Trí tuệ hoàn toàn vượt tuổi của Trang Nghiêu khiến mọi người thấy có chút không rét mà run.
Ánh mắt của Trang Nghiêu nhẹ nhàng đảo qua trên mặt ba người, thông qua biến hóa cơ mặt và độ co giãn của con ngươi là có thể xác định họ cảm thấy hứng thú với những điều nó nói.
Liễu Phong Vũ quơ quơ nắm đấm: “Có rắm thì mau đánh, tôi cảnh cáo cậu, còn dám giở trò, tôi sẽ biến cậu thành bộ xương.”
Trang Nghiêu căn bản không coi sự đe dọa của Liễu Phong Vũ ra gì, nó dùng ngữ điệu nhẹ nhàng nói: “Phương thức biến dị trong những hiểu biết bây giờ, bên phía Bắc Kinh chia làm ba loại, lần lượt là tiến hóa, dị chủng và tiến hóa ngược. Căn cứ vào nghiên cứu của tôi, hơn nữa cùng với thông tin lấy được trong những cuộc trò chuyện của Bắc Kinh, tôi chia nhỏ một chút: Tiến hóa chia làm tiến hóa điều khiển sức mạnh tự nhiên và tiến hóa gene lặn tiềm năng. Dị chủng chia làm dị chủng động vật và dị chủng thực vật. Tiến hóa ngược thì càng phong phú, có tiến hóa ngược loại thú, tiến hóa ngược loại lưỡng thê [50], tiến hóa ngược loại cá, loại chim, không xương sống, thân mềm, động vật chân khớp, động vật thân lỗ, vân vân… Phàm là giống loài đã tham gia vào cuộc tiến hóa phát triển thì rất có thể đều sẽ trở thành phương hướng tiến hóa ngược của nhân loại. Trước đây, việc trong gene của con người có mang theo mã di truyền nhiều như vậy hay không đến nay vẫn chưa thể chứng thực, điều tuyệt vời chính là, thế giới này điên rồi, chuyện gì cũng có thể xảy ra.”
[50] Lưỡng thê: Hay còn gọi là động vật lưỡng cư, là sinh vật vừa sống trên cạn vừa sống dưới nước.
Thành Thiên Bích nheo mắt lại: “Nói tiếp.”
Trang Nghiêu cười cười: “Tiến hóa điều khiển sức mạnh tự nhiên, giống như anh vậy, có tiềm năng to lớn, không thể phỏng đoán sức mạnh chiến đấu khi trưởng thành trong tương lai, dời sông lấp biển được cũng chẳng có gì là lạ. Trong lần tiếp nhận tin tức gần đây nhất có nói bên phía Bắc Kinh đã xuất hiện hai người tiến hóa điều khiển sức mạnh tự nhiên, một Nước một Lửa. Mạnh nhất là người tiến hóa năng lượng lửa kia, chỉ cần nhẹ nhàng vung tay, một ngôi nhà sẽ biến mất. Tôi rất chờ mong anh trưởng thành sẽ mạnh đến thế nào. A, sau đó là tiến hóa gene lặn tiềm năng, chủ yếu là coi trọng năng lực tiến hóa của bản thân, ví dụ như tiến hóa thị lực, tiến hóa thính lực, tiến hóa khứu giác, tiến hóa bộ lông, ví dụ như thường thấy nhất là tiến hóa sức mạnh, và tiến hóa não vực hiếm có nhất. Người tiến hóa điều khiển sức mạnh tự nhiên và người tiến hóa não bộ đặt song song là hai loại người tiến hóa hiếm lạ quý giá nhất, nghe nói bên Bắc Kinh đã có mấy người.”
Những thứ Trang Nghiêu nói đều ăn khớp với những gì họ lý giải, thậm chí còn toàn diện hơn rất nhiều những gì Tổng tham mưu trưởng nói, khiến họ phải tin tưởng, đứa trẻ này thật sự có thể lấy được thông tin từ Bắc Kinh.
Trang Nghiêu đắc ý nhìn họ: “Tiếp theo là nói dị chủng. Trong mắt tôi, dị chủng là thú vị nhất, tôi đã dành nhiều năm để nghiên cứu dung hợp biến đổi gene, đáng tiếc thiết bị giải trình tự gene, quốc gia của chúng ta chỉ có một máy, tôi cũng chỉ thấy một lần, còn không cho tôi chạm vào. Nếu cho tôi đủ thời gian, tôi nhất định có thể nghiên cứu ra người biến dị. Nhưng hiển nhiên gene của dị chủng hoàn mỹ hơn gene dung hợp biến đổi của động thực vật, chẳng những có thể dung hợp năng lực, ý thức, tập tính của đôi bên, thậm chí có thể tự do biến đổi giữa hai loại hình thái, đúng là kỳ tích của tạo hóa.” Nói đến đây, ánh mắt Trang Nghiêu lộ ra vẻ ca ngợi.
Trí tuệ hoàn toàn vượt tuổi của Trang Nghiêu khiến mọi người thấy có chút không rét mà run.
“Dị chủng thật là cực kỳ thú vị, anh là dị chủng hoa đại vương, tôi đã từng gặp dị chủng cây đa, ngoại trừ dị chủng thực vật, dị chủng động vật càng khiến người ta kỳ vọng.”
“Dị chủng động vật…” Liễu Phong Vũ lẩm bẩm.
“Thế nào? Mấy người chưa được gặp ư? Thật là đáng tiếc, Quý Dương đã từng có một người như thế, đáng tiếc hắn đi rồi, hắn là dị chủng của con người và gấu chó, chính là một con gấu đực khỏe mạnh tuổi còn trẻ trong vườn thú, vô cùng lợi hại. Đáng tiếc, tôi còn chưa nghiên cứu đủ.” Trang Nghiêu lắc đầu, lộ ra vẻ mặt tiếc nuối: “Nói chung, nếu có cơ gặp dị chủng động vật, tôi tốt bụng nhắc mấy người đừng xung đột với họ. Bởi vì lấy tình trạng tiến hóa hiện nay mà nói, tốc độ tiến hóa của sức mạnh thiên nhiên và tiến hóa gene đều tương đối chậm, chất lượng dị chủng thực vật chênh lệch không đồng đều, mà dị chủng động vật có ưu thế về thể năng trời sinh, là lực lượng chiến đấu mạnh mẽ nhất nhân loại hiện nay.”
Tùng Hạ gật đầu: “Có thể tưởng tượng.”
“Người tiến hóa ngược, số lượng cũng không nhiều, hiện nay tôi chỉ thấy một người tiến hóa ngược lớp thú, cũng rất lợi hại, nhưng vẫn không giống người dị chủng động vật. Mặt khác, còn có một việc, cũng vô cùng thú vị.” Trang Nghiêu lộ ra một nụ cười thần bí: “Không phải mấy người cho rằng, sự tiến hóa của động thực vật cũng chỉ có lớn lên thôi chứ?”
Tùng Hạ nói: “Chúng tôi vốn cho là như vậy, nhưng mấy ngày trước ở trong rừng rậm gặp một con ếch, ngoại trừ hình thể to lớn, nó còn tiến hóa ra thị lực trạng thái tĩnh.”
Trang Nghiêu cười nói: “Không sai, tất cả những đặc tính tiến hóa của con người đều có thể biểu hiện trên động thực vật. Tôi có bắt được một con chuột tiến hóa ngược, cực kỳ thú vị, ngay trong phòng thí nghiệm của tôi. Có điều, xác suất xảy ra biến dị của động thực vật cùng xác suất con người xảy ra biến dị gần như thấp như nhau, phần lớn động thực vật chỉ trở nên khổng lồ, sức sống trở nên mạnh mẽ. Càng là đẳng cấp cao, giống loài phức tạp, xác suất biến dị lại càng nhỏ, tốc độ lại càng chậm, tôi nghĩ rằng, đây là sự trừng phạt của thiên nhiên đối với con người, trừng phạt con người tiến hóa quá nhanh, vượt quá mức quy định, để lại tất cả giống loài khác ở đằng xa phía sau, cho nên bây giờ tất cả đều phản lại, những giống loài thấp tiến hóa nhanh hơn với tốc độ điên cuồng, mà con người tiến hóa trước, trái lại thành loài tiến hóa chậm nhất, tất cả mọi chuyện này, thật sự là… quá thần kỳ.”
Tùng Hạ che giấu chấn động trong lòng: “Ý cậu là… càng là sinh vật cao cấp phức tạp thì càng tiến hóa chậm.”
“Chẳng lẽ không phải đã rất rõ hay sao, trong tận thế, loài có tỉ lệ tử vong cao nhất là gì? Con người, bởi vì con người chưa đồng thời tiến bộ với hoàn cảnh, chí ít tuyệt đại đa số không có, chúng ta bị từ bỏ. Theo công tác thống kê của tôi, không quá hai tháng sau trận động đất, số người tử vong ở Quý Dương đã lên đến 50%. Chỉ hơn một tháng ngắn ngủi, hơn hai tỷ dân số trên toàn thế giới đã biến mất như vậy, đây là sức mạnh lực lượng, hoặc là tôi nên nói rằng, đây là sức mạnh Cambri.”
Sức mạnh Cambri!
Ba người trợn to hai mắt, hầu như trăm miệng một lời: “Có ý gì?”
Trang Nghiêu khẽ cười: “Muốn biết? Vậy giúp tôi đi đã.”
Tùng Hạ nắm chặt nắm đấm: “Cậu đang ám chỉ với chúng tôi, rằng cậu biết nguyên nhân tận thế?”
“Hiện nay thì chưa thể xác định, thế nhưng tôi nghĩ kết quả không khác tôi dự đoán là mấy. Bất cứ chuyện gì cũng có nhân quả. Bất cứ chuyện gì, nếu chúng ta không tìm được nhân quả, vậy chỉ do nguyên nhân thời gian hay không gian gì đấy. Chúng ta không tìm được không có nghĩa là nó không tồn tại. Động đất xảy ra, tận thế ập xuống, tất cả đều có nguyên nhân. Đây không phải là chuyện do con người gây ra, nhưng nó lại không tránh khỏi có liên quan với những hành động của con người. Tôi có thể nói kết quả tôi dự đoán cho mấy người biết, nhưng tôi tiết lộ nhiều tin tức như vậy, mấy người nên báo đáp chứ, có phải cũng nên giúp tôi lấy đồ hay không?”
Tùng Hạ cùng Liễu Phong Vũ có chút do dự, mà Thành Thiên Bích thái độ kiên quyết: “Không đi.” Mặc dù những tin kia rất quan trọng, nhưng quan trọng hơn là họ bình an đến Bắc Kinh.
Trang Nghiêu liếc mắt nhìn thấu sự lệ thuộc của ba người, nó nhìn về phía Thành Thiên Bích: “Tôi biết mấy người muốn đến Bắc Kinh, tôi có thể giúp mấy người.”
Thành Thiên Bích lạnh lùng nhìn nó: “Cậu cái gì cũng biết?”
“Đừng dùng chỉ số thông minh của mấy người để thăm dò tôi. Những người đi đường tắt từ hướng Tây chạy nạn đến Quý Dương không ngoài hai mục đích cuối cùng, một là những đảo nhỏ có chủ quyền phía Nam như Hải Nam, Đài Loan, hai là ba tỉnh miền Đông Bắc [51]. Ba người đều có giọng Bắc, tỉ lệ lớn nhất là đi về phương Bắc, mà cho dù mục đích của ba người là ba tỉnh miền Đông Bắc, mấy người cũng nhất định sẽ tiện đường đến Bắc Kinh xem thử, bởi vì ai cũng đầy hi vọng ở thủ đô sẽ có thức ăn và hoàn cảnh an toàn. Cho nên, tôi nói ba người đến Bắc Kinh, có gì sai không?”
[51] Ba tỉnh miền Đông Bắc: Bao gồm Liêu Ninh, Cát Lâm, Hắc Long Giang.
Tùng Hạ nói: “Không sai, cậu có thể cung cấp trợ giúp gì?”
“Bản đồ định vị vệ tinh, thực phẩm nén khí, dược phẩm, còn có… phương tiện giao thông.”
“Phương tiện giao thông?” Ba người nghe thế, không