sẽ chết, Thủy yêu cũng{sẽnkhông bỏ qua cho{nàng. Nhưng không ngờ Thanh{Uyên lại cứu được nàng, cho nên cónthể kết luận là hắn đã đến đó trong nháy mắt.

tthể phát giác được khíctức của nàng{đồng thời lậpctức xác định được vị trítmà tìm đến, Tây{Phong rất{tò mò, cũng cảm thấy không được tựtại chotlắm.

Tiểu Hỏa nói: “Có lẽ là bởi vì tấm gương, tấm gương này vốn là thần vật, lại còn bên cạnh Thanh Long mườilvạn năm, kể cả cóllà tảng đá đi nữa thì cũng sẽlmối liên kết, Thanh Long có thể cảm ứng được khí tức của nó cách xa ngàn dặm cũng không có gì kỳ lạ.”

Tây Phong giậtlmình, đang định móc cái gương nhỏlra nhìn một chút, nàng mò trong ngực, nhưng không móc ra được cái gì hết.

Nàng cúi đầu nhìn, chỉ thấy tất cả quần áo trên người đều đã được thay. Nàng nhất thời lắp bắp, y, y phục đâu rồi?

Đi đâu rồi?

Không đúng, là1Thanh Uyên đã bế nàng về đó, vậy nói đúng ra là…1Thanh Uyên đã thay quần áo1cho nàng?

“Kẹt kẹt.”Nguồn edit: https://truyen5s.com/

Suy nghĩ1của Tây Phongeđang rối rắm thì đột nhiên1ngoài cửa có một người đi vào, người đàn ông]bận trường1sam màu xanh, thân hình]cao lớn, sau lưng là ánh nắng bao phủ, hắn như đạp hỏa liên mà]đến, sáng rựclđến chói mắt, tuấn mỹ vô song..

Cổehọng Tây Phong hơi khô khốc, máu mũi cũng sắp chảy ra đến nơi rồi.

Rồng đẹp]tuyệt trần, à không, mỹ]nam đẹp]tuyệt trần đãlthay quầneáo cho nàng, nàng]bịunhìn hết sạch rồi.

TâylPhong bưng1mũi, không có]cách nào tưởngutượng tiếpenữa.

Thanh Uyên]cầm bát cháolđi vào, thấy Tây Phong nhìn hắnlchòng chọc, hắn vừaunhìn lạiunàng,]nàng lập1tức vộievàng lảng ánh mắteđi.

Hắn ngồi cạnh giường đưa cháo cho nàng: “Này.”

Tây Phong nhìn bát cháo loãng đến mức không vớt được hai hạt gạo này, gian nan cười nói: “Ngươi cho một người mới từ Quỷ Môn quan về ăn cái này hả?”

Ánh mắt Thanh Uyên tỏ vẻ nghi hoặc: “Thứ cô cho ta và Tiểu Hỏa uống cũng là cái này, còn kêu tiểu nhị nói với bọn ta, đây là điểm tâm sáng ngon nhất.”

“…”Nguồn edit: https://truyen5s.com/

Tiểu Hỏa nằm bò trên chăn nhịn cười, em gái nhỏ Tây Phong lanh lợi bủn xỉn vĩnh viễn là bại tướng dưới tay Long thần đại nhân đơn thuần ngây thơ.

Tây Phong tự tayvđào hố chôn mình chỉ có thể nhận bát cháo húp ừng ực đến hết sạch, thảm hết sức, cháo buổi trưa ngay cả dưa cải cũng không có.

Nàng lauvvệt nướcbdính bên mép rồi hỏi: “Ngươibđã cứu ta?”

“Đúng.”

“Vậy ngươi cóvtiện tay một chưởng đánh chết convkia Thủy yêu không?”

ThanhbUyên nói: “Phảibbế cô, khôngbtiện tay. Cô bịpđuối nước, phải cứu cô tỉnh, cũng không tiện tay.”

TâypPhong chớp mắt: “Ta đã bịvđuối nước hả? Vậy ngươi đã cứu ta tỉnh lại như thế nào?”

Tiểu Hỏabsợ hắn nói rapchân tướng liền nói chen vào: “Miệngvđối miệng!”

Tây Phong ngạc nhiên, nàng chẳng những bị nhìn hết cả người, màvngay cả nụ hôn đầu tiênvcũng bị mất rồi, bị một convrồng hôn! Nàng bịt miệng: “Ngươibngươi ngươi…”

Thanh Uyên khẽ nhíu mày: “Không có, ta vỗ một chưởng trên ngực cô, cô liền nôn nước ra.”

“Ngươi ngươi ngươi… Vậy mà ngươi lại vỗ ngực!” Tây Phong che ngực, mặt đỏ tới tận mang tai, nhưng lại không thể nói hắn lưu manh: “Ngươi có thể làm chuyện nào bình thường chút được không? !”Nguồn edit: https://truyen5s.com/

Có kiểu cứu người đuối nước như vậy hay sao?

Thấy nàng đỏnmặt tới tận mang tai, khíptức không ổn định, hình như rất là kích động, Thanh Uyên nghĩ ngợi rồi nói: “Ta nhờ bà chủ tắm cho cô, để cô nằm khoan khoái dễ chịu ở đây, bình thường chưa?”

“… Bànchủ?” Tây Phong lập tức bình tĩnh lại.

Thanh Uyên thấy nàng không tức giận liền trịnhntrọng gật đầu: “Con người bà chủnrất tốt, cầm tiềnnxong là bế cô đi tắm luôn.”

“Hả.” Tây Phong chợt hô lên, biểu cảm bỗng trở nên run rẩy: “Tiền? Tiền gì?”

Thanh Uyên chỉ vào ngực của nàng: “Thứacô dùng để mua bánh bao cho ta lúc ở khách sạn, taobiết, nó gọi là tiền, cóothể làm rất nhiều việc.”

Tiểu Hỏa há hốc mồm, nóosợ bị nàng đánh chết nên run rẩy chui vào chăn, vừa chuiovào liền phát hiện chỗ này căn bản không ngăn cản được cơn phẫn nộ đánh đập của nàng, nó lại run rẩy chui xuống gầm giường.

—— Thanh Long đại nhân, cầu nguyện ông trời phù hộ cho ngài, tạm biệt.

Tây Phong sờ móitìm kiếm khắp người, không cóitúi tiền, thậm chíncả một hạt bụi cũng không có. Vẻimặt của nàng dần biến sắc, biến thành vẻ giông tố sắp kéo đến, ngay cả Thanh Uyên cũng nhận ra sự bất thường.

(bạn đang đọc truyện tại https://truyen5s.com/)

Vốn đang làicô nương còn hơi suy nhược, hơi thẹn thùng, khí thế khắp người bỗng đột ngột… thay đổi.

Trở nên giốngocon quái thúinhỏ.

Muốn cắnongười. Nguồn edit: https://truyen5s.com/

Khôngiđúng, muốn giết người.

“Ngươi dám đụng đến tiền của ta! Ta liều mạng với ngươi!”

Tây Phong hét lên một tiếng rồi đánh về phía Thanh Uyên, tiền nàng tích góp lâu như vậy tiền mà còn không được ăn một bát thịt, chỉ được húp bát cháo có hai hạt gạo đã hết sạch tiền, phải cho hắn thua thảm hại mới được.

Không thể nhịn!Nguồn edit: https://truyen5s.com/

Kể cả hắn là có rồng đi chăng nữa, nàng vẫn phải liều mạng với hắn!

Thanh Uyên không ngờ nàng sẽ nhào lên, hắn nghiêng người ra sau một cái, bị nàng đụng ngã xuống giường. Tây Phong túm vạt áo của hắn muốn cắn người, còn chưa kịp cắn đã nghe thấy có người đứng ở cửa lúng túng ho húng hắng mấy cái khù khụ giống như cái người già.

Tây Phong liền dừng lại ngoảnh đầu sang phía đó trợn trừng mắt lườm, vừa nhìn đã thấy Vô Ảnh sư huynh đang lúng túng đứng ở đó ho như lão già, không biết rốt cục là nên lui ra hay bước vào.

Nàng vừa cúi xuống nhìn liền phát hiện vừa rồi nàng nổi khùng lên, chẳng những bổ nhào lên người thanh Long đại nhân mà còn ngồi trên người hắn cắn xé điên cuồng.

“Sư huynh, không phải như huynh nghĩ đâu! Sư huynh! Huynh đừng hiểu lầm!”

Nhưng Vô Ảnh đã quay người rời khỏi nơi lúng túng này, Tây Phong liền vội vàng đuổi theo. Nguồn edit: https://truyen5s.com/

Nhìn Tây Phong bỏ đi đuổi theo y, Thanh Uyên vốn bị ngã xuống giường lật người, mùi hương của con gái vẫn còn vương trên chăn đệm, có thể ngửi thấy thoang thoảng. Hắn chớp mắt, cảm thấy cổ họng hơi ngưa ngứa, hắn đưa tay ra sờ, là một sợi tóc đen rất dài, tóc của con gái, là tóc của Tây Phong.

Hắn nhìn sợi tóc một hồi lâu, rồi lại nhìn thêm một hồi lâu nữa.

Tiểu Hỏa đang trốn dưới gầm giường thò đầu ra trông thấy vẻ mặt thẫn thờ ấy, con Thanh Long này, e rằng thật sự là một tên ngốc.

Tây Phong xông ra ngoài cửa đuổi theo Vô Ảnh, nàng đứng ở hành lang hô y dừng lại, quần áo là của bà chủ quán trọ nên rộng thùng rộng thình, mặc trên người Tây Phong cực kì không vừa, thậm chí còn dài đến mức suýt nữa thì dẫm lên, nàng chỉ có thể xách lên mà đi xiêu xiêu vẹo vẹo đến trước mặt Vô Ảnh nói: “Sư huynh, huynh chạy làm gì vậy.”

Vô Ảnh quan sát quần áo của nàng, rõ ràng là đã được thay, hắn trầm mặc nói: “Ta không ngờ, muội và hắn ta lại là kiểu quan hệ đó.”

“…Giữa bọn ta là quan hệ bằng hữu vô cùng trong sáng, sư huynh, huynh không được nghĩ quàng.” Tây Phong bất đắc dĩ nói: “ Lần nào cũng rất trùng hợp, nhưng thật sự là không phải như vậy đâu.”

Vô Ảnh cười nhạt: “Cho dù đúng là không có quan hệ gì đi nữa, nhưng hắn lợi hại như vậy, có thể bảo vệ được muội. Hắn đã lợi hại đến mức có thể vừa liếc qua đã nhìn thấu ta không phải phàm nhân.”

Tây Phong sững sờ: “Huynh đã ra tay à?”

“Không hề.”Nguồn edit: https://truyen5s.com/

“… Quả nhiên là…” Quả nhiên là người của long tộc, người có thể vừa liếc qua đã nhìn thấu thân phận của y, e là trong lục giới cũng không có mấy người. Tây Phong hơi cảm giác bầu không khí dị dạng, nàng nhìn y chằm chằm nói: “Huynh muốn diệt khẩu?”

Vô Ảnh không trả lời mà chỉ hỏi: “Muội đang lo lắng cho hắn?”

Tây Phong giật giật khóe miệng: “Không, ta đang lo lắng cho huynh.”

“Ồ? Hắn thật sự cường đại đến mức đó rồi sao?”Nguồn edit: https://truyen5s.com/

“Ừ.”

Vô Ảnh thấy Tây Phong hoàn toàn khẳng định, y liền biết người đàn ông kia không phải thứ tầm thường, không hề dễ đối phó. Mặc dù vị sư muội này của y bình thường không hề đứng đắn, nhưng đến thời điểm cần nghiêm chỉnh thì không một ai có thể so với nàng.

“Rốt cục là hắn có thân phận gì?”

Trong Lục giới, tính cách của hai tộc long phượng là cao ngạo nhất, không thích thân thiết với người

khác, cho nên trong lục giới, cho dù là người ở trên Cửu Tiêu cũng khó mà tìm được hành tung của Long Thần.

Tây Phong cũng không muốn tiết lộ thân phận của Thanh Uyên, điều này với hắn mà nói, chỉ có hại mà không có lợi.Nguồn edit: https://truyen5s.com/

Vô Ảnh thấy nàng ngậm miệng không đáp thì cũng không có hỏi nữa, chỉ là đáy mắt có sự thất vọng. Sư muội của y, đã thật sự thay đổi rồi: “Ngay cả ta cũng không thể nói sao.”

“Sư huynh, ta thật sự là vì muốn tốt cho huynh thôi.”Nguồn edit: https://truyen5s.com/

“Ừ.” Vô Ảnh không hỏi nữa mà nói tiếp: “Chuyện này ta sẽ nói cho sư phụ, sư phụ sẽ đưa ra quyết định gì, ta không thể bảo đảm.”

Tây Phong cười lạnh: “Huynh không thể bảo đảm nhưng ta có thể, ta cam đoan ông ta sẽ để huynh diệt khẩu, loại người máu lạnh vô tình…” Trong mắt nàng đầy vẻ chán ghét, ngay cả nhắc tới cũng không muốn: “Ta về đây.”

Nàng quay trở lại trong phòng, dựa vào cửa trầm lặng hồi lâu rồi mới đi về phía chiếc giường.

Con rồng kia vẫn nằm trên giường ngẩn người ra.

Tây Phong ngồi ở bên cạnh hắn, thấy vạt áo hắn đang mở rộng liền chau mày liếc lồng ngực rắn chắc của hắn một cái, xùy, may mà nàng không phải dê xồm. Nàng thò tay khép vạt áo lại thật kín cho hắn, tránh cho nàng không được cầm được lòng, nàng nói: “Ngươi ra ngoài đi, ta muốn thay quần áo , đợi lát nữa ăn trưa xong rồi đi tìm Thủy yêu tính sổ.”

Thanh Uyên ngồi dậy, nhìn vạt áo của nàng. Y phục của Tây Phong rộng thùng thình, xương quai xanh trắng nõn lộ ra ngoài, cổ áo thấp hơn một chút so với bình thường. Thanh Uyên nghĩ một lát rồi cũng duỗi tay cầm vạt áo khép lại cho nàng.

Tây Phong: “…”Nguồn edit: https://truyen5s.com/

Nàng thật sự bị sàm sỡ rồi sao?!Nguồn edit: https://truyen5s.com/

Thanh Uyên khép y phục lại thật kín cho nàng xong rồi mới ra ngoài. Tây Phong bị hắn chòng ghẹo không mảy may tức giận, đến đánh cũng không thèm đánh hắn, đương nhiên, cũng căn bản là vì đánh không lại.

Nàng lấy quần áo trong bọc ra, nàng muốn thừa dịp yêu khí của Thủy Yêu còn chưa hoàn toàn tiêu tán thì tranh thủ thời gian truy tìm dấu vết, bắt được nó rồi tìm Ngọc nhi cô nương sau đó lĩnh tiền thưởng, nếu không thật sự sẽ phải chết đói.

Tên Thanh Long đần độn, lại đi tiêu một lần hết sạch đống bạc nàng khó khăn cực khổ mới kiếm được.Nguồn edit: https://truyen5s.com/

Tây Phong nghĩ đến lại đau ngực, tại sao cảm giác đau này không giống mọi khi lắm nhỉ, vừa cúi đầu nhìn xuống, nàng lập tức đen mặt.Nguồn edit: https://truyen5s.com/

Khong ngờ trên bờ ngực trắng ngần mềm mại của nàng lại có năm vết ngón tay đỏ tươi!

Tên Thanh Long này, chắc không phải là muốn đập chết nàng đấy chứ? ? ?

Nguồn edit: https://truyen5s.com/

Thủy yêu ngông cuồng đã che giấu yêu khí của mình, không càn rỡ cố ý tiết ra yêu lực như trước nữa.Nguồn edit: https://truyen5s.com/

Nhưng lúc đó khi Tây Phong đánh nhau với nó, nàng có để lại dấu vết trên người nó, trước khi nó chưa bắt đầu hoàn toàn giấu kín mình, vẫn có thể tìm được nó.

Lần này nàng đi thẳng về phía nam ra khỏi tiểu trấn để truy lùng, yêu lực kia như ẩn như hiện, cảm giác như bất cứ lúc nào cũng có thể đứt mạch, bởi vậy nàng đi rất gấp.

Yêu quái kia quả thật là trốn rất xa, nàng vượt qua một ngọn núi cao hai con sông lớn, đã đi đến khi mặt trời sắp lặn ở đằng tây mà vẫn chưa tìm được sào huyệt nó ẩn náu.

Cứ đi cứ đi, yêu khí bỗng nhiên đứt đoạn.

Tây Phong nhíu mày nhìn trước mặt, xa xa là một khoảng đất rộng lớn trồng ngô, còn đang là trời xuân, thân ngô vẫn còn màu xanh nhàn nhạt, cũng chưa ra bắp, hương lá non hòa với mùi bùn ngập tràn, ngửi rất khoan khoái.

Yêu khí đứt đoạn chính chỗ này.Nguồn edit: https://truyen5s.com/

Bỗng nhiên một bóng đen vụt qua bên cạnh, tốc độ cực nhanh. Tây Phong ánh mắt bỗng nghiêm nghị, vung tay xuất kiếm, kiếm quang thẳng xuống mặt đất, ngăn trở đường đi của bóng đen kia.Nguồn edit: https://truyen5s.com/

Nàng nhảy một cái lên trước, đang định đạp một phát lên bóng đen thì nhìn thấy một khuôn mặt đen sì với đôi mắt to đen lay láy, nàng lấy làm kinh hãi: “Hắc Yêu?”

Là Hắc Sơn lão yêu đã phí hết tâm tư thả Thanh Long ra nhưng lại bị mất hết mặt mũi đây mà?Nguồn edit: https://truyen5s.com/

Sao nó lại ở đây?!Nguồn edit: https://truyen5s.com/


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện