Hứa Khả Khả nhìn thần sắc lấy lòng trên mặt hiệu trường, thu liễm ý cười, trong mắt có chút lạnh nhạt.
Nếu là trước đó, cô nhất định sẽ mềm lòng, cảm thấy người hiệu trưởng này cũng không dễ dàng gì, đối những kẻ quyền thế kia cũng không có cách nào.
Nhưng hiện tại không giống.
Nhận biết của cô đã thay đổi, không còn mềm lòng cô tri giống lúc trước nữa.
Nếu không phải hiệu trưởng thờ ơ lạnh nhạt, bọn họ sao có thể phách lối tùy ý làm bậy được.
Nếu không phải hiệu trưởng ngầm đồng ý, bọn họ sao có thể không chút nào che giấu mà khi dễ em trai cô như vậy!
Chỉ cần ông ta đứng ra nói một câu, em trai của cô cũng sẽ không phải chịu khổ nhiều như vậy!
Hứa Khả Khả thần sắc lạnh nhạt, rõ ràng không nguyện ý, mím chặt môi nói:
"Nếu hiệu trưởng khó xử như thế thì nói với Tô tiểu thư đi."
Nói xong câu đó, Hứa Khả Khả kéo tay Hứa Dương đi ra khỏi phòng giám sát, trước khi ra khỏi cửa còn để lại một câu:
"A, đúng rồi.
Đừng quên còn phải cho em trai của tôi một câu trả lời!"
Sau đó mặc kệ hiệu trưởng như thế nào, trực tiếp rời đi.
Hứa Dương thở dài một hơi, lặng lẽ đánh giá Hứa Khả Khả, hoài nghi Hứa Khả Khả có phải là bị kích thích gì không.
Hứa Khả Khả nhìn thấy Hứa Dương liếc trộm mình, có chút buồn cười:
"Nhìn chị làm gì?"
Hứa Dương bởi vì nhìn lén bị bắt được, có chút cười cười xấu hổ:
"Cảm giác hôm nay hình như chị không giống lắm."
Hứa Khả Khả nhíu mày, tò mò hỏi:
"Nơi nào không giống?"
Hứa Dương trầm tư một hồi:
"Trước kia chị sẽ không quả quyết như thế, nhất định sẽ tha thứ cho hiệu trưởng, nhưng bây giờ..."
Hứa Khả Khả buồn cười, đáy mắt tràn đầy nghiêm túc, vỗ vỗ vai Hứa Dương:
"Yên tâm, sau này chị sẽ không còn giống như trước kia.
Chẳng lẽ chị hiện tại không tốt sao?"
Hứa Dương nhẹ gật đầu, cười ngây ngô nói:.
Ngôn Tình Sắc
"Chị như bây giờ tốt hơn trước kia nhiều."
Nghe Hứa Dương nói vậy, Hứa Khả Khả cong khóe miệng.
Về sau, cô sẽ càng ngày càng tốt!
Hiệu trưởng đứng ở trong phòng giám sát, thần sắc bất đắc dĩ, nhưng cũng không có ý định muốn trả thù gì cả.
Bởi vì, hiệu